Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 114: Tống Thời Chân sắp chết

Cập nhật lúc: 2025-11-02 05:16:18
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chúc Hạ đem nhiễm bệnh nhẹ với Tống Thời Chân.

Cô cũng với Tống Thời Chân, cô nghi ngờ tất cả đều là do Nhậm Ngọc Nhi .

bằng chứng, hơn nữa vì Cận Luật nên thể báo cáo trực tiếp cho quân đội, tránh Nhậm Ngọc Nhi bao che.

Chúc Hạ lên kế hoạch: "Đợi xét nghiệm thật sự DNA của Nhậm Ngọc Nhi, chúng sẽ công bố tin cho ."

"Để dân chúng gây áp lực lên cấp , như cho dù họ bảo vệ Nhậm Ngọc Nhi cũng ."

Tống Thời Chân , trầm mặc một lúc lâu, lấy mấy ống vắc-xin giao cho Chúc Hạ.

"Đây là nghiên cứu vắc-xin, hơn bán thành phẩm đó, miễn cưỡng thể coi là thành phẩm. Dù cũng thử thuốc, để bọn họ thử ."

Chúc Hạ từ chối, nhận lấy vắc-xin.

Tuy cô cũng châm cứu cho vài khác, nhưng thêm một lớp bảo vệ hiệu quả hơn, lý do gì để từ chối.

Đại khái nợ Tống Thời Chân một ân tình.

"Cô một ?" Tống Thời Chân hỏi.

"Được." Chúc Hạ gật đầu.

Lần Tống Thời Chân tiêm cho cô, thể giúp khác tiêm vắc-xin.

Nói xong chuyện chính, Tống Thời Chân mới hỏi: "Cô lên đây bằng cách nào, phát hiện ?"

Chúc Hạ nhạt: " giúp bọn họ tìm ít dầu, coi như lập công. Những thứ khác bọn họ cho , quyền tự do hoạt động thì vẫn cho."

Chúc Hạ nán quá lâu, ôm mấy ống vắc-xin xuống lầu, cho tiêm phòng.

Sau khi cô , Lương Phi khỏi cảm thán: "Nghiên cứu viên Tống thật là !"

"Bây giờ cục diện khó khăn như , thể lấy nhiều vắc-xin cho chúng dùng. Nhìn như , phò mã cũng xứng."

Lương Linh Ngọc dở dở , cố ý trêu : "Tạ Cảnh mới bao lâu, em đổi cp để hóng ? Em thật xứng danh là cỏ đầu tường a."

Lương Phi đúng lý: " nghĩ thông , dù Công chúa Tiểu Chúc cũng động lòng, em hóng cô áy với ai cũng !"

"Vậy thì chỉ hóng mắt thôi, ai đang cùng Công chúa Tiểu Chúc cộng sự, em hóng đó."

"Như cuối cùng bất kể ai thể chiếm trái tim của Công chúa Tiểu Chúc, em đều vui!"

Lý Bác nhỏ giọng : " thấy Tạ Cảnh và đội trưởng xứng đôi."

Lương Linh Ngọc nhớ tới ánh mắt Tô Vũ Bạch Chúc Hạ, cô là ngoài cũng thể cảm nhận tình ý nồng đậm của .

Lương Phi xua tay: "Các a, đúng là một cái đầu gỗ."

"Công chúa Tiểu Chúc xuất sắc như , nếu đạo đức cho phép, sẽ hai tay hai chân ủng hộ cô thu hết bọn họ!"

Lý Bác bịt tai em bé , cho con gái Lương Phi lung tung.

Có vắc-xin hỗ trợ, ngày thứ hai, tình trạng sức khỏe của đều , chút khó chịu nào.

Chúc Hạ xem từng một, mày giãn , khóe môi nhếch lên.

khỏi phòng Lý Bác, thấy nhiều vây quanh cửa sổ hành lang cái gì đó.

Như thần xui quỷ khiến, cô cũng tới, vén đám đông xem, liền thấy một đàn ông quân nhân ném khỏi căn hộ cách ly.

Người đàn ông dường như đang hôn mê, ném xuống nền xi măng cũng động đậy, cứ thế đó, mặc cho ánh nắng gay gắt chiếu lên .

"Nghe là một nhiễm bệnh nặng, các xem, hôn mê đến bất tỉnh nhân sự !"

"Người gặp mấy ngày ! Hắn còn đến tầng chúng nữa! Vì nhiễm bệnh, chúng cũng lây bệnh ?"

Lời như một tiếng sét vang lên, trong lòng mỗi đều tính toán riêng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-114-tong-thoi-chan-sap-chet.html.]

Bởi vì hai ngày nay, bọn họ cũng cảm thấy khỏe nhiều ít, chỉ là ai dám .

Chúc Hạ đàn ông hôn mê lầu, càng càng thấy đúng, trong lòng dâng lên cảm giác bất an.

tầng quá cao, cô phân biệt đàn ông rốt cuộc là ai. Cô lập tức , từ cầu thang chạy như bay xuống lầu.

Vài phút , Chúc Hạ mồ hôi đầm đìa chạy khỏi cầu thang, đến đại sảnh, đàn ông hôn mê gần.

chạy xem xét, nhưng quân nhân cản cô .

Quân nhân : "Chúc Hạ, cô quyền tự do hoạt động trong bộ tòa nhà, nhưng ngoài thời gian tìm dầu tìm xe, cô rời khỏi tòa nhà chung cư."

Chúc Hạ đàn ông bên ngoài, sốt ruột hỏi: "Vậy thể cho , là ai ? Hắn là Tống Thời Chân ?"

Quân nhân gật đầu: "Hắn đúng là nghiên cứu viên của Viện Nghiên Cứu, Tống Thời Chân."

Chúc Hạ trong lòng chợt nhảy lên, theo bản năng phản bác: "Không thể nào! Tống Thời Chân tuyệt đối thể là nhiễm bệnh, sự hiểu lầm nào đó ?"

Từ lúc Tống Thời Chân mang vắc-xin bán thành phẩm cho cô, đến hôm qua Tống Thời Chân cho cô nhiều vắc-xin thành phẩm như .

Trong thời gian , chỉ cần Tống Thời Chân sơ hở, tự thể tiêm vắc-xin, sẽ nhiễm bệnh.

Chẳng lẽ tiêm?!

Chúc Hạ suy nghĩ của cho kinh hãi.

Quân nhân : "Tuyệt đối khả năng chút hiểu lầm nào. Nói cái khác, nếu khỏe mạnh, thể hôn mê thành dạng ?"

"Từ đó thể thấy, chỉ là nhiễm bệnh, còn là nhiễm bệnh nặng. Nếu gì bất ngờ, cùng lắm sống quá nửa tháng."

"Nửa tháng?!" Chúc Hạ khỏi kêu lên.

Cô đương nhiên virus mưa đá sức tàn phá mạnh mẽ như thế nào, nên cô mới dốc hết sức giúp chữa trị lúc bệnh còn nhẹ.

Tuy kiếp cũng nhiều nhiễm bệnh kiên cường sống sót, nhưng càng nhiều đau đớn mà c.h.ế.t.

Chúc Hạ cau  chặt mày, Tống Thời Chân đang hôn mê bất tỉnh mặt đất bên ngoài.

Nếu Tống Thời Chân còn tỉnh táo, khả năng tự chăm sóc bản , còn cơ hội sống sót.

nếu cứ hôn mê như , cứ thế ai chăm sóc, phỏng chừng thật sự giống như quân nhân , cùng lắm chỉ sống nửa tháng.

Chúc Hạ hỏi: " đưa về phòng , cứ thế ngoài, chăm sóc , ?"

Người quân nhân lắc đầu: "Không ."

Chúc Hạ còn cố gắng: "Hắn là trưởng nghiên cứu viên, nếu cứu sống , thể cống hiến nhiều hơn, các thật sự tuyệt tình như mà vứt ngoài ?"

Người quân nhân thở dài: "Đối với Tống Thời Chân, chúng thật sự tiếc. Để đảm bảo an cho đa khỏe mạnh, chúng còn lựa chọn nào khác."

Chúc Hạ nghĩ tới những ống vắc-xin, ánh mặt trời ngày càng gay gắt.

Nếu cứ để Tống Thời Chân như , sợ sẽ nền xi măng chín .

Chúc Hạ nhấc chân ngoài.

Quân nhân ngăn cô : " , cô ngoài."

Chúc Hạ nhạt: "Chỉ khi ở đây, mới cần tuân thủ quy tắc ở đây. Nếu ở đây, thể ngoài."

Quân nhân kinh hãi: "Cô rời ? Vì một xác định nhiễm virus nặng mà rời khỏi nhà an ?"

" ."

"Chúc Hạ, cô bình tĩnh ! Tống Thời Chân đúng là một nghiên cứu viên đáng kính trọng, nhưng cô thể liều mạng!"

"Hắn chỉ đáng kính trọng." Chúc Hạ gạt tay quân nhân đang cản cô, bước chân kiên định về phía Tống Thời Chân đang hôn mê ánh mặt trời.

Tuyền Lê

"Hắn càng đáng sống sót."

 

Loading...