Thiên Tai Ập Đến Ta Tích Trữ Hàng Hoá - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-08-17 22:58:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồ mặc, quần, tất, khăn quàng cổ, mũ và găng tay đều xong.

Có đồ giữ nhiệt thế nên cũng quá lạnh nữa.

"Đường Đường, vải của em đỉnh thật đó!" Tô Trình giơ ngón cái lên.

Lục Tinh Đường cũng khá bình thản: "Số vải giữ nhiệt là của cha nham hiểm đó của em em trộm!"

Mặt biển đóng băng, du thuyền thể di chuyển, Lục Tinh Đường cho thả neo để xem thử độ dày của băng thể chịu đựng trọng lượng cơ thể của con , nếu như thể chịu đựng thì họ sẽ xuống và cho du thuyền về gian, bộ đến bờ biển.

Kết quả là mỏ neo đập vỡ mặt băng, chỉ bông hoa tuyết văng , Lục Tinh Đường thấy tình hình như thì ngay lập tức bảo mặc quần áo, chuẩn công tác bảo hộ, xuống thuyền, tay đều cầm cuốc, rìu, vì xem xét việc an , lo lắng sẽ gió cuốc , Lục Tinh Đường tìm một sợi dây thừng, dùng dây thừng cột eo, nếu việc gì xảy thì Lục Tinh Đường thể ngay lập tức đưa họ trốn gian, sẽ gió thổi .

Sau khi chắc chắn an thì tất cả đều xuống thuyền, mặt băng trơn bóng, bởi vì cuốc và rìu cũng rơi băng cho nên Lục Tinh Đường vẫy vẫy tay cho du thuyền gian.

Sáu trai ở phía mở đường, còn những cô gái và ba giáo viên lớn tuổi thì những trai bảo vệ xung quanh.

Mặt băng trơn trượt, nếu chú ý thì sẽ ngã, một hồi lâu cũng lên , hơn nữa cũng sẽ kéo khác cùng ngã theo.

Lục Tinh Đường thấy mặt băng khá dày nên hỏi Quý Ngôn Mặc: "A Mặc, nghĩ mặt băng thể lái xe ? Không gian của chúng xe khách, đổi thành bánh xe tuyết thì lẽ sẽ ."

Trong tức khắc Quý Ngôn Mặc dùng dị năng để thăm dò băng, độ dày của mặt băng khá định, thể lái xe, thế nên nhận thức của Lục Tinh Đường chọn một chiếc xe khách chất lượng nhất trong gian và dùng nhận thức để đổi thành bánh xe tuyết, đổ đầy nhiên liệu, ngay đó bảo ngừng và đưa xe khách .

Mở cửa xe, bảo chú ý an lượt lên xe. Sau khi tất cả lên xe, Lục Tinh Đường mở máy sưởi, từ đến nay Lục Tinh Đường bao giờ lái xe khách cho nên lái. Hỏi xung quanh thì chỉ khuyển tử đặc trợ và hồ ly đặc trợ lái xe, thế nên hai họ luân phiên cầm lái.

Thời điểm chiếc xe bắt đầu lăn bánh cũng khá chậm, nhưng xuất hiện việc trượt mặt băng, cũng lập tức yên tâm, vì đang mặc đồ giữ nhiệt nên cảm thấy lạnh, bên trong xe bật thêm máy sưởi nên cũng bắt đầu đổ mồ hôi, nhưng dám cởi quần áo , sợ sẽ cảm.

Xe di chuyển chậm, dám chạy nhanh và cũng thể chạy nhanh, nhưng cũng nhanh hơn tốc độ bộ của bình thường.

Mất năm tiếng, khi xe đến bờ biển, vì bờ biển một lớp tuyết dày bao phủ, thể lái xe như bình thường cho nên Lục Tinh Đường cho xuống xe, hỗ trợ lẫn đến bờ biển, Lục Tinh Đường cất xe gian và cùng về hướng bờ biển.

"Ui cha!" Lục Tinh Đường cẩn thận ngã, kéo theo Quý Ngôn Mặc đang dìu cô cũng ngã theo, đồng thời rơi xuống hố và phủ đầy tuyết.

Lục Tinh Đường thấy mặt mũi, đầu tóc của Quý Ngôn Mặc phủ đầy tuyết cũng bật , tiện tay cầm một nắm tuyết ném Quý Ngôn Mặc: "A Mặc, lâu chúng một trận chiến bằng tuyết, là bây giờ một trận ?"

Quý Ngôn Mặc nhướng mày, lập tức lấy một nắm tuyết ném Lục Tinh Đường, Lục Tinh Đường cũng lập tức mở một trận chiến tuyết bờ biển cùng với Quý Ngôn Mặc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-ap-den-ta-tich-tru-hang-hoa/chuong-253.html.]

Những khác: "!!!", bỗng chốc ngược cẩu, bắt nạt vì họ nửa , thật quá đáng, thế nên cùng tham gia, mở một cuộc chiến bằng tuyết.

Ba thầy giáo một bên xem họ chiến với , tuổi của họ cũng lớn, sức khỏe cũng bằng trẻ, nếu họ chơi đùa quá sức thì đó sẽ gây họa cho nên tự bảo vệ bản cho .

Chơi một lúc, cũng dừng , họ đều ngoài ba mươi, giống với một đứa trẻ đơn thuần đáng yêu nữa, chơi đùa một chút là đủ .

Sau khi đến bờ biển, Lục Tinh Đường lấy la bàn : "Hiện tại chúng đang ở Vladivostok của La Quốc, cách Tuy Hà của nước H chúng chỉ một trăm năm mươi bốn cây . vì La Quốc đang trong thời điểm cực lạnh nên chúng sẽ thể dễ dàng để vượt qua một trăm năm mươi bốn cây , đặc biệt là chúng tình hình cụ thể của La Quốc như thế nào, cho nên tiếp theo đây cần cẩn thận."

Để ngăn chặn tai họa do chính con ở La Quốc mang đến, Tô Trình và những khác hiểu mức độ nghiêm trọng của nó, tiếp đó họ đưa ba thầy giáo giữa đám để bảo vệ và cùng từ bờ biển của La Quốc về phía Tuy Hà.

Vladivostok là một vùng núi, núi ở khắp nơi, những ngọn núi hiện tại tuyết bao phủ, đám Lục Tinh Đường di chuyển vô cùng khó khăn, một bước chân là một hố tuyết, hố tuyết sâu đến đùi của Lục Tinh Đường cho nên khó khăn.

Chỉ cần sơ ý một chút thôi thì sẽ sạt lỡ tuyết, hoặc là sẽ mảng tuyết lớn rơi từ cây xuống đè bẹp xuống hố.

Lục Tinh Đường và những khác mất khá nhiều sức lực đào tuyết cứu , chỉ lo là trong một thời gian dài họ sẽ tuyết đè c.h.ế.t hoặc đóng băng ở bên .

Tuyết dày bao phủ những ngọn núi, di chuyển một chút thôi cũng khó khăn.

Khi Lục Tinh Đường nghỉ ngơi, dùng máy đo để đo nhiệt độ của băng thì phát hiện nhiệt độ ở mức âm bảy mươi lăm độ C, bắt kịp nhiệt độ lạnh giá của Đế Đô năm đó.

Nhận thức của Lục Tinh Đường đang nấu canh gừng trong gian, tìm một vài chiếc ly giữ ấm, lau sạch bằng chăn, đó rót canh rừng ly cho uống để sưởi ấm, khi uống xong thì cho ly giữ nhiệt về gian, rửa sạch thêm một nữa và đổ đầy rượu, khi cơ thể của ai cóng thì sẽ uống rượu để giữ ấm cơ thể.

Số rượu đều sản xuất tại nhà máy rượu ở Mông Cổ khi tận thế, nồng độ cồn cao, bảy mươi độ là cao nhất, khá nặng đô, bình thường nào cũng thể chịu nổi.

Lục Tinh Đường dám đưa cho rượu bảy mươi độ, chủ yếu chỉ rượu ba mươi lăm hoặc là bốn mươi độ thôi

DTV

Sau khi uống rượu, cơ thể cũng bắt đầu ấm lên, cũng động lực để vượt qua núi tuyết.

đến lúc ăn uống ngủ nghỉ thì Lục Tinh Đường sẽ đưa họ gian và cho họ ở biệt thự trong đó, cũng im lặng hỏi, Lục Tinh Đường cho họ ăn cái gì thì họ ăn cái đó, ăn xong thì Lục Tinh Đường sắp xếp cho họ tắm rửa nghỉ ngơi ở chỗ nào thì họ tuyệt đối sẽ lén xung quanh.

Sau khi thức dậy thì họ mặc quần áo, ăn no, rời khỏi gian, tiếp tục chinh phục sự giá lạnh, chinh phục núi tuyết.

Sau vài ngày di chuyển tuyết, khó khăn lắm mới vượt qua một ngọn núi, còn kịp vui mừng thì Lục Tinh Đường rơi xuống một hố tuyết, dọa một trận, Quý Ngôn Mặc nhanh chóng kéo Lục Tinh Đường lên, thấy khuôn mặt đau khổ của Lục Tinh Đường, Quý Ngôn Mặc liền ôm cô thật chặt, sốt sắng thôi: "Đường Đường, em ?"

Đồng môn bên cạnh cũng bắt mạch cho Lục Tinh Đường: "A Mặc, lão đại Đường Đường , đang rụng dâu và nhiễm lạnh! Cho trở về chỗ đó nghỉ ngơi !"

Loading...