Thiên Tai Ập Đến Ta Tích Trữ Hàng Hoá - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-08-15 14:22:34
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùm!

Lục Tinh Tường dứt khoát, trực tiếp nổ s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t đó, bao gồm cả những đồng tình với lời của .

Các thành viên còn trong đội đều thèm thuồng con gà rừng trong tay Lục Tinh Đường, thấy Lục Tinh Đường cầm súng, còn b.ắ.n c.h.ế.t , đều sợ hãi rụt cổ , hạ thấp sự tồn tại của , sợ Lục Tinh Đường cũng b.ắ.n c.h.ế.t bọn họ, bọn họ thật vất vả mới tìm đường sống, vì một con gà rừng mà mất mạng.

Tô Trình và Quý Ngôn Mặc đến ném t.h.i t.h.ể ngay mặt bọn họ. Những sống sót khác trong đội đều sững sờ. Bọn họ như thấy hậu quả của việc đắc tội với Lục Tinh Đường và Tô Trình.

Lục Tinh Đường bọn họ lạnh lùng: "Nếu theo Lục Tinh Đường chạy nạn, bây giờ bỏ vật tư của căn cứ chúng , cút!"

Tô Trình phụ họa: "Cuộc sống của các là do chúng cứu từ căn cứ đổ nát. Nếu các chết, các cút, các đều tư cách để ép buộc chúng !"

Mọi đều hiểu rõ tình huống của . Nếu rời khỏi Tô Trình và Quý Ngôn Mặc, bọn họ thể bao xa, thể c.h.ế.t ngay lập tức trong giây tiếp theo. Nếu theo họ, bọn họ vẫn còn cơ hội sống sót!

Nhìn thấy đều lên tiếng, Lục Tinh Đường khinh bỉ : "Nếu theo chúng chạy trốn, thì lời một chút! Lục Tinh Đường , ghét nhất những lời! Những kẻ tính kế lưng chúng ! Các , nhất nên ngoan ngoãn! Nếu , khẩu s.ú.n.g trong tay , sẽ mắt!"

Vì Lục Tinh Đường súng, cũng g.i.ế.c , nên đó đều ngoan ngoãn, ai dám gây rối, sợ Lục Tinh Đường một lúc vui thì b.ắ.n c.h.ế.t bọn họ, vứt xác cho thú dữ ăn.

, bọn họ cứ , gặp rau dại thì đào, gặp động vật nhỏ thì bắt, cuộc sống của bọn họ dần dần cải thiện. Tuy nhiên, Lục Tinh Đường cũng phát hiện , đội ngũ chạy nạn dần dần chia thành nhiều nhóm nhỏ.

Tô Trình và Quý Ngôn Mặc là những luôn theo Lục Tinh Đường. Người trợ lý Trung Khuyển và trợ lý Hồ Ly thông qua vụ án con gà rừng bản chất thật của Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc, bề ngoài họ thì dễ gần, nhưng thực tàn nhẫn vô tình. Chỉ cần chọc giận họ, thì sẽ chuyện gì.

Bọn họ tin tưởng mắt của Tô Trình. Cần rằng hai khi sương mù dày đặc, họ sống đỉnh Thanh An, thậm chí Tô Trình còn mang theo vật tư đến tìm họ, mặc dù luôn trở về tay , nhưng nụ khuôn mặt Tô Trình là điều mà bất kỳ tin nào từ căn cứ cũng thể xuất hiện.

Điều chứng tỏ hai Quý Ngôn Mặc và Lục Tinh Đường đáng để họ tin tưởng và theo.

Kết quả là, hai bọn họ trở thành tiểu đoàn của Lục Tinh Đường, coi lời của Lục Tinh Đường như thánh chỉ.

Tô Trình thấy thái độ của bọn họ, cũng âm thầm nhắc nhở bọn họ, đừng nên đắc tội với Lục Tinh Đường, Lục Tinh Đường là thật m.á.u lạnh vô tình.

Lục Tinh Đường hiểu rõ suy nghĩ của trợ lý Hồ Ly và trợ lý Trung Khuyển. Chỉ cần bọn họ chọc giận cô, chuyện đều . Điều cũng áp dụng cho những trong các tiểu đoàn đội khác.

Vào ngày 3 tháng 7, họ đến khu Dư Trữ của Hàng Thành, vẫn trong lãnh thổ Hàng Thành.

Ngay khi bước khu vực Dư Trữ, bọn họ nhận thấy tình hình ở đây còn thảm khốc hơn cả căn cứ Hy Vọng. Bọn họ hy vọng ít nhất còn sống sót ở căn cứ, nhưng ở khu vực Dư Trữ, từ bọn họ , bọn họ thấy một sống sót nào, chỉ sự trống rỗng, gì cả.

Khu vực Dư Trữ vật tư, vật tư bọn họ nhặt từ căn cứ ăn hết, bọn họ bắt đầu đói bụng, chỉ thể khắp nơi tìm nước, dựa uống nước để đỡ đói, để sống sót!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-ap-den-ta-tich-tru-hang-hoa/chuong-187.html.]

Lục Tinh Đường và Quý Ngôn Mặc thờ ơ bọn họ tìm nước uống, bao giờ lấy một chút thức ăn nào từ gian để cho bọn họ ăn.

Dù bản họ cũng đang chịu đói, cũng đang uống nước để no bụng.

"Cô Lục, bây giờ? Chúng đều lương thực nữa, thể cứ ngày nào cũng uống nước ! Uống nước chẳng giải quyết gì, chừng còn ngộ độc nước, các giúp nghĩ cách !"

Ánh mắt Lục Tinh Đường lạnh lùng bọn họ: "Chúng đều cùng khu vực Dư Trữ, cũng hề lạc, các đều tìm thấy lương thực, chúng thì thể tìm thấy ? Bây giờ nước uống , đừng chọn lọc!"

Tô Trình còn tàn nhẫn hơn: "Ngày xưa khi xảy nạn đói, nếu lương thực để ăn, đều đào rau dại hoặc ăn vỏ cây! Sao xưa đều thể ăn , mà các thể? Chẳng lẽ, các còn quý hơn xưa?"

Tô Trình và những khác theo Lục Tinh Đường học nhiều loại rau dại, loại nào thể ăn, loại nào độc thể ăn. Chỉ cần là loại thể ăn, bọn họ sẽ chạm , chỉ chuyên tìm những loại thể ăn. Tất nhiên, bọn họ cũng nhặt nhiều rau dại, khi đói quá, trực tiếp rửa sạch nhét miệng ăn, hề lãng phí một chút nào.

Lục Tinh Đường cũng ăn nhiều rau dại hoặc vỏ cây. Cô hề cảm thấy khổ sở, chỉ cần thể sống sót, thì cô thể ăn bất cứ thứ gì. Hơn nữa, kiếp cô cũng ăn rau dại và vỏ cây để sống sót.

Quý Ngôn Mặc chỉ cảm thấy đang đối xử tệ với Lục Tinh Đường, thường xuyên dẫn Lục Tinh Đường hành động riêng, cho Lục Tinh Đường ăn một bữa cơm, nhưng Lục Tinh Đường từ chối. Tình trạng đói và ăn no giống , bí mật của họ thể tiết lộ.

Đặc biệt là khi đội ngũ định, ít nhất họ khẳng định , những đáng tin cậy , thật sự sẽ phản bội họ thì mới âm thầm lấy một chút lương thực từ gian, cùng ăn.

Khu vực Dư Trữ lương thực, bọn họ cũng dừng lâu, mang theo vật dụng sinh hoạt bước từng bước khó khăn về phía .

Hàng Thành xảy thảm họa thiên nhiên cực lớn, khu vực Dư Trữ gần Hàng Thành, tình hình cũng tồi tệ. Sau khi bọn họ cỏ rễ và vỏ cây để ăn, bọn họ nhắm đất sét Quan Âm. Đất sét Quan Âm ngon, nhưng no bụng, chỉ là vệ sinh khó khăn, thường xuyên dùng rễ cây nhỏ để đào, mới thể giải quyết .

Khi ăn đất sét Quan Âm, Quý Ngôn Mặc đau lòng đến nỗi mắt đỏ hoe: "Đường Đường, chúng tách khỏi đội !" Chỉ khi rời khỏi đội, cô mới cần ăn đất sét Quan Âm, thể ăn những món ngon trong gian.

Lục Tinh Đường vốn gầy, bây giờ càng gầy hơn, mặt chút thịt nào, da đen nhẻm, mắt thì thần, nhưng thấy thần, mà là tròn trịa khỏe mạnh!

"Em em chịu khổ chịu tội, nhưng chúng thể tiết lộ bí mật!" Lục Tinh Đường cũng rời khỏi đội, nhưng hiện tại thời cơ !

"Xảy thiên tai..." Anh sử dụng dị năng, tạo một trận thiên tai sấm sét, đánh ngất tất cả nhân cơ hội đó rời .

"Cách là cách nhất hiện tại, nếu thì thể rời khỏi họ."

DTV

"Vậy còn Tô Trình thì ?" Lục Tinh Đường Tô Trình, gầy đến mức một cơn gió thể thổi bay. Trong suốt cuộc chạy nạn , Tô Trình đối xử với cô, thường xuyên tìm thấy rễ cây, rửa sạch, nhai một miếng, những miếng ngon đều cho cô ăn, những miếng ngon thì giành ăn, sợ cô chịu khổ.

Anh luôn : "Lục Tinh Đường , sớm coi em như em gái ruột của , chỉ em là duy nhất, vì hãy để yên tâm một chút, em hãy lời , ăn nhiều một chút! Cho dù ăn đau dày, đợi tìm thảo dược dịu dày, em ăn sẽ !"

Chỉ là rau dại khó tìm, thảo dược còn khó hơn, hệ sinh thái của Hàng Thành vẫn phục hồi, những thứ mọc lên đều họ nhổ ăn hết.

Quý Ngôn Mặc cảm kích Tô Trình: "Tìm cơ hội, hỏi ý kiến của ."

Loading...