Trong nhóm chat riêng:
[Khắc Sinh Khắc Tử: Cậu hỏi về cô ấy làm gì thế?]
[Nghiêm Canh: Bọn tôi nghi ngờ cô ấy là cao thủ được chính phủ che giấu. Lệ quỷ thành Long Lâm biến mất chỉ sau một đêm, đại quỷ ở Long Giang cũng biến mất bất ngờ, nhìn kiểu gì cũng là do cao nhân của chính phủ ra tay.]
[Khắc Sinh Khắc Tử: Quả thực là do chính phủ. Chuyện này cần đoán nữa à?]
[Nghiêm Canh: ??? Sao cậu chắc như đinh đóng cột thế? Cậu không phải tán tu à?]
[Khắc Sinh Khắc Tử: À thì… tôi đang định gia nhập Cục Điều tra. Nên đừng có mà phạm tội đấy nhé.]
[Nghiêm Canh: !!!]
[Khắc Sinh Khắc Tử: Ủa khoan, cậu vừa nói cậu nghi ngờ Thích Tuyền chính là người đã hàng phục lệ quỷ á? Dựa vào cái gì?]
[Nghiêm Canh: Bọn tôi đến Hiệp hội Thiên sư điều tra, tu vi của cô ấy có lẽ đã đạt cấp 6 hoặc hơn. Hơn nữa, chính phủ từng đưa Ninh Chí – người có quan hệ tốt với cô ấy – rời khỏi Hiệp hội. Tôi nghĩ cô ấy chính là người mà chính phủ rất coi trọng.]
[Khắc Sinh Khắc Tử: !!!]
Trong nhóm chat của giới tán tu.
[Khắc Kim Đạo Nhân: Mọi người đoán xem tôi vừa phát hiện ra gì nào!]
[Rụng Tóc Đạo Nhân: Hói rồi hả?]
[Moi Chân Đạo Nhân: Mọc mắt gà rồi đúng không?]
[Khắc Kim Đạo Nhân: …]
[Khắc Kim Đạo Nhân: Tôi biết ai là cao thủ đã giúp Cục Điều tra thành Long Lâm hàng phục lệ quỷ, còn đánh mặt Hành Phong phái chan chát nữa!]
[Rụng Tóc Đạo Nhân: A a a nữ thần của tôi! Ai vậy?]
[Moi Chân Đạo Nhân: Nói lẹ!]
[Ăn Dưa Đạo Nhân: Làm sao cậu biết?]
[Khắc Kim Đạo Nhân: Một người bạn của tôi hỏi thăm một người, nghi ngờ người đó chính là cao thủ hàng phục lệ quỷ đầm lầy. Người đó sống cùng thành phố với tôi luôn đấy, quá đã! Tôi quyết định sẽ gia nhập Cục Điều tra!]
[Rụng Tóc Đạo Nhân: Nhưng là ai cơ?]
[Khắc Kim Đạo Nhân: Mọi người đã từng đọc Nhật Ký Hào Môn chưa?]
[Moi Chân Đạo Nhân: Làm gì có ai chưa đọc? Sau vụ án Âm hôn với quỷ núi Nghiêu trong truyện, nhiều người đoán chắc tác giả là người trong giới huyền môn, thậm chí còn thuộc cơ quan nhà nước.]
[Rụng Tóc Đạo Nhân: Ý cậu là… Bạch Thủy Chân Nhân chính là nữ thần?]
[Moi Chân Đạo Nhân: Đm! Tôi từng ăn dưa liên quan đến cô ấy đó! Cô từng cứu một nữ minh tinh bị tạt axit, có video lan truyền rầm rộ. Tôi xem rồi, nhìn cô ấy cùng lắm chỉ mới hai mươi tuổi!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-dua-vao-viet-van-linh-di-phat-nhanh/272.html.]
[Rụng Tóc Đạo Nhân: Không thể nào? Cao nhân mà mới hai mươi á?]
[Khắc Kim Đạo Nhân: Nếu đoán đúng, cô ấy năm nay chắc chắn là hai mươi hai tuổi. Không phải khoảng chừng đâu, mà là hai mươi hai tuổi chính xác!]
[Moi Chân Đạo Nhân: Trời đất ơi…]
[Rụng Tóc Đạo Nhân: Huhu… vậy nữ thần của tôi còn lợi hại hơn cả Nghiêm Hòe rồi còn gì! Video đâu? Cho tôi xem!]
[Moi Chân Đạo Nhân: Để tôi tìm… Ủa, hình như bị xóa mất rồi, không còn nữa.]
[Rụng Tóc Đạo Nhân: Đau khổ quá đi.]
[Khắc Kim Đạo Nhân: Đừng buồn, nữ thần vẫn đang viết truyện mà.]
[Rụng Tóc Đạo Nhân: Đúng! Tôi phải đi ném lôi cho Nhật Ký Hào Môn!]
Tại biệt thự Lâm Hồ.
Thích Tuyền vừa thu công mở mắt, hệ thống lập tức vang lên trong đầu.
“Đại lão, có người dùng tên ‘Ăn Dưa Tuyến Đầu’ tặng ngài năm trăm địa lôi! ‘Thức Khuya Rụng Tóc’ tặng hai trăm! ‘Còn Có Thể Cày Thêm Năm Nữa’ tặng một trăm! ‘Đại Hán Móc Chân Nhà Bên’ cũng tặng một trăm địa lôi!”
Cô nghe xong thì vô cùng hài lòng. Thử tính toán sơ sơ, cô thấy tuổi thọ của mình dường như vừa tăng thêm tận… năm trăm năm. Thật sự quá đã.
Còn bên kia, trong một khách sạn nhỏ.
Nghiêm Canh lần theo link tiểu thuyết, mở Nhật Ký Hào Môn ra đọc.
Mới đọc vài đoạn đầu, anh đã cảm thấy rất… kỳ lạ. Nội dung thì giống nhật ký mà cũng không hoàn toàn giống. Tuy nhiên, vì đây là tác phẩm của ‘cao nhân’, anh vẫn kiên nhẫn đọc tiếp.
Đọc rồi lại đọc, không ngờ… cũng thú vị phết.
Vốn đây là lần đầu anh đọc tiểu thuyết trên điện thoại, nên tốc độ không nhanh, mà thời gian thì trôi vèo vèo. Đến khi anh lật đến chương cuối cùng…
[Cô ấy nói—]
Anh trượt tay kéo xuống, rồi khựng lại.
"Hết rồi hả? Hết thật à? Cuối cùng thì cô ấy nói cái gì chứ?"
Mộng Vân Thường
Nghiêm Canh ngồi thẫn thờ, trong lòng ngứa ngáy như bị mèo cào. Anh thực sự, thực sự muốn biết—cái bạn quỷ trong cô nhi viện đó rốt cuộc đã nói điều gì.
Cảm giác tò mò như thiêu như đốt, không chịu nổi luôn.
Anh ấy cứ ôm khư khư cái điện thoại, ngồi không yên, cứ mở lên rồi lại tắt đi như thể đang chờ điều gì quan trọng. Cuối cùng, không nhịn được nữa, Nghiêm Canh gõ một bình luận gửi đến tác giả, hỏi về thời gian cập nhật chương mới. Nhưng kết quả lại là—
[65987354: Bình luận của người dùng bình thường và người dùng VIP cấp thấp sẽ được hiển thị sau khi xét duyệt!]
“Cái gì vậy trời...”
Nghiêm Canh nhìn dòng thông báo, trong lòng càng thấy bứt rứt. Cái trang web này có vấn đề sao? Đến bình luận cũng phải kiểm duyệt, không cho hiển thị ngay?