Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thiên Kim Trở Về - 150.

Cập nhật lúc: 2025-05-17 08:30:37
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LLgFn4wT7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giờ phút này bị cô gái dặn dò, thành thành thật thật đáp ứng.

 

Giang Niệm đứng dậy định đi, ông cụ Tần che n.g.ự.c ngăn người, thở hổn hển: "Cô gái nhỏ, cháu tên là gì? Ông sẽ cảm tạ cháu."

 

"Không cần, chuyện nhỏ không tốn nhiều sức." Giang Niệm nhàn nhạt liếc mắt nhìn ông cụ: "Về sau ông chú ý ăn uống nhé."

 

"Hôm nay bệnh tim đột nhiên phát tác, hẳn là có liên quan đến việc ông ăn đồ mặn nhiều gần đây. Người ở tuổi này lại có bệnh tim như ông, ăn uống thanh đạm là rất quan trọng."

 

Vệ sĩ trợn to hai mắt.

 

Cô gái nhỏ này, sao lại thần vậy?

 

Gần đây trong nhà mới đổi đầu bếp, làm món thịt kho tàu có thể nói là ngon tuyệt.

 

Ông cụ ngày thường không thích ăn thịt mà liên tiếp ăn ba ngày, lúc này mới có chút ngán.

 

Bọn họ chưa nói gì, cô gái nhỏ này thế nhưng chỉ nhìn, liền nhìn ra ông cụ gần đây ăn đồ mặn nhiều?

 

Vệ sĩ chấn động không thôi.

 

Ông cụ Tần nhìn chằm chằm bóng dáng cô gái rời đi, cũng rơi vào suy nghĩ.

 

Khuôn mặt cô gái này, hình như có chút tương tự với Giang Nhiễm Nhiễm nhà họ Giang kia, nhưng ngũ quan lại tinh xảo xinh đẹp hơn Giang Nhiễm Nhiễm kia nhiều.

 

Bộ đồng phục này đến từ trường trung học Anh Trung, hình như cũng học cùng trường trung học với Giang Nhiễm Nhiễm kia.

 

Là trùng hợp sao?

 

Phân phó vệ sĩ: "Đi điều tra nhà họ Giang."

 

Giang Niệm đi đến nhà họ Phó, dỗ người đàn ông đang dưỡng thương ăn cơm chiều.

 

Nhận được tin nhắn WeChat của Đường Thu.

 

Gửi đến một đoạn video.

 

Nói đến cũng thần kỳ.

 

Từ sau khi Đường Thu kết bạn WeChat với Giang Niệm, nói lời xin lỗi với cô, hai người dần dần thân thiết hơn.

 

Giang Niệm cũng dần phát hiện, Đường Thu người này bản tính thật ra không xấu.

 

Chẳng qua là lớn lên trong hào môn được nuông chiều, cho nên trước kia tính tình ương ngạnh, không coi ai ra gì.

 

Lại thêm tính tình thẳng thắn nóng nảy, cho nên mới dễ dàng bị người khác lợi dụng.

 

Nhưng trải qua chuyện kia với Giang Niệm, Đường Thu đã thu liễm đi nhiều.

 

Sau khi chuyển đến lớp 36, cũng càng thêm quen thuộc với Giang Niệm, trở thành bạn bè.

 

Thậm chí, còn có chút dính cô.

 

Ở trong lớp thường xuyên tìm cô nói chuyện, tan học cũng hay gửi tin nhắn cho cô.

 

Cuộc thi nhạc cụ lần này, Đường Thu cũng báo danh.

 

Cô cũng học đàn cello từ nhỏ, mười tuổi đã vượt qua cấp mười cello.

 

Lần này dự thi, Đường Thu chuẩn bị biểu diễn một bản nhạc nổi tiếng thế giới có độ khó rất cao. Nhưng mấy năm nay cô cũng không luyện đàn chăm chỉ, cho nên lo lắng, trong lòng không chắc chắn.

 

Cô chia sẻ video mình ở nhà diễn tấu đàn cello cho Giang Niệm, là bởi vì hôm nay cô hỏi Giang Niệm có hiểu đàn cello không, Giang Niệm nói hiểu sơ sơ.

 

Cho nên cô muốn Giang Niệm nhận xét một chút phần biểu diễn của cô.

 

【Giang Niệm, cậu xem đoạn cello này tớ kéo thế nào?】

 

Giang Niệm click mở video, xem nghiêm túc.

 

Xem xong một lần, không có biểu cảm gì.

 

Ngón tay trắng nõn thon dài gõ trả lời trên màn hình.

 

【Đoạn đầu tiên từ vị trí cao đến vị trí thấp kéo ngang nốt nhạc mười sáu phân.】

 

【Chỗ 2 phút 50 giây nốt trầm không chuẩn.】

 

【Sau 3 phút tiết tấu bắt đầu không ổn, kéo dài qua hai dây đàn giống như trong nhà có việc gấp.】

 

【Đoạn cao trào cuối cùng tốc độ tay trái theo không kịp, kỹ thuật trượt băng từ nốt cao đến thấp của tám phần âm phù, quả thực là tai nạn xe cộ.】

 

【Còn có những lỗi chạm dây linh tinh khác tớ không nói nữa, nói nhiều sợ cậu không chịu nổi.】

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-tro-ve-ydpt/150.html.]

Lời bình luận này có thể nói là không nể mặt chút nào, vẫn cao lãnh như cũ.

 

Đường Thu nhìn thấy tin nhắn trả lời của Giang Niệm, trợn to hai mắt.

 

Không phải, nói là hiểu sơ sơ thôi mà?

 

Giang Niệm này sao lại chuyên nghiệp hơn cả thầy dạy cello của cô!

 

Chỉ xem video một lần là có thể phát hiện tất cả vấn đề của cô. Đây tuyệt đối không phải là hiểu sơ sơ, mà là trình độ siêu cao.

 

Mắt Đường Thu đều thẳng, nắm lấy cơ hội làm nũng.

 

【 Giang Niệm, Niệm Niệm tốt, sớm biết cậu lợi hại như vậy, tớ còn nhờ mẹ tớ mời thầy dạy cello một giờ mười vạn làm gì, thầy ấy cũng không dám nói tớ kéo đàn không tốt. 】

 

【 Buổi tối cậu có rảnh không, đến nhà tớ phụ đạo cho tớ một chút được không, cầu xin cậu. Tớ mời cậu ăn một thùng kem dâu tây lớn! Khóc khóc ) quỳ xuống ) 】

 

Thật ra, ở chung với Giang Niệm lâu rồi sẽ biết, cô là người mềm nắn rắn buông.

 

Hơn nữa, đặc biệt dễ mềm lòng.

 

Chỉ cần là bạn bè, bạn làm nũng nhờ vả cô, cô gần như sẽ không từ chối.

 

Vì vậy, sau khi gửi hai tin nhắn đó, thấy Giang Niệm không trả lời, Đường Thu lấy hết can đảm, gửi thêm mấy cái meme mèo con đáng yêu nũng nịu qua.

 

Quả nhiên, nửa phút sau, nhận được hồi âm.

 

【Địa chỉ.】

 

Tuy chỉ có hai chữ ngắn gọn, Đường Thu ở đầu bên kia màn hình vẫn hét lên một tiếng trong phòng.

 

Phu nhân Đường ở phòng khách tưởng con gái bảo bối của mình bị làm sao, sợ đến mức vội vàng chạy tới.

 

"Sao thế Thu, xảy ra chuyện gì vậy?"

 

Đường Thu không nén được sự phấn khích trong lòng: "Mẹ, mẹ mau bảo dì Vu bọn họ chuẩn bị đi, lát nữa có một người bạn của con muốn đến nhà chúng ta."

 

Phu nhân Đường trợn to mắt, tỏ vẻ kinh ngạc: "Con? Bạn bè?"

 

Nhận được địa chỉ Đường Thu gửi, Giang Niệm tắt điện thoại.

 

Liếc nhìn người đàn ông đang dựa vào giường, thắt lưng quấn băng gạc mà vẫn xem tài liệu.

 

"Em phải ra ngoài một chuyến, tối sẽ về nhà họ Kỷ, anh ngoan ngoãn ở đây dưỡng thương đi."

 

Giang Niệm sau khi quen thân mới phát hiện, Tư Bạc Dạ không hề nhàn rỗi như cô tưởng.

 

Ngược lại, anh rất bận.

 

Bận đến nỗi dù đang dưỡng thương ở nhà họ Phó, bị thương do s.ú.n.g bắn, vẫn phải họp trực tuyến suốt hai tiếng đồng hồ.

 

Cũng không biết là ai trước đây nói, chỉ có những kẻ nuôi một đám người vô dụng, lãnh đạo cấp cao mới cần phải tự mình làm mọi việc.

 

Tư Bạc Dạ ngẩng đầu lên, khuôn mặt tuấn tú tà mị lộ ra vẻ lười biếng.

 

"Đi đâu?"

 

"Đến nhà một người bạn, luyện đàn cello với cậu ấy."

 

Nghe hai chữ "bạn bè", nghĩ đến Tống Tư Trần và Tề Dịch trước đó, người đàn ông đặc biệt nhạy cảm.

 

Ngoài mặt tỏ vẻ không quan tâm, nhưng lại lén lút hỏi bâng quơ: "Nữ?"

 

Giang Niệm cảm thấy hơi buồn cười. Hiếm khi nảy sinh ý định muốn xem phản ứng của đối phương, nhướng mày: "Nếu là nam thì sao?"

 

Cô tưởng Tư Bạc Dạ sẽ nói không cho cô đi.

 

Dù sao những "tổng tài bá đạo" trong miệng Lê Ninh đều rất độc đoán.

 

Tư Bạc Dạ lại nghiêm túc nói: "Vậy anh sẽ gọi điện thoại cho Lâm Tiền ngay bây giờ."

 

Giang Niệm không hiểu nổi: "Gọi điện thoại cho Lâm Tiền làm gì?"

 

"Bảo cậu ta dạy PiPi nhào lộn giữ em lại, không phải thú vị hơn xem đàn cello sao?"

 

Nói xong, người đàn ông ném tập tài liệu xuống, tiến lại gần.

 

Giang Niệm cũng phục mạch não của Tư Bạc Dạ.

 

Lâm Tiền & PiPi: Đắc tội với ai rồi không biết.

 

Giây tiếp theo, cô đã bị người đàn ông ôm lên đùi. Để cô ngồi dạng chân kẹp eo anh, bàn tay to lớn của anh ôm lấy eo cô.

 

Loading...