Thiên Tai Ập Đến Ta Tích Trữ Hàng Hoá - Chương 244
Cập nhật lúc: 2025-08-17 22:58:07
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quý Ngôn Mặc dùng lưới điện bắt những kẻ Tang quốc xuất hiện, cho phép chúng trốn thoát, ngay đó chúng c.h.ế.t b.o.m đạn. Tiếng nổ vang dội khiến cả đảo Phù Khương chấn động, Tô Trình càng thêm lo lắng. Vậy mà đám trợ thủ Trung Khuyển vẫn tỉnh , như đang ngủ say, hề động tĩnh gì, khiến sốt ruột vô cùng. Tô Trình cầm ống nhòm quan sát xung quanh, may mắn là thấy ai ở bến cảng.
Anh nảy ý định thừa dịp lúc ai , rời khỏi bến cảng, tiến đảo Phù Khương xem xét tình hình, chỉ khi xác định Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc bình an, mới yên tâm. Nắm lấy khẩu súng, rời khỏi du thuyền, nhưng ngay khi bước chân khỏi boong tàu, Tô Trình thu chân . Lỡ như , quân Tang quốc đến, đám trợ thủ Trung Khuyển sẽ gặp nguy hiểm. Tô Trình nóng như chảo lửa, .
"A Mặc, em mệt ! Giải quyết nhanh , đưa tất cả đảo Phù Khương ngoài!"
Quý Ngôn Mặc xoa đầu Lục Tinh Đường: "Ngay lập tức!" Năng lực hệ Lôi nhanh chóng lan tỏa khắp đảo Phù Khương. Đảo Phù Khương rộng lớn, nhưng bởi vì tiếng s.ú.n.g và tiếng b.o.m nổ vang, dân đảo tập hợp và tiến về phía hai . Một ít còn Quý Ngôn Mặc sử dụng năng lực bức ngoài.
Năm phút , tất cả trong ký túc xá đều chết, Lục Tinh Đường lấy từ trong gian hai thùng bom, đạn Gatling cũng nạp đầy, chỉ chờ quân Tang quốc đến.
Chờ Tang Quốc tới, Lục Tinh Đường nổ súng, Quý Ngôn Mặc ném bom, những kẻ lẩn trốn phía hoặc né tránh nhanh chóng Quý Ngôn Mặc khiến ngoài, cuối cùng tất cả đều chết.
"Đồng bào của , hãy yên nghỉ! Yên tâm, chúng sẽ dễ dàng rời khỏi Tang quốc, sẽ thu gom tất cả vật tư ở Tang quốc. Hãy yên tâm , lời của Lục Tinh Đường nhất định giữ lời!"
Sau khi xác định chỉ còn Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc là hai sống đảo Phù Khương, Lục Tinh Đường mới yên tâm, đó cùng Quý Ngôn Mặc trở về gian, quần áo bẩn, ngoài.
Mặt đất đầy xác c.h.ế.t m.á.u me be bét, Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc mang ủng mưa vũng máu, tiến ký túc xá, hai như châu chấu, thu gom tất cả vật tư trong ký túc xá gian, thậm chí cả đường ống nước và dây điện cũng tha.
Đến khi hai khỏi ký túc xá là 1 giờ sáng.
Đảo Phù Khương nhiều kho hàng, xếp hàng hàng, từng dãy, đếm xuể. Hai lấy hai chiếc xe máy từ trong gian, lái xe đảo Phù Khương. Quý Ngôn Mặc dùng năng lực mở cửa tất cả các kho hàng, đó hai lái xe máy, mỗi một dãy kho thu gom vật tư. Hai thèm xem trong kho gì, cứ thế thu gom tất cả gian, chất đống thảo nguyên trong gian.
Sau khi tiếng s.ú.n.g ngừng, Tô Trình đợi một tiếng đồng hồ, kìm nên đến đảo Phù Khương. bước đảo Phù Khương, cảnh tượng m.á.u tanh cực độ cho cả kinh phun . Nhịn sự buồn nôn và sởn gai ốc, Tô Trình tìm Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc đảo Phù Khương.
Quý Ngôn Mặc Tô Trình tìm họ, liền dừng thu gom vật tư, tìm Tô Trình.
Tô Trình thấy Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc vẫn còn sống, liền : "Hai đứa khốn kiếp, sợ đến mức nào ? Hai đứa việc thể tiết chế một chút ? Đáng sợ quá!"
Tim sợ đến mức suýt ngừng đập.
Quý Ngôn Mặc tiến đến ôm lấy Tô Trình, vỗ nhẹ lưng : "Xin , chúng khiến lo lắng . Bây giờ đảo Phù Khương an , nhưng bộ đảo là vật tư, chúng thu gom hết. Cậu canh chừng cho đám trợ thủ Trung Khuyển , họ sắp tỉnh . Nếu họ hỏi, chúng lẻn đảo Phù Khương để xem xét tình hình, dặn họ rời khỏi du thuyền, an tâm chờ chúng về! Nếu sẽ Tang quốc phát hiện, sẽ chết! Nếu họ lời, cứ với họ rằng đừng trở thành gánh nặng cho chúng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-ap-den-ta-tich-tru-hang-hoa/chuong-244.html.]
Tô Trình bất lực và tức giận, nhưng khi thấy Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc hề thương, mới ngậm miệng định chửi thề . Một lúc , mới : "Hai yên tâm thu gom vật tư, sẽ dỗ dành họ!" Dù , hiện tại cũng dựa Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc để sinh sống, tuy giúp gì nhiều, nhưng việc nhỏ nhất định .
Nhìn Tô Trình rời , Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc . Tô Trình thực sự đáng tin cậy, thể nội tâm giằng co do dự, nhưng vẫn mạo hiểm đảo Phù Khương tìm hai , sợ sinh tử, xứng đáng để hai tin tưởng mãi mãi.
Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc mất năm ngày để thu gom bộ vật tư đảo Phù Khương. Cả hai mệt mỏi đến kiệt sức, khi trở về du thuyền, hai gần như còn sức lực.
Nhìn thấy Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc vẫn còn yếu ớt, đám Tô Trình định trách móc nhưng nuốt lời: "Nước tắm chuẩn sẵn cho hai , mau tắm ăn cơm! Ăn xong ngủ! Ngủ dậy chuyện tiếp!"
Thấy họ đầy vẻ oán giận, Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc im lặng Tô Trình. Tô Trình hừ lạnh một tiếng, đầu , phớt lờ hai .
Nhìn thấy vẻ mặt oán khí của bọn họ, Quý Ngôn Mặc và Lục Tinh Đường tắm, xua tan sự mệt mỏi.
Sau đó, hai tiếp tục ăn cơm ánh mắt oán khí của . Ăn xong, bát đũa thu dọn.
DTV
Mọi đều trong nhà hàng, ánh mắt chăm chú Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc. Quý Ngôn Mặc cũng im lặng Lục Tinh Đường, hai bịa lời dối để khiến tin tưởng và giải tỏa sự u oán.
Lục Tinh Đường suy nghĩ một hồi hỏi: "Mọi câu hỏi gì hỏi thì cứ hỏi ! !" Lục Tinh Đường liếc một lượt, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế trở nên lạnh lùng hơn vài phần: "Những gì thể trả lời, những gì chúng cho , chúng sẽ !" Những gì thể thì sẽ .
Lời của Lục Tinh Đường khiến bầu khí trong nhà hàng trở nên áp lực vài phần. Lớp trưởng Thích Tinh Ích lên tiếng: "Đường Đường, cả lớp chúng đều là do cứu mạng, cứu một một . Tuy chúng , nhưng nghĩa là chúng nhận điều gì.
Bỏ qua những chuyện xa xôi, chỉ về chuyện khi sóng thần xảy , chúng bình an vô sự sóng thần đẩy đống rác mà sống sót. Khi ở khu vực rác thải, chúng nhặt thuyền kayak đến thuyền kayak khác, nhặt bao đồ ăn đến bao đồ ăn khác, A Mặc dùng dây thép bọc đuôi cá mập trắng, cá mập trắng ngoan ngoãn đưa chúng , cuối cùng gặp nguy hiểm gì mà chiếm du thuyền ...
Những chuyện , chỉ cần suy nghĩ kỹ một chút là sẽ thấy bình thường!
Đặc biệt là trong những ngày qua, khi các đây, chúng ôn tất cả những chuyện xảy từ khi gặp đến nay, nhiều chuyện gần như sáng tỏ. Có lẽ còn cách xa đáp án thực sự, nhưng nghĩ, hai là những vận may lớn!"
Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc , Quý Ngôn Mặc giao cho Lục Tinh Đường xử lý. Nếu những tương lai đe dọa đến , sẽ nương tay.
Tô Trình lắc đầu với Lục Tinh Đường, tỏ vẻ gì cả.
Lục Tinh Đường tin Tô Trình sẽ , nhưng những gì hai thực sự thể chối cãi. Mọi đều ngốc: "Chúng thực sự gặp may mắn..."