Thiên Tai Ập Đến Ta Tích Trữ Hàng Hoá - Chương 252
Cập nhật lúc: 2025-08-17 22:58:15
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xuất hiện sương mù khiến cho đám Lục Tinh Đường thể thả neo và trì , dám mù quáng tiếp tục hành trình, chờ cho sương mù tan hết thì mới tiếp.
Đám Lục Tinh Đường lo lắng việc thả neo trì hoãn một thời gian dài ở biển, họ nhiều vật tư, sẽ thể vì thiếu vật tư mà c.h.ế.t biển.
Tô Trình bọn họ cũng dừng việc học tập và đánh bắt hải sản, bởi vì sương mù quá dày, tầm hạn chế, còn cách nào để thể đánh bắt hải sản và học tập, chỉ thể tự tập luyện bản , tăng thêm thời gian luyện tập.
Lục Tinh Đường thấy trạng thái của Tô Trình và những khác khá , oán trách mà là lặng lẽ tự tập luyện, tăng cường sức mạnh cho bản , cũng cảm thấy nhẹ nhõm và cùng tập luyện.
Thả neo mặt biển ba ngày, sương mù cũng bắt đầu tản , chỉ điều là tản chậm, ngày đầu tiên thì tầm chỉ ba mét, nhưng thể di chuyển chầm chậm, cần trì hoãn một chỗ.
Hôm thứ hai thể thấy mười mét, hôm thứ ba thì tầm là hai mươi mét, hôm thứ tư thì là năm mươi mét, hôm thứ năm thì là hai trăm mét và hôm thứ sáu thì sương mù tản .
Không sự cản trở của sương mù, tốc độ di chuyển của du thuyền cũng tăng lên.
Có lẽ khi họ khỏi cửa xem ngày, nên khi còn khỏi vùng biển của Tang Quốc thì một trận bão ở phía Tây kéo tới, gió giật cấp 12, những con sóng lớn cứ nối tiếp va , khiến cho du thuyền ngừng lắc lư, đám Lục Tinh Đường đều là dạng say sóng, từ khi lên tàu đến nay vẫn gì cả, Lục Tinh Đường còn chuẩn cho họ thuốc chống say sóng, kết quả phí công chuẩn .
Bão kéo đến, du thuyền biển cũng chao đảo theo, cách nào để thể bình di chuyển, lắc lư, cảm thấy buồn nôn, trong bụng vô cùng khó chịu, thậm chí ôm thùng rác và nôn hoặc nôn bên ngoài cửa sổ, nôn ói vô cùng kinh khủng, thậm chí đồ ăn ăn ngày hôm qua cũng đều nôn sạch, khi nôn hết sạch, thì liên tục nôn mật đắng.
Lục Tinh Đường cũng quan tâm đến họ nhưng du thuyền run lắc một cách kinh khủng, ngay cả lên cũng , hơn nữa lực gió thì càng ngày càng mạnh, vượt cấp mười hai tăng lên cấp mười ba.
Mùi nôn mửa xen lẫn với mùi biển, bụng của Lục Tinh Đường cũng bắt đầu , ngay lập tức tìm một chiếc thùng rác từ trong gian, một góc đất ôm thùng rác bắt đầu nôn .
Quý Ngôn Mặc là trạng thái nhất trong nhóm, cố gắng cầm lái, kiểm soát phương hướng. Nghe thấy tiếng Lục Tinh Đường nôn mửa thì khá lo lắng rời khỏi ghế lái để chăm sóc cho Lục Tinh Đường, nhưng lý trí với Quý Ngôn Mặc thể như , giữ vững du thuyền, nếu thì du thuyền sẽ dễ bão táp cuốn .
Sau một hồi thì Lục Tinh Đường mới dừng việc nôn ói , khi đó cô còn sức lực nữa, dẹp thùng rác gian, khi súc miệng thì chao đảo đến cạnh Quý Ngôn Mặc: "A Mặc, cần trở về gian để tránh bão ?"
Quý Ngôn Mặc đáp: "Không cần , chúng thể vì gặp một chút thiên tai nguy hiểm thì trở về gian, trừ phi là bờ vực sinh tử!" Nếu như chỉ hai bọn họ thì cũng nhưng đây là nhiều ! Không thể cho Tô Trình và những khác hình thành tâm lý khi gặp nguy hiểm liền trở về gian, thể cứ mà hưởng lợi .
Lục Tinh Đường cũng hiểu, chỉ điều là bão táp lớn đến như , hiện tại họ đang ngược chiều gió, tốc độ chắc chắn sẽ thể tăng lên, cũng thể bảo đảm lực gió của cơn bão sẽ tiếp tục tăng lên, cản trở họ di chuyển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-ap-den-ta-tich-tru-hang-hoa/chuong-252.html.]
Quý Ngôn Mặc gian nan lái du thuyền, sóng biển cuồn cuộn ngày một kinh khủng hơn, du thuyền sóng cho lảo đảo, Lục Tinh Đường cầm bản đồ lên xem, gió biển từ phía Tây thổi đến, nếu họ đổi phương hướng thì lẽ sẽ trở Tang Quốc, Lục Tinh Đường xem tấm bản đồ thế giới một cách kỹ lưỡng, cùng cắn răng quyết định chuyển hướng, lái tàu từ phía Bắc của Tang Quốc tiến La Quốc, qua La Quốc về đến H quốc.
"A Mặc, đổi hướng , cần ngược chiều." Lục Tinh Đường suy nghĩ của cho Quý Ngôn Mặc, Quý Ngôn Mặc ngẫm nghĩ, khả thi, thế nên sử dụng dị năng để bảo vệ du thuyền và từ từ chuyển hướng, khi phương hướng đổi, sức đẩy của bão thì cho dù sóng biển kinh khủng như nào, chỉ cần Quý Ngôn Mặc kiểm soát phương hướng thì sẽ xuất hiện vấn đề gì quá lớn, tốc độ cũng sẽ nâng lên.
Họ từ đảo của Tang Quốc tiến khu vực biển Đông của H quốc mất nửa tháng, nhưng sức đẩy của bão thì chỉ cần ba ngày trở về khu A của Tang Quốc, từ khu A chuyển hướng đến phía Bắc.
Mà ba hôm bão táp ngừng, lực gió vẫn cấp 13 tăng lên, khi họ đổi hướng thì lực gió dần dần giảm xuống, sóng biển cũng còn to nữa, lực cản cũng giảm đáng kể.
Đám Lục Tinh Đường ba ngày qua đều nôn khá nhiều, một ai thể kiên trì lên , sự bất lực của Lục Tinh Đường thì cũng đưa họ trở về gian, lấy thuốc chống say tàu bao gồm Phenobarbital Scopolamine, Dimenhydrinate, Domperidone và một loại khác đưa cho họ để họ tự uống, họ đều là bác sĩ cho nên cần Lục Tinh Đường hướng dẫn.
Sau khi hồi phục thì sẽ bảo bọn họ lái tàu, để Quý Ngôn Mặc nghỉ ngơi, bất luận là thể nghỉ ngơi bao lâu thì cũng nghỉ.
DTV
Ngày hôm khi du thuyền tiến đến hải vực của La Quốc, cơn bão cũng ngừng, sóng biển cũng bình trở , các triệu chứng say sóng dần dần biến mất, Lục Tinh Đường cũng thoải mái hơn, Quý Ngôn Mặc cũng nghỉ ngơi.
tốc độ của du thuyền giảm xuống, khi hết say sóng thì cũng bắt đầu đánh bắt hải sản trở , buổi trưa đánh bắt, buổi chiều tập luyện, tối đến thì sẽ học tập.
Ngày tháng bất chợt trở nên sung túc hơn.
Sau khi cơn bão dừng , cho Quý Ngôn Mặc lái tàu nữa mà để cho Quý Ngôn Mặc thể tự do hoạt động, thế nên Quý Ngôn Mặc cùng Lục Tinh Đường đến đuôi tàu, mang cần câu và trông như thể đang câu cá, thực thể dùng dị năng của biến thành một tấm lưới để đánh bắt hải sản đưa gian mà cần đó.
Cua hoàng đế, cua tuyết, cua lông, mực, sò điệp, hàu, cá thu, cá ngừ vây vàng, cá ngừ vây xanh và một loại hải sản khác đưa gian, còn một con cá mập trắng khác, nghĩ đến chuỗi thức ăn đại dương, Quý Ngôn Mặc cũng bắt thêm cá mập trắng lớn đưa gian để chúng sinh sống.
Số hải sản mà Quý Ngôn Mặc đánh bắt cách du thuyền của họ xa, Quý Ngôn Mặc đánh bắt lãng phí thời gian.
Lục Tinh Đường cũng rảnh rỗi, tiến hành phân loại vật tư trong gian, bởi vì sương mù và bão táp liên quan đến nên cô cũng dừng việc vài ngày, khi bão táp và sương mù qua thì cô cũng bắt đầu bận bịu trở , cần chú ý đến đất đen, chăm sóc chuồng lợn, gia cầm và các thứ khác.
Mất hai ngày thì họ cũng đến nội bộ của La Quốc, khi tiến nội bộ của La Quốc thì cũng bắt đầu trở nên cẩn thận hơn, đặc biệt là họ sợ phát hiện khi càng ngày càng tiến gần La Quốc.
Khi cách La Quốc càng ngày càng gần, đám Lục Tinh Đường phát hiện La Quốc đang trải qua một thảm họa của thiên nhiên, bằng mắt thường thể thấy khắp nơi đều trắng xóa, biển chân của họ thì đóng băng, nhưng khi tiến đến khu vực biển của La Quốc thì họ phát hiện nhiệt độ giảm xuống, giảm đến âm sáu mươi độ C, mặt biển đóng băng, du thuyền cũng thể tiếp tục di chuyển.
Đám Lục Tinh Đường sớm mặc quần áo dày hơn, nhưng cho dù như thì tất cả cũng đều run rẩy, Lục Tinh Đường đo vải giữ nhiệt theo kích thước của và hỏi một vòng thì ba may quần áo họ căn cứ kích thước dùng vải giữ nhiệt may thành một đồ với cơ thể và mặc bên ngoài đồ mùa thu.