Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 154: Chết tiệt, mau chạy!

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-02 16:58:45
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chúc Hạ điều khiển xe trượt tuyết lướt một cách điệu nghệ, dừng mặt Dư Lỵ và y tá.

: “Lên xe , chen chúc một chút, đường xa quá, bộ .”

Y tá vô cùng kinh ngạc, định hỏi Chúc Hạ lấy xe trượt tuyết ở thì Dư Lỵ nắm lấy cổ tay cô, còn véo nhẹ một cái.

Y tá hiểu ý, Dư Lỵ cô đừng nhiều, bèn nuốt lời trong, nhanh chóng leo lên xe trượt tuyết.

Ba phụ nữ đều nặng, xe trượt tuyết dễ dàng lao , cảnh vật trắng xóa bỏ phía .

Tuy lái xe trượt tuyết tiết kiệm thời gian nhưng xe gió cũng lớn.

Đến khu vực thành phố, Chúc Hạ trang đầy đủ thì , nhưng Dư Lỵ và y tá thì suýt nữa gió thổi đến ngớ ngẩn.

mũ áo khoác lông vũ và khăn quàng cổ, nhưng cái lạnh thấu xương len lỏi khắp nơi, hai cảm thấy đều lạnh buốt.

“Các , giấu xe trượt tuyết .” Chúc Hạ .

Y tá hỏi cần giúp , Dư Lỵ nhanh chóng kéo trong nhà.

Sau khi Chúc Hạ lái xe trượt tuyết , Dư Lỵ nghiêm túc với y tá: “Cô đừng hỏi những thứ của Tiểu Chúc từ , cô chỉ cần giúp phẫu thuật là .

‘Biết càng nhiều càng nguy hiểm’, còn hỏi, cô hỏi gì?”

Y tá bề ngoài gật đầu, nhưng trong lòng phục.

Cô thấy Dư Lỵ quá cẩn thận, Chúc Hạ cùng lắm chỉ là một bác sĩ, gì đáng sợ chứ?

Sở dĩ Chúc Hạ trang như , hẳn là nhờ khuôn mặt xinh của cô .

Y tá nghĩ, nếu cô cũng thể kiếm sống bằng nhan sắc như Chúc Hạ, cô chắc chắn cũng thể học lái xe trượt tuyết, thật oai phong, thật ngầu!

Chúc Hạ nhanh chóng , cô dẫn Dư Lỵ và y tá lên lầu, đến cửa phòng việc của Dịch Hàn.

Cô mới gõ hai tiếng cửa, Dịch Hàn nhanh chóng chạy mở cửa. Hắn thấy Chúc Hạ, đôi mắt sáng rực lên.

“Chị tới .” Hắn .

“Ừm, chân cảm thấy thế nào?” Chúc Hạ .

“Cảm thấy hơn nhiều .” Dịch Hàn .

Tuy nhiên, Dư Lỵ, chuyên nghiệp, cau mày : “Tình hình lý tưởng lắm, phẫu thuật gấp.”

Lúc Dịch Hàn mới chú ý đến hai còn , ánh mắt đầy cảnh giác.

Chúc Hạ giới thiệu ngắn gọn: “Vị là chủ nhiệm khoa ngoại giỏi, vị là y tá phụ tá của chủ nhiệm, hai là chị đặc biệt mời đến giúp chữa trị vết thương ở chân.”

Dịch Hàn sững sờ, nhỏ giọng : “Chân , chị cần phiền phức như .”

Chúc Hạ dẫn Dư Lỵ và y tá phòng, giọng điệu nghiêm túc : “Cậu là đồng đội quan trọng của chị, chị đảm bảo sức khỏe của .”

Dư Lỵ vốn định phẫu thuật trong phòng , nhưng bước ngây .

Nơi giống phòng sinh hoạt, giống một nhà xưởng hơn.

“Nếu phẫu thuật, đổi phòng khác.” Dư Lỵ khó xử .

Dịch Hàn nơi khác, cuối cùng mở phòng tối, đích giám sát Dư Lỵ và y tá khử trùng phòng tối.

Chúc Hạ ở bên ngoài xem những bán thành phẩm , chúng đều đặt trong những chiếc hộp chuyên dụng, nên Dư Lỵ và y tá để ý đến chúng.

Trong phòng tối, y tá khử trùng, nhịn lén Dịch Hàn.

Y tá còn trẻ, mới ngoài hai mươi. Đối với ở tuổi cô, Dịch Hàn trúng gu của cô.

Cô thích xem anime và truyện tranh, trong mắt cô, Dịch Hàn như một mỹ thiếu niên bước từ truyện tranh.

Y tá luôn lén Dịch Hàn, đến thứ mười cô lén Dịch Hàn, Dịch Hàn đột nhiên lao tới, túm lấy cổ áo cô.

Dịch Hàn cau mày, lớn tiếng chất vấn: “Cô cứ gì? Cô âm mưu gì đúng ? Cô động thủ với !"

"‘Hoắc Thiên Đạt’ sai cô tới đúng ? Hắn ở ? Bảo gan thì lăn đây, đừng phái khác đến thăm dò !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-154-chet-tiet-mau-chay.html.]

Hành động đột ngột của Dịch Hàn khiến y tá sợ hãi, cũng Dư Lỵ kinh ngạc.

Dư Lỵ vội vàng tiến lên khuyên can, Chúc Hạ cũng từ bên ngoài .

đến bên Dịch Hàn, nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay , “Dịch Hàn, Dịch Hàn, bình tĩnh ."

Tuyền Lê

"Hai là chị mang đến, chị quen họ, họ ác ý với .”

Sự tức giận của Dịch Hàn dần lắng xuống, buông y tá , Chúc Hạ dắt ngoài.

Y tá sợ đến rơi nước mắt, nhào lòng Dư Lỵ nức nở, “Chủ nhiệm, , chỉ là thấy trai nên mới, mới cứ , quen đến…”

Tâm trạng của Dịch Hàn cũng , khi ngoài, Chúc Hạ hỏi ‘Hoắc Thiên Đạt’ là ai.

Chúc Hạ là thông minh, cô sẽ đoán.

Cô đoán, chân Dịch Hàn gãy, Dịch Hàn sẽ c.h.ế.t trong tuyết mà ý chí sinh tồn, lẽ đều liên quan đến tên ‘Hoắc Thiên Đạt’ .

Dịch Hàn thất thần ghế, suốt nửa tiếng.

Chúc Hạ tranh thủ thời gian hâm nóng thang t.h.u.ố.c đông y giảm đau cô sắc sẵn ở nhà, đưa cho Dịch Hàn uống.

Nửa tiếng , phòng tối khử trùng xong, phần của Dịch Hàn cũng mất cảm giác, phẫu thuật thể bắt đầu bất cứ lúc nào.

Chúc Hạ cõng Dịch Hàn phòng tối, đặt lên chiếc bàn dài, Dịch Hàn nắm lấy vạt áo cô cho cô .

Chúc Hạ vỗ nhẹ lên mu bàn tay , nhạt : “Cậu yên tâm, chị sẽ ở đây cùng suốt quá trình, chị sẽ để bất kỳ ai hại .”

Hai tiếng phẫu thuật, Chúc Hạ giữ lời hứa, cứ thế ở bên cạnh Dịch Hàn.

Dịch Hàn cảm thấy an vô cùng, cuối cùng ngủ .

Khi tỉnh , đang giường trong phòng việc, còn Chúc Hạ đang bên đống lửa, nấu thứ gì đó.

“Cậu tỉnh ?” Chúc Hạ nhanh chóng múc bát, đưa đến mặt Dịch Hàn.

Dịch Hàn lúc mới thấy, đó là một bát cháo trắng sánh đặc.

Dịch Hàn yêu cầu gì về thức ăn, chỉ cần no bụng là ăn tất cả.

lúc , đối mặt với bát cháo trắng , nhịn mà chảy nước miếng vì thèm.

“Muốn ăn đúng ? Dư chủ nhiệm , bây giờ khá yếu, đang trong thời kỳ hồi phục, nhất là ăn thức ăn lỏng.” Chúc Hạ , dùng thìa đút cho Dịch Hàn.

Dịch Hàn thụ sủng nhược kinh, chỉ ngây ngốc cô, quên cả há miệng.

Chúc Hạ hiểu lầm ý , giải thích: “Cậu cần áp lực, gạo chị giữ một phần, phần còn mới cho .”

Dịch Hàn lúc mới hồn, há miệng nuốt một ngụm cháo.

Chúc Hạ vẫn đang tìm chuyện với , liếc bát cháo trắng, sang chân bó bột của .

Sau đó, một nữa lựa chọn hiến dâng sự chân thành của .

Hắn quyết định tin tưởng Chúc Hạ, trung thành với Chúc Hạ.

Trừ khi Chúc Hạ bỏ rơi , bằng nguyện em và đồng đội trung thành nhất của Chúc Hạ.

Chúc Hạ thể cứ ở đây chăm sóc Dịch Hàn, khi , Dịch Hàn với Chúc Hạ cửa chống đạn và kính xong, vì quá lớn nên để ở nơi khác, bảo cô lấy.

Chúc Hạ đến lấy chúng cất gian, đó mới xuống lầu tìm Dư Lỵ và y tá, đưa họ về căn cứ nhỏ.

Trên đường , tâm trạng y tá , cô thậm chí còn vì chuyện của Dịch Hàn mà trút giận lên Chúc Hạ, mấy lén lườm Chúc Hạ.

Chúc Hạ thấy nhưng để tâm, cô nhỏ nhen đến .

Gần đến căn cứ nhỏ, Chúc Hạ từ từ dừng xe trượt tuyết, với Dư Lỵ chuẩn giấu nó .

Dư Lỵ đột nhiên hít hít mũi, cau mày : “Mùi ở đây đúng lắm, hình như mùi t.h.i t.h.ể đốt.”

Chúc Hạ xem, quả thật là gần chỗ cô đốt t.h.i t.h.ể hôm qua.

định thì thấy tiếng hét của một đàn ông: “Mau chạy!”

Loading...