Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 123: Bạo loạn bắt đầu

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-02 08:55:42
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chúc Hạ nhanh, Lương Linh Ngọc cũng bầu khí căng thẳng lây lan, vội vàng : "Em cần đưa chị điện thoại, chị ở đây một cái, chúng lưu ."

"Chị lấy điện thoại?" Chúc Hạ sững sờ.

Chiếc điện thoại Huawei cô đưa cho bọn họ đó nộp khi khu cách ly.

Nếu gian, cô giấu điện thoại.

Lương Linh Ngọc giải thích: "Cận Luật, em nhớ chứ? Hắn là CEO của Tập Đoàn Hằng Huy, cũng là sếp cũ của chị.

"Trưa nay đến một chuyến, tìm em chuyện hợp tác, nhưng em ở đây, liền để điện thoại cho chị tiện liên lạc với ."

Cận Luật?

Chúc Hạ cái tên liền nhớ tới lời Nhậm Ngọc Nhi , đối với một chút hảo cảm cũng .

Chúc Hạ nhấn mạnh: "Những gì em với chị, đừng cho khác, tự xuống là ."

Lương Linh Ngọc: " hành lang camera, nếu chúng chạy kịp xuống tầng hầm thì ?"

Thời gian quá gấp gáp, Chúc Hạ kịp giải thích, chỉ : "Mọi đúng thời cơ hãy chạy xuống, đến lúc đó chị sẽ thế nào là 'thời cơ '."

"Được ,em còn việc khác , em , chúng sẽ sớm gặp , bảo trọng!"

Chúc Hạ nhanh chóng ôm Lương Linh Ngọc, vỗ vỗ lưng cô, đó trực tiếp chui khỏi cửa sổ phòng cô , dùng dây leo xuống .

Chúc Hạ đến nhanh, còn nhanh hơn.

Tuyền Lê

Lương Linh Ngọc nắm chặt điện thoại, dãy lưu màn hình, tim đập thình thịch trong lồng ngực.

Cô chỉ do dự vài giây gọi cho Cận Luật.

"A lô, Lương Linh Ngọc." Đầu dây bên truyền đến giọng Cận Luật ôn hòa kèm theo tiếng .

"Cận , Chúc Hạ mới trở về, nhưng cảm thấy cô đang gặp nguy hiểm!" Lương Linh Ngọc nắm chặt điện thoại, mặt đầy vẻ lo lắng.

·

Chúc Hạ lái chiếc xe nhặt bên đường, lao như bay đường phố, thẳng đến khu nhà cách ly của viện trưởng.

Tống Thời Chân ở cửa chờ cô.

Hắn thấy xe dừng , ở ghế lái là Chúc Hạ, chút do dự kéo cửa ghế phụ .

Chúc Hạ đạp ga, còn tâm trạng đùa cợt: "Anh tin như ? bảo liền , sợ bán ?"

Sau khi Chúc Hạ khỏi chỗ Lương Linh Ngọc, lái xe gọi điện thoại cho Tống Thời Chân, chậm trễ một giây, đúng là bậc thầy quản lý thời gian.

Tống Thời Chân kéo dây an thắt cho , tùy tiện : "Với trí thông minh của cô, ai bán ai ."

Chúc Hạ: "?"

Tống Thời Chân khựng , khuôn mặt trắng nõn lập tức ửng đỏ vì ngượng ngùng, "Xin , buột miệng thôi, ý chê cô."

Chúc Hạ bật thành tiếng, "Anh xin ? ngày đầu tiên chuyện khó , đây chính là tính cách của ."

Tống Thời Chân luống cuống, chỉ thể giả vờ ngoài cửa sổ.

Hắn nhớ tới đầu gặp Chúc Hạ, khi hiểu lầm cô và những lời khó .

Trước tùy hứng, cần để ý phản ứng của khác khi .

Hắn cũng hình tượng của trong mắt nhiều tệ, cũng nhiều sợ , hề để tâm.

bây giờ sợ Chúc Hạ giận, sợ Chúc Hạ vui, sợ Chúc Hạ để ý đến như đó, cũng sợ để ấn tượng trong lòng Chúc Hạ.

Không từ lúc nào, nhiều ràng buộc đến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-123-bao-loan-bat-dau.html.]

Chúc Hạ liếc Tống Thời Chân một cái, thấy vẻ mặt ưu tư, liền an ủi: "Thôi nào, chuyện nhỏ thôi, cần để trong lòng."

"Vì chúng là bạn bè, hiểu tính cách của , cũng thể chịu đựng lời độc địa và khó của ."

"Nếu ngay cả bộ mặt thật nhất của cũng chấp nhận , còn cần giả vờ mặt , bạn bè với cũng quá mệt mỏi ?"

Tống Thời Chân ngập ngừng: "...."

"Chúng đến ." Chúc Hạ đạp phanh, đầu , "Xuống xe, chúng đổi xe."

Hai xuống xe, Tống Thời Chân theo Chúc Hạ đến một góc khuất, nơi một tấm vải lớn che thứ gì đó.

Chúc Hạ đầy bí ẩn, nắm lấy một góc tấm vải, giật mạnh xuống!

Bên trong chính là chiếc xe RV hạng sang cô mới .

Chúc Hạ ghế lái, vỗ vỗ cửa xe với Tống Thời Chân: "Đại nghiên cứu viên Tống, còn ngây đó gì? Nhanh lên xe!"

Tống Thời Chân lên xe, Chúc Hạ khởi động xe RV lái đường.

Đường phố tương đối bằng phẳng, những chiếc xe cản đường quân đội dọn dẹp.

Thỉnh thoảng vài chiếc xe điện chắn đường, chỉ cần húc đầu là qua.

Tống Thời Chân một vòng xe RV, cau mày đến ghế phụ: "Cô lấy một chiếc xe RV như ? Chúng bây giờ rốt cuộc ? Cô nguy hiểm ?"

Xe chạy nhanh, Chúc Hạ thong thả lái xe, cô trả lời câu hỏi của Tống Thời Chân, ngược hỏi: "Anh cảm thấy trong thế nào ?"

Tống Thời Chân : "Cũng tạm, sẽ cố gắng kéo chân của cô."

Chúc Hạ , "Anh nghĩ nhiều , ý định để gì cả, cũng sẽ kéo chân của ."

"Tống Thời Chân, là một lợi hại. Mặc dù xảy chuyện gì với , mới khiến suy nghĩ như ."

" , gì quan trọng hơn việc sống sót. Cuộc đời cần về phía ."

"Chỉ sống mới thể tạo ý nghĩa, chỉ sống, mới thể phát hiện thế giới mà thấy nhàm chán còn bao nhiêu thứ ý nghĩa."

Nói đến đây, Chúc Hạ đầu Tống Thời Chân một cái, nhàn nhạt : " mong sẽ sống sót."

Trong khoang xe rung lắc, ánh sáng mờ ảo, nụ của Chúc Hạ khắc sâu ký ức của Tống Thời Chân.

Khoảnh khắc lời , là một cảnh tượng tuyệt mà Tống Thời Chân cả đời khó quên.

"Dù còn nợ một phần bánh lá trúc, còn, cả đời cũng vị gì." Chúc Hạ đầu , về phía .

"Cho nên Tống Thời Chân, sống cho . Dù c.h.ế.t, cũng đợi ăn xong bánh lá trúc ."

Lúc , Tống Thời Chân may mắn Chúc Hạ đang lái xe.

Nếu thể hít thở sâu, cũng thể kiềm chế trái tim đang đập mãnh liệt trong lồng ngực.

"Được." Hắn đáp.

Dưới câu tưởng chừng bình tĩnh, là giọng run rẩy mà che giấu .

Chúc Hạ lái xe RV, lấy C Cục cảnh sát trung tâm chạy một vòng lớn.

Cô chỉ bạo loạn sẽ bắt đầu tối nay, nhưng cô cụ thể là khi nào, cô đang chờ.

Hơn 10 giờ đêm, từ khu phố bên cạnh truyền đến tiếng ồn ào.

Tống Thời Chân cau mày ngoài cửa sổ, lo lắng : "Bên vẻ bạo dân, cô qua đó ?"

Lời còn hết, gần đó cũng truyền đến tiếng ồn ào tương tự.

Chúc Hạ thần sắc nghiêm , lớn tiếng : "Tống Thời Chân, nắm chắc !"

 

Loading...