Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 133: Tiễn cha mẹ
Cập nhật lúc: 2025-11-02 12:07:44
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người phụ trách An Ninh của căn cứ nhanh chóng mặt.
Sau khi nắm rõ tình hình, thở dài bất lực với ông lão: “Chú Lý , ông nên ."
Lúc đầu ông giao nhà tự xây cho căn cứ, căn cứ cũng cho ông ít lợi ích, coi như căn nhà đó còn liên quan đến ông nữa."
Ai ở trong đó, họ gì, cho dù quản thì cũng là căn cứ cử đến quản, ông thể tự gây phiền phức cho chủ nhà mới."
Ông Lý bướng bỉnh, cứng miệng : “ cũng ý gì, chỉ đến xem thôi!”
Người phụ trách An Ninh lắc đầu: “Xem thì , nhưng ông thể mang thang đến lén lút xem, điều vi phạm quy tắc của căn cứ."
Hơn nữa, căn cứ nộp vé cửa, cũng nộp tiền thuê, vật tư dư thừa cũng là tài sản của , liên quan gì đến căn cứ.
Chúng quyền tịch thu, cũng thể ép nộp.
Ông Lý Đầu tức giận đến phập phồng ngực, còn cãi cọ lung tung.
phụ trách An Ninh kéo , đó với Chúc Hạ: “Chúc tiểu thư, thật sự xin , phiền cô nghỉ ngơi."
"Việc xin cô đừng để trong lòng, chúng sẽ xử lý thỏa."
Ông Lý Đầu kéo , cửa nhà Chúc Hạ yên bình.
“Trật tự An Ninh của căn cứ nhỏ còn khá .” Cận Luật nhận xét.
Chúc Hạ vén áo bông , với ý nghĩa khó dò: “Hy vọng bọn họ thể giữ vững thái độ .”
Tiết cực hàn và cực ngày đang dần đến, lúc đó sẽ còn .
Ngày hôm , Chúc Hạ ở bệnh viện thị trấn để kiếm điểm.
Bệnh viện trong trấn nhỏ thể so sánh với bệnh viện ở thành phố lớn, chỉ năm tầng, bao gồm cả khu nội trú.
Vừa bước , thấy một đám đông chen chúc chờ chữa bệnh, tiếng ồn ào vang vọng khắp nơi, tiếng trẻ con , tiếng lớn rên rỉ.
Những đến bệnh viện ai cũng đủ điểm, nhiều chỉ đến thử vận may, xem bác sĩ nào mềm lòng thể chữa bệnh miễn phí .
Vì , khi Chúc Hạ bước văn phòng, cô phát hiện thực sự đang khám bệnh ít nhiều.
Chỉ 5 bác sĩ đang khám bệnh, đều là bác sĩ Tây y, Chúc Hạ là bác sĩ Đông y duy nhất, nhưng cả ngày, một ai tìm cô khám bệnh.
Y học cổ truyền dường như một quy tắc bất thành văn, tuổi càng lớn y thuật càng cao.
Một trẻ tuổi như Chúc Hạ, còn nghiệp đại học, ở đó cứ tưởng là con gái của bác sĩ nào đó, căn bản ai nghĩ cô là bác sĩ.
Cho dù , cũng dám lãng phí điểm khó khăn kiếm , để một cô bé chữa bệnh.
Chúc Hạ ngược quan tâm, tìm cô chữa bệnh, cô càng vui vẻ tự tại, một ngày kiếm điểm dễ dàng.
Tan , Chúc Hạ dạo chợ.
Mọi tạm thời thoát khỏi t.h.ả.m họa thời tiết cực nóng, đón đợt hạ nhiệt lớn, trong tay cũng gì để bán.
Hoặc là rau dại, thịt chuột khô, thịt rắn khô và các loại thực phẩm thể thấy khắp nơi trong t.h.ả.m họa;
Hoặc là đồ phế liệu gì đó đào ở đó, ví dụ như điện thoại iPhone còn dùng nữa, túi xách hàng hiệu ngâm nước, v.v.
Đi dạo một vòng, Chúc Hạ dùng điểm mua rau dại và thịt chuột khô, trở thành " sống dựa ánh sáng mặt trời".
Rau dại là sản phẩm trận mưa đá, lúc đó đúng là ăn , chứa virus.
khi phơi nắng một thời gian, chúng trở thành rau dại bình thường.
Cứ như , Chúc Hạ mỗi ngày ba điểm một đường, , chợ, về nhà.
Cuộc sống bình đạm trôi qua một tuần, khi nhiệt độ giảm xuống âm 15 độ, Chúc Hạ gặp một mà cô ngờ tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-133-tien-cha-me.html.]
Hôm nay, Chúc Hạ xách theo nửa túi gạo vỡ về nhà.
Cô ở cổng, móc chìa khóa trong túi tháo găng tay, gió lạnh thấu xương thổi bàn tay ấm áp, khiến cô khỏi hà tay.
Tuyền Lê
Chúc Hạ là thành phố Dung, thành phố Dung thuộc về phương Nam, nhiệt độ thấp nhất mùa đông cũng chỉ âm 8, 9 độ.
Âm 15 độ thực sự chút khó chịu, cho dù kiếp cô trải qua cực hàn, nhưng cực nóng và cực lạnh, chỉ đến khi đó mới thể cảm nhận sự đáng sợ của chúng.
“Chúc Hạ? Cô là Chúc Hạ ?” Một giọng run rẩy vang lên.
Chúc Hạ về phía giọng , thấy một cô gái dơ bẩn.
Cô gái mặc nhiều lớp quần áo, nhưng cái nào là áo bông.
Có thể thấy cô đang lạnh thấu xương, bất kể đúng sai, thấy gì thì mặc lấy.
Tóc cô bết dính rối bời, xõa như điên, mặt cũng là tro đen, gần như thể phân biệt dung mạo ban đầu.
Chúc Hạ cô nửa phút, khẽ cau mày hỏi: “Nhậm Ngọc Nhi?”
“Thật sự là cô a.” Nhậm Ngọc Nhi thở luồng khí trắng, mắt cô rơm rớm cánh cửa mặt: “Vậy Cận Luật thật sự ở đây…”
Cho dù cô mặc nhiều quần áo như cũng vô ích, cô vẫn lạnh run, lạnh đến mức răng va ngừng.
Chỉ nước mắt chảy từ mắt cô là nóng.
Chúc Hạ dừng ở cửa Nhậm Ngọc Nhi đáng thương, cô mở cửa nhà , qua sân lạnh lẽo, đến gian nhà chính ấm áp.
Trước t.h.ả.m họa tận thế, Chúc Hạ tích trữ mười vạn tấn than, chính là để sưởi ấm trong tiết cực hàn.
Vì , cho dù ban ngày cô ở nhà, cô cũng tắt lửa, cứ để than cháy.
Như khi cô về nhà, trong nhà sẽ ấm áp, cần chịu đựng cái lạnh để chờ đợi ấm lên.
Trong phòng ấm áp, giống như hệ thống sưởi.
Chúc Hạ cởi bỏ quần áo bông dày cộm, đồ mặc nhà mềm mại thoải mái, lên giường sưởi một cách sung sướng.
Nhiệt lượng than đốt , khác với nhiệt lượng của tiết cực nóng, Chúc Hạ vô cùng tận hưởng.
Cô lấy một phần cá chua cay nước vàng, một đôi cánh gà cay, một chai nước giải khát từ gian bữa tối.
Lại lấy máy tính bảng, phát bộ phim hài kinh dị tải sẵn để ăn cơm.
Đối với Chúc Hạ, cuộc sống đơn giản bình dị, là cuộc sống hạnh phúc mà vô hiện nay dám mơ tới!
Sau khi Chúc Hạ ăn cơm xong, xem phim xong, chuẩn gian tắm nước nóng thì, cửa nhà gõ vang.
Chúc Hạ lười quần áo dày, quần áo mùa đông thật sự quá khó mặc.
Cô dứt khoát mặc bộ đồ ngủ bông, quần ngủ bông, mở cửa gian nhà chính hét lên: “Ai đó?”
“Chúc Hạ, là .” Bên ngoài cửa truyền đến giọng của Nhậm Ngọc Nhi.
So với hai tiếng , giọng cô còn lạnh run nữa, xem cô hẳn nhà của Cận Luật, ăn no mặc ấm .
Chúc Hạ hứng thú: “ ngủ.”
Nhậm Ngọc Nhi vội : “ đến mời cô ngày mai đến nhà ăn cơm, chính là nhà bên cạnh, chuyện với cô.”
Được , hai tiếng cô còn là hình ảnh một phụ nữ lang thang vô gia cư, giờ biến thành nhà của cô .
Chúc Hạ: “Ăn cơm thì thôi, giữa chúng cũng gì để .”
Nói xong, cô trực tiếp đóng cửa gian nhà chính .
Nhậm Ngọc Nhi bỏ cuộc, bên ngoài hét lên: “Chúc Hạ, cha qua đời, nghĩ tin nên cho cô !"
" mời cô ăn cơm cũng là bữa cơm tiễn cha , nếu cô một chút lòng thì đến !”