Thiên Sư Không Làm Huyền Học - Chương 40
Cập nhật lúc: 2025-04-13 03:51:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người phản ứng lại đầu tiên chính là Hạ Minh, dù sao lời này của Phượng Tiêu quá đáng sợ, lại thêm nhà Văn An bây giờ đủ lại chuyện quái dị. Trong lòng hắn ta ớn lạnh buông tay Văn An ra, đột nhiên đứng lên, động tác lớn quá, còn suýt nữa đụng vào đĩa hoa quả trên bàn.
Sắc mặt Hạ Minh không biết là kìm nén hay là giận, đỏ kinh khủng, hắn ta nhìn sang Phượng Tiêu nhíu chặt mày: “Rốt cuộc anh đang nói bậy bạ gì vậy?”
Hạ Minh lên tiếng, khiến tất cả mọi người sực tỉnh. Cha Văn mẹ Văn nhìn Hạ Minh tức hổn hển, lại hơi liếc nhìn Phượng Tiêu với vẻ mặt lạnh nhạt, cuối cùng ánh mắt dừng trên người Văn An.
Mà Văn An trố mắt nhìn Hạ Minh, như thể chưa thoát khỏi thất thần.
Gần đây hai người vốn bị tra tấn đầu óc bởi chuyện lạ liên tục xảy ra trong nhà, thần kinh vẫn luôn căng thẳng. Bây giờ nghe thấy Phượng Tiêu nói vậy khiến đáy lòng rét lạnh, sợi dây cung trong đầu họ lập tức đứt.
Cha Văn gần như sụp đổ, ông nói: “Chuyện này rốt cuộc là sao?”
Lúc này Văn An cũng đứng lên, cô nhìn Phượng Tiêu lại nhìn Hạ Minh, giọng nói yếu ớt: “Đại… đại sư, anh nói lời này có ý gì? Có phải Hạ Minh bị thứ không sạch sẽ quấn lấy? Nếu là vậy, chỉ cần đại sư có thể giúp loại bỏ những thứ này, bao nhiêu tiền chúng tôi cũng bằng lòng.”
Văn An vừa nói xong, nhiệt độ không khí trong phòng hình như lạnh hơn mấy độ. Nhưng việc này chỉ có Hà Lệ cảm nhận được, trời nắng nóng cô cảm giác toàn thân lạnh nổi da gà.
Cô xoa xoa cánh tay, sau đó nhìn Văn An nói: “An An, cậu đừng rối loạn, có chuyện gì, Phượng đại sư ở đây mà.”
Văn An sợ hãi gật đầu, Hạ Minh bên cạnh thì tức giận đến mức thiếu kiên nhẫn giọng nói lạnh lùng: “Phượng đại sư cái gì, tôi thấy hắn là một tên lừa đảo, dựa vào khuôn mặt chuyên đi lừa gạt mấy cô gái chú trọng cái xác như các cô.”
Anh ta vừa nói xong Hà Lệ đã không thích nghe cho lắm, gì mà gọi là cô gái chú trọng cái xác như các cô. Từ xưa đến nay mọi người đều có lòng yêu cái đẹp, đi trên đường nhìn thấy cô nào xinh hoặc anh chàng nào đẹp trai, nhìn thêm hai cái rất bình thường phải không.
Quan trọng nhất là, mặc dù các cô có lòng yêu cái đẹp, nhưng chỉ cảm thán trong lòng, cũng không muốn cái khác. Mà lời này của Hạ Minh, nhất là nói ra dưới cơn nóng giận, âm điệu và giọng nói đều khiến người cảm thấy rất tức giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-su-khong-lam-huyen-hoc/chuong-40.html.]
Nhưng Hà Lệ cũng chỉ nói thầm hai tiếng trong lòng như thế, suy cho cùng Hạ Minh là bạn trai Văn An. Một số thời điểm cho dù bạn thân hơn nữa, quan hệ thân thiết đến đâu, khi đối mặt với bạn trai của đối phương, trong một số ít chuyện có thể chạm đến là dừng, nhưng phần lớn thời gian cũng phải cần giữ im lặng.
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
Hà Lệ không nói gì, Văn An lại tràn đầy kinh ngạc và luống cuống, hình như lần đầu tiên cô thấy Hạ Minh có tâm trạng như vậy. Cô biết Hạ Minh hơi tự ti ở một số phương diện, hắn ta luôn cảm thấy mình không xứng với Văn An.
Hắn ta từng thẳng thắn nói đùa với Văn An, hắn có một cô bạn gái xinh đẹp đến mức bắt mắt, hắn không thích ánh mắt những người đàn ông khác nhìn cô, nhưng bạn gái xinh quá, hắn không có cách nào, chỉ có thể chịu đựng.
Lúc Văn An tụ tập với bạn bè, hắn sẽ không vui, nhưng cũng sẽ không lên tiếng ngăn cản. Hắn sẽ nói rõ ràng với Văn Anh suy nghĩ trong lòng mình, đồng thời cho thấy, mặc dù hắn không vui nhưng hắn biết Văn An cần gặp gỡ mọi người, cần phải có bạn bè của mình.
Đây cũng là điều Văn An thích nhất ở Hạ Minh, cô cảm thấy Hạ Minh tôn trọng cô. Thích một người rất dễ dàng, nhưng tôn trọng một người từ trong lòng lại rất khó.
Văn An xinh đẹp, từng nghe rất nhiều tin đồn, bên cạnh cô không phải không có người điều kiện tốt hơn Hạ Minh theo đuổi, nhưng cô vẫn ở bên Hạ Minh vì phần tôn trọng này.
Còn có một điểm là, Văn An từng gặp rất nhiều người dựa vào mình đẹp trai ăn chơi đàng điếm, trong nhà có cờ hồng bên ngoài có cờ màu[1]. Mặc dù nói vậy hơi tự luyến, nhưng Văn An vẫn nghĩ, Hạ Minh có mình rồi, chung quy sẽ không như vậy.
“cờ đỏ” chỉ vợ hoặc chồng ở nhà, “cờ màu” chỉ người tình ở bên ngoài Không nói những phương diện khác, chỉ nói tướng mạo, Văn An vẫn vô cùng có tự tin.
Cũng bởi vậy Văn An vẫn luôn rất yên tâm với sinh hoạt cá nhân của Chúc Minh, họ ở bên nhau vì hạnh phúc và vui vẻ, Hạ Minh thích cô, cô cũng thích Hạ Minh. Hai bên đều có tình cảm với nhau là chuyện tốt đẹp nhất, hết thảy những nghi ngờ của người khác đều không cần thiết.
Mọi thứ đều rất đẹp, nhưng bây giờ Hạ Minh cho cô một cảm giác rất xa lạ. Người này xa lạ, khinh bỉ và tức giận trong mắt cũng xa lạ.
Đương nhiên Hạ Minh nhận ra ánh mắt của Văn An, vẻ mặt hắn sợ hãi, thu hồi sự thù địch trên mặt, hắn nhìn Văn An bên cạnh khẽ nói: “An An, em cũng tin lời nói của tên lừa đảo này sao? Anh lại chưa bao giờ làm việc trái với lương tâm, sao lại có chuyện như vậy xảy ra chứ. An An, nếu em nhất định muốn tin những thứ này anh cũng không phản đối, chúng ta đi tìm một chùa miếu chính quy, đi cầu những đại sư nổi tiếng kia được không.”
Văn An vẫn chưa lên tiếng, Phượng Tiêu đã nói chuyện, hắn hời hợt nói: “Tôi chỉ nói trên bả vai anh có hai người nằm… Cũng không thể nói là người, dù sao cũng c.h.ế.t cả rồi, hồn phách không vào địa phủ, mặt mũi lại thất khiếu chảy máu rất đáng sợ, cũng có thể được gọi là lệ quỷ. Nói đi nói lại, tôi cũng chưa nói anh từng làm việc gì trái với lương tâm, anh chột dạ như thế làm gì?”