Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 161: Nhậm Ngọc Nhi sắp chết
Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:34:16
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Bác và mấy khác tuy sốc khi Chúc Hạ đùi gà, nhưng vì là thứ cô mang đến nên bọn họ hề nghi ngờ.
Chúc Hạ bảo họ đừng gánh nặng tâm lý, cứ ăn nóng, thế là họ thể nào cản cơn thèm thịt mãnh liệt trong lòng, mỗi xé ăn lấy ăn để.
Đó là chân gà kho tàu, nước sốt thấm đẫm thịt gà, mỗi miếng c.ắ.n xuống đều bóng bẩy, thịt thơm đậm đà.
Họ lâu lắm ăn ngon miệng như .
Khi hai má phúng phính vì nhét đầy thịt, , thấy miệng đối phương đều dính đầy dầu mỡ, họ nhịn mà lên.
Món đùi gà kho tàu , vốn dĩ quá đỗi bình thường trong thời bình, là mỹ vị tuyệt đỉnh mà trong gần một năm thiên tai tận thế, họ mơ cũng nhớ .
Tiểu Bảo mới hơn một tuổi, cho dù Lý Bác để dành đùi gà cho bé ăn, bé cũng nhai nổi.
Lý Bác chỉ thể dùng đùi gà lau môi bé, để bé tự liếm, cảm nhận mùi thơm .
Đùi gà kích thước bình thường, dù họ chậm rãi thưởng thức, cũng nhanh ăn hết.
Ăn xong chỉ còn xương, nhưng ai vứt bỏ xương gà.
Họ giữ , về nhà nấu nước canh xương gà uống.
Trong lúc họ ăn đùi gà, Nhậm Ngọc Nhi suýt nữa thì phát điên!
Mùi thơm đùi gà bay tứ tung,cô ở gần họ nhất, ngửi thấy mùi cũng nồng nhất.
Tệ hơn nữa là,cô thể rõ từng động tác bọn họ c.ắ.n thịt gà, cô thậm chí còn thể rõ tiếng thịt gà răng xé .
Cho dù cô nhắm mắt, bịt tai cũng vô ích, cô giống như rơi xuống địa ngục, mà địa ngục hành hạ cô chính là thức ăn.
“ đến tìm các , chính là hỏi các đến chỗ ở .” Sự tra tấn còn kết thúc, giọng Chúc Hạ vang lên, Nhậm Ngọc Nhi nhịn mà mở mắt .
Bọn họ một đoạn, nhưng xung quanh quá yên tĩnh, nên cô thể rõ cuộc đối thoại của họ.
“Ở nhà tự xây đóng thêm vật tư, nhưng chúng bây giờ gần như còn vật tư.” Lý Bác thở dài, “Nếu sớm nhiệt độ sẽ hạ thấp đến mức , lúc chúng nên dùng điểm để tích trữ thêm vật tư.”
Chúc Hạ , “Vật tư chuẩn giúp các , chỉ cần các nguyện ý đến, lập tức thể đến.”
Gia đình Cố Nhất Lộ một nữa kinh ngạc, họ xúc động cảm động, gì để cảm ơn Chúc Hạ.
Lý Bác thì dường như dự liệu diễn biến như , lời nào, ánh mắt Chúc Hạ, vẫn là sự trung thành như thường lệ.
Chúc Hạ , “Chỗ tích trữ nhiều than, mỗi gian phòng đều thể đốt lò sưởi, các cần lo lắng lạnh."
“Những ngày , cũng thu thập một ít vật tư, tuy nhiều, nhưng ít nhất đủ để chúng chống đỡ vài ngày."
“Bất kể gặp khó khăn gì, chúng đều thể cùng vượt qua. Bởi vì các đáng tin cậy, là đồng đội đáng để giao phó lưng.”
Chúc Hạ và mấy dần xa, Nhậm Ngọc Nhi còn rõ lời họ nữa.
Cô tuyệt vọng tuyết, trong mũi dường như vẫn còn ngửi thấy mùi thơm thịt gà.
Tuy cô vẫn chảy nước miếng, nhưng càng ghen tị với Lý Bác và mấy thể ở trong nhà tự xây.
Sự xuất hiện của Chúc Hạ, khiến hành vi ly gián đó của cô trở thành một trò lớn, cô đúng là một tên hề.
Bọn họ và Chúc Hạ là hai chiều tương phùng!
Vậy còn cô thì ? Đối với Cận Luật, cô tính là gì?
Tuyền Lê
Thời tiết khắc nghiệt như , Chúc Hạ còn đón đồng đội về nhà tự xây ở, cô nhận một chút tin tức nào từ Cận Luật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-161-nham-ngoc-nhi-sap-chet.html.]
Kể từ khi cô “trục xuất” đến khu nhà ở bình thường, Cận Luật biến mất khỏi cuộc sống của cô, cô từng thấy Cận Luật nào nữa.
Cô cứ thế ôm hy vọng, dù cô cũng là vị hôn thê của Cận Luật.
Cho dù chỉ là vị hôn thê danh nghĩa, hai bọn họ từng nắm tay, nhưng đối với cô, ít nhất cũng nên sự chăm sóc danh nghĩa, giống như vẫn đây.
Nhậm Ngọc Nhi suy nghĩ kỹ nguyên nhân, cô thà tự lừa dối , lừa Cận Luật quá bận, còn nghĩ đến cô.
Nhậm Ngọc Nhi tuyết, cơn đói kéo dài mùi thơm thịt gà kích thích, cộng thêm lúc nãy cô quá kích động, cô cảm thấy cơ thể ngày càng yếu , mí mắt ngày càng nặng trĩu.
Cô sắp c.h.ế.t ?
Cô thật cam lòng.
Lúc còn ở nhà họ Nhậm, cô rõ ràng đấu thắng Chúc Hạ, cô rõ ràng thành công đuổi Chúc Hạ, con gái thật .
Tại thiên tai tận thế giáng xuống, cô trở thành thua cuộc cuối cùng?
Nếu cho cô thêm một cơ hội, cô nhất định thể hơn bây giờ.
Thật đáng hận, thật đáng tiếc, cô vốn dĩ một tương lai đầy hy vọng, c.h.ế.t ở cái thị trấn rách nát .
Trước khi ý thức của Nhậm Ngọc Nhi biến mất, cô thấy một đàn ông trung niên đang về phía cô.
·
Chúc Hạ với Lý Bác và mấy , đến tối muộn sẽ đến đón họ, như sẽ gây chú ý, gây ghen tị.
Lý Bác và mấy về nhà thu dọn đồ đạc, cô thì thăm nhà Dư Lỵ.
Người mở cửa vẫn là con trai lớn của Dư Lỵ, hôm nay thấy Chúc Hạ, ánh mắt so với bớt sự xa cách, nhiều thêm sự nhiệt tình.
“Chào cô.” Hắn thiện chào Chúc Hạ, chắc hẳn Dư Lỵ với điều gì đó.
Chúc Hạ cùng nhà chính, lấy một ít vật tư từ chiếc ba lô lớn, bao gồm nhưng giới hạn ở thịt hun khói và các loại thực phẩm khác.
Con trai lớn lời “Cảm ơn” nhận lấy, dẫn Chúc Hạ tìm Dư Lỵ.
Dư Lỵ đang thu dọn sách trong thư phòng, thấy Chúc Hạ , bà tháo kính , mỉm cô, “Con đến .”
“Thầy ơi.” Vì Chúc Hạ thật lòng theo học Dư Lỵ về sách y học phương Tây, ngay cả thầy cũng gọi , gọi một tiếng thầy cũng là đương nhiên.
Dư Lỵ gật đầu, lãng phí thời gian, bà cho những cuốn sách sắp xếp xong thùng giấy, “Con lúc nào thì mang chúng , nhất là xem mỗi cuốn sách đến thuộc làu làu.”
Những sách y học đều là kiến thức cơ bản, để lãng phí thời gian, Dư Lỵ dự định Chúc Hạ học kiến thức cơ bản học kiến thức lâm sàng.
Bọn họ đương nhiên chỉ bàn giấy, Dư Lỵ nhanh chóng dẫn Chúc Hạ ngoài.
Bà từng một nhóm bệnh nhân cố định, những bệnh nhân mắc đủ loại bệnh, thể ví dụ điển hình.
Sau thiên tai, cho dù những bệnh nhân điểm, Dư Lỵ cũng sẽ dành thời gian rảnh để giúp họ trị bệnh.
Bà cầu gì cả, chỉ cầu lương tâm thanh thản.
Chúc Hạ tán thành cách của Dư Lỵ, cô cũng hề che giấu thể hiện suy nghĩ của mặt.
Dư Lỵ , an ủi, “Con yên tâm, thầy chỉ giúp đỡ nhỏ thôi, vượt quá khả năng của thầy để cứu chữa cho họ."
“Họ cũng hiểu chuyện, bao giờ ép buộc thầy về mặt đạo đức, họ khi bệnh cũng là hiền lành, từng việc ."
“Thầy thánh mẫu, ai thầy cũng cứu, thầy cũng sự chọn lọc.”