Thiên Sư Không Làm Huyền Học - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-04-09 05:12:58
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8fEoLKj3oo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Quân Dịch vẫn cho rằng mình đối với Liễu Tiếu Thiêu vừa thấy đã yêu, cậu là người nghĩ gì thì sẽ thực hiện, sau khi xác định Liễu Tiếu Thiên có thể tiếp nhận đàn ông, đã triển khai theo đuổi.

 

Đối với theo đuổi của cậu, trong mắt Liễu Tiếu Thiên rõ ràng là vui vẻ, nhưng vẫn sẽ từ chối.

 

Khi đó Cố Quân Dịch đoán không ra Liễu Tiếu Thiên đang nghĩ gì, anh sẽ hẹn hò với mình, nhưng một mực từ chối thổ lộ của cậu. Khoảng thời gian kia Cố Quân Dịch trải qua rất khó chịu rất tiều tụy, cậu không yên lòng vì thái độ lúc nóng lúc lạnh của Liễu Tiếu Thiên.

 

Sau một lần nữa bị Liễu Tiếu Thiên từ chối, cậu uống rượu, uống rất say. Cậu say quắc cần câu, cầm điện thoại trò chuyện mãi với Liễu Tiếu Thiên, cậu không nhớ mình đã nói gì, chỉ nhớ khi đầu cậu đau muốn nứt ra tỉnh lại, Liễu Tiếu Thiên im lặng ngồi bên giường, vẻ mặt dường như hơi buồn lại có dũng khí đập nồi dìm thuyền.

 

Không đợi cậu nói gì, Liễu Tiếu Thiên đã mở miệng đồng ý hai người quen nhau.

 

Lúc ấy Cố Quân Dịch vui lắm, cậu không để ý đến đầu mình đang đau, chỉ muốn kêu gào vài tiếng, sau đó vẫn chịu đựng kích động cẩn thận hỏi một câu: “Anh nghiêm túc à, anh sẽ không hối hận.”

 

Liễu Tiếu Thiên mỉm cười với cậu: “Đối với em đương nhiên là nghiêm túc, về phần hối hận, chuyện sau này ai nói chính xác được, chí ít bây giờ anh không hối hận.”

🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳

 

Cuộc sống sau đó tốt đẹp giống như một giấc mơ, Liễu Tiếu Thiên trở nên hơi dính người, rất không nỡ rời khỏi cậu. Liễu Tiếu Thiên luôn có thể biết cậu thích gì đang nghĩ gì, cậu cũng biết Liễu Tiếu Thiên để ý cái gì. Họ ở bên nhau, dù chỉ nằm trên sofa mỗi người đọc sách sau đó trao một cái hôn nhẹ cũng hạnh phúc như vậy.

 

Cậu thậm chí lên kế hoạch muốn dẫn Liễu Tiếu Thiên về nhà, nói cho tất cả mọi người, bọn họ sẽ giúp đỡ nhau đi hết một đời. Nhưng chuyện này bị Liễu Tiếu Thiên lấy cớ thời cơ chưa chín muồi để từ chối.

 

Liễu Tiếu Thiên không thích ra ngoài, cậu sẽ cố gắng giảm bớt vòng giao tiếp của mình, thỉnh thoảng ra ngoài ăn cơm gặp người quen, họ cũng chào hỏi như thường, tâm trạng muốn khoe khoang người yêu của cậu đầy đến mức không che giấu nổi.

 

Trước ngày Liễu Tiếu Thiên biến mất là sinh nhật cậu, hai người trải qua một buổi tối rất đẹp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-su-khong-lam-huyen-hoc/chuong-21.html.]

Trong bóng tối Liễu Tiếu Thiên còn nói ngủ ngon với cậu, cậu cười đáp lại câu ngủ ngon. Nhưng khi bình minh lên, bên cạnh cậu không có người. Lúc ấy trong lòng cậu có cảm giác rất vắng vẻ trống trải, trong căn nhà trống trải giống như chỉ có một mình cậu.

 

Cậu gọi vào số của Liễu Tiếu Thiên, bị âm thanh máy móc nhắc nhở không tồn tại, sau đó cậu không thể tìm thấy Liễu Tiếu Thiên ở bất kỳ đâu, cả người cậu cũng bắt đầu mất kiểm soát.

 

Bây giờ nghĩ lại, khó chịu nhất chắc là Liễu Tiếu Thiên, cả ngày đối diện với người yêu mất trí nhớ, bởi vì mình đã c.h.ế.t không dám chấp nhận theo đuổi của cậu, cuối cùng chấp nhận rồi.

 

Nghe Cố Quân Dịch thất thần bừng tỉnh nhớ lại, Phượng Tiêu nói: “Trên người cậu ta có thứ gì đặc biệt hoặc là bên cạnh có người nào đặc biệt không?”

 

Cố Quân Dịch lắc đầu: “Anh ấy là trẻ mồ côi bên cạnh không có ai, về phần đồ vật… Nếu thật sự có, vậy đó là tôi từng tặng một miếng ngọc, anh ấy vẫn luôn đeo trên người.”

 

Sau khi Liễu Tiếu Thiên c.h.ế.t theo lý thuyết sẽ không mang theo những vật kia, nhưng anh rất trân trọng đồ Cố Quân Dịch tặng, cho nên sau khi c.h.ế.t ngọc kia vẫn đeo trên cổ anh.

 

Cố Quân Dịch còn từng nói với anh, cậu cũng có một miếng ngọc như vậy, chắc là một đôi, hai người ở bên nhau số trời đã định. Khi đó Liễu Tiếu Thiên hé miệng cười một tiếng, mắt anh lóe sáng như sao nói: “Em nói đúng hết, là một đôi.”

 

Nghĩ đến những thứ này, Cố Quân Dịch chỉ cảm thấy có ai đang dùng lưỡi d.a.o có răng cưa, cắt phá tim cậu từng chút một.

 

“Đồ có đây không?” Phượng Tiêu hỏi.

 

Cố Quân Dịch gật đầu, lúc không tìm thấy Liễu Tiếu Thiên, cậu nhìn thấy miếng ngọc này trên đầu giường, vẫn đeo ở trên người.

 

Phượng Tiêu nhận lấy miếng ngọc Cố Quân Dịch đưa tới, hắn hơi kinh ngạc, cảm thấy miếng ngọc này hắn có phần quen thuộc, hình như hắn đã từng ngắm nghía miếng ngọc này, tiện tay rót linh khí vào trong.

 

Nhưng nghĩ kỹ lại, lại không có ký ức, hết thảy đều là một cảm giác mà thôi.

Loading...