Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 125: Đội ngũ tan rã tại chỗ

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-02 08:56:56
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhờ cặp kính râm che chắn, Chúc Hạ thể thấy nhiều xe tải lớn ở phía bên trái.

Những chiếc xe tải lớn , ngoại trừ màu sắc, hầu như khác gì xe tải quân sự.

Chiếc xe tải dẫn đầu từ từ tiến về phía Chúc Hạ. Tốc độ của nó nhanh, nên Chúc Hạ cảm thấy nó đ.â.m cô.

Quả nhiên, chiếc xe tải dẫn đầu rẽ ở cách an và song song với chiếc xe của Chúc Hạ.

Nhờ , Chúc Hạ thấy đàn ông ở ghế phụ.

Người đàn ông đeo kính gọng vàng, vẻ ngoài tuấn tú nho nhã, môi nở một nụ dịu dàng, trông dễ gần.

“Chúc Hạ, chào cô. là Cận Luật, hợp tác với cô.” Cận Luật gọi lớn qua cửa kính xe.

Chúc Hạ ném kính râm trở gian, nâng cửa kính xe lên, ý định để ý đến Cận Luật.

Tống Thời Chân Cận Luật qua cửa kính xe. Chúc Hạ chú ý, tùy tiện hỏi: “Cận Luật là CEO của Tập đoàn Hằng Huy. Trước đây từng việc ở công ty d.ư.ợ.c Hằng Huy, quen đúng ?”

Tống Thời Chân thu hồi ánh mắt: “Hằng Huy Chế Dược chỉ là một công ty con thuộc Tập đoàn Hằng Huy. Hắn là cấp trực tiếp của , chú ý, cũng hiểu rõ.”

“Không hiểu rõ cũng .” Chúc Hạ nhíu mày khi nghĩ đến lời Nhậm Ngọc Nhi , “Người , .”

Ban đầu, Tống Thời Chân thấy một đàn ông ưu tú như Cận Luật xuất hiện, nhíu mày, trong lòng chút căng thẳng rõ lý do.

khi đ.á.n.h giá của Chúc Hạ về Cận Luật, buông lỏng mày, tâm trạng cũng trở nên nhẹ nhõm.

Cận Luật nản lòng khi Chúc Hạ từ chối. Hắn lẽ sớm đoán điều .

Xe tải chậm hơn một bước so với xe của Chúc Hạ, bám sát phía xe, vẻ như cô thì chúng cũng theo đó.

Một lát , chiếc xe tải quân sự đầu tiên rời khỏi khu nhà cách ly.

Chúc Hạ thấy, lập tức mở cửa sổ xe, cầm cờ Tổ quốc vẫy liên tục để gây chú ý.

“Là Tiểu Chúc công chúa!” Lương Phi là đầu tiên phát hiện Chúc Hạ, gào lên hết sức: “Tiểu Chúc công chúa, chúng ở đây!”

Xe tải quân sự cửa phía . Lý Bác ở ngoài cùng, Lương Phi ôm em bé . Chúc Hạ thấy ngay.

Chúc Hạ đạp ga, tốc độ chậm chạp của xe lập tức tăng lên. Cô nhanh chóng chạy đến phía xe tải quân sự.

Lúc , cô đầu : “Tống Thời Chân, ở cửa xe , bọn họ sẽ đón . sẽ kiểm soát tốc độ, cố gắng nhảy lên xe tải!”

.” Tống Thời Chân phản ứng đầu tiên là từ chối, “ đây thể giúp cô.”

Chúc Hạ : “Trong tình hình hiện tại, thể ở xe của quá lâu."

“Anh , xử lý xong cũng sẽ tìm cách lên xe, đến lúc đó chúng gặp .”

Tống Thời Chân do dự: “Cô thật sự cách lên xe ?”

Chúc Hạ kiên định gật đầu với : “ . Anh còn tin thủ của ? Chẳng từng thấy . Nhanh lên, đừng trì hoãn thời gian.”

Chúc Hạ , Tống Thời Chân còn lý do gì để từ chối, chỉ thể theo lời cô dặn, chuẩn ở cửa xe.

Chúc Hạ thò đầu cửa sổ xe hét lớn: “Lương Linh Ngọc, Lương Phi, hai đúng thời cơ kéo lên!”

“Không thành vấn đề!” Hai chị em nhà họ Lương đồng thời đáp.

“Anh Bác, Tiểu Bảo, tự ôm một lát.” Lương Phi trả em bé cho Lý Bác, cùng Lương Linh Ngọc chen lên phía .

Tốc độ của xe tải quân sự và xe của Chúc Hạ gần như tương đương, tạo thành trạng thái tương đối tĩnh.

Tống Thời Chân vươn tay hết sức để với tới xe tải quân sự, hai chị em nhà họ Lương cũng cố gắng nắm lấy cánh tay .

Mười mấy giây , thời cơ đến, Tống Thời Chân lập tức nắm lấy thành xe tải quân sự, dùng cả tay chân nhảy qua.

Hai chị em nhà họ Lương cũng lập tức nắm lấy cánh tay , đảm bảo rơi xuống xe tải.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-125-doi-ngu-tan-ra-tai-cho.html.]

Họ còn kịp ăn mừng thì Chúc Hạ gấp gáp : “Lý Bác, mau đưa Tiểu Bảo cho !”

Tuyền Lê

Ban đầu, cửa xe của Chúc Hạ đối diện với thùng xe tải, khi Tống Thời Chân leo lên, Chúc Hạ giảm tốc độ. Lúc , cửa sổ ghế lái đối diện với thùng xe.

Lý Bác từ khi gia nhập đội của Chúc Hạ luôn lời cô, bảo đông sẽ tây.

Chúc Hạ đột nhiên lệnh, phản ứng đầu tiên là theo.

Đến khi kịp phản ứng, em bé gọn trong vòng tay Chúc Hạ.

Nhóc con là một màn nguy hiểm đến nhường nào, mà còn toe toét với Chúc Hạ.

“Lý Bác, lên xe!” Chúc Hạ dứt lời, đạp ga.

Đầu xe của Chúc Hạ tiến lên, vị trí cửa xe lộ .

Lý Bác suy nghĩ, lập tức bước lên bậc cửa xe tải, nhắm đúng thời cơ nhảy xe của Chúc Hạ.

Hắn dùng lực lộn một vòng tại chỗ, va chạm cũng thương, tiếp đất hảo.

Từ lúc giao em bé đến lúc Lý Bác lên xe, bộ quá trình quá ba phút, khiến những khác ngây .

Hành động Lương Phi choáng váng, bối rối hỏi: “Chị, chuyện rốt cuộc là thế nào?"

“Tiểu Chúc công chúa tại cho Tống Thời Chân qua đây, cho Anh Bác ? Cái đổi một lấy một cực đoan cũng vô nghĩa mà.”

Hắn xong, cảm thấy chen từ phía tới, đẩy hai họ .

Tiếp đó, đó cũng bước lên bậc cửa xe tải, giống Lý Bác nhảy lên xe.

Chỉ là vận khí của cô bằng Lý Bác, lúc xe của Chúc Hạ tăng tốc, đầu cô va khung cửa, lập tức chảy máu.

thương, cô vẫn thành công xe.

“Trời ơi, chị, là Kiều Kinh Lam ?!” Lương Phi kinh ngạc, kéo cửa chắn xem chiếc xe chạy , “Sao cô lên đó ?”

Lương Linh Ngọc cũng cảm thấy thể tin nổi: “Là Kiều Kinh Lam, phản ứng của cô thật nhanh.”

“Này , đừng nhảy!” Lương Phi kinh hãi kêu lên, vội vàng ngăn Tống Thời Chân đang nhảy khỏi xe.

“Buông .” Tống Thời Chân thần sắc lạnh lùng.

Lương Linh Ngọc giúp Lương Phi khống chế : “Nghiên cứu viên Tống, vì Chúc Hạ giao cho chúng , chúng bảo vệ ngươi cho "

“Nếu bây giờ nhảy xe, tránh khỏi gãy tay gãy chân, chúng ăn với Chúc Hạ?”

Tống Thời Chân từng chữ một : “ cùng cô .”

Lương Phi: “ nhảy xuống xe cũng đuổi kịp Tiểu Chúc công chúa ."

“Cậu thấy ? Lốp xe của chiếc xe đó đang bốc khói, Tiểu Chúc công chúa chắc chắn đạp ga hết cỡ!”

Nói đến đây, Lương Phi vẫn hiểu: “Chị, Tiểu Chúc công chúa rốt cuộc ý gì? Tại chạy nhanh như ?”

Lương Linh Ngọc lắc đầu khó hiểu: “Chị cũng .”

Ngay lúc Lương Linh Ngọc đang do dự nên gọi điện cho Chúc Hạ hỏi , điện thoại của cô đột nhiên rung lên.

Màn hình hiển thị là Chúc Hạ.

Lương Linh Ngọc vội vàng bắt máy, Lương Phi hưng phấn bảo cô bật loa ngoài.

“Alo, Tiểu Chúc công chúa, chạy ? Chiếc xe tồi tàn của cô chống đỡ bao lâu , cô vẫn nên lên xe với chúng , chúng đây là xe tải quân sự chính quy!”

Sau vài giây im lặng, giọng Chúc Hạ truyền đến: “Thiên hạ bữa tiệc nào là tàn. Mọi , bây giờ là lúc chúng lời tạm biệt.”

 

Loading...