Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 487

Cập nhật lúc: 2025-03-31 15:24:53
Lượt xem: 14

Lê Kiến Mộc nhíu mày, nghĩ một lát.

Thứ bảy nhà cô có tổ chức tiệc chào đón cô về, vậy nên cuối tuần cũng chỉ có kế hoạch này.

Cô nhìn Vương Kha Nhiên: “Sao thế? Có chuyện gì à?”

Nhìn từ trên xuống dưới, cô không thấy trên người anh ta có bất kỳ dấu hiệu nào của tà khí, sát khí hay quỷ khí.

Vương Kha Nhiên ho khan một tiếng, lấy từ túi ra hai tấm vé.

“Chuyện là… mấy hôm trước tôi tham gia hoạt động của hội sinh viên, may mắn thắng được hai vé xem phim. Cuối tuần này, cậu có muốn đi cùng tôi không?”

Lê Kiến Mộc dù có trì độn với chuyện tình cảm đến đâu cũng cảm nhận được có gì đó không đúng.

Cô nhìn gương mặt hơi ngượng ngùng, có chút không được tự nhiên của Vương Kha Nhiên, lần đầu tiên cẩn thận đánh giá anh ta.

Trước đây, khi ở chung với người khác, cô không bao giờ nhìn kỹ tướng mạo. Lần đầu gặp mặt, cô cũng chỉ cảm thấy Vương Kha Nhiên là một người thiện lương, chính trực. Nhưng bây giờ, cô mới quan sát thật sự.

Tướng mạo của Vương Kha Nhiên không tệ.

Gia cảnh khá giả, tính cách ổn trọng, kiên định. Anh ta có thể thi đỗ vào một trường đại học top đầu, tương lai sẽ tạo ra chút thành tựu trong giới kinh doanh và góp phần xây dựng quê hương.

Chỉ là... chuyện tình cảm của anh ta thì sao?

Lê Kiến Mộc khẽ cười.

"Cuối tuần này nhà tôi có việc, chắc không có cách nào đi xem phim với cậu được."

Nghe vậy, Vương Kha Nhiên hơi khựng lại, bàn tay đang cầm tấm vé cũng từ từ rút về.

"Nhưng mà..." Cô chậm rãi nói tiếp. "Nếu cậu không lấy tiền, vậy tôi tính mệnh cho cậu nhé?"

Vương Kha Nhiên chớp mắt, không hiểu sao câu chuyện lại chuyển hướng như vậy. Còn chưa kịp phản ứng thì Lê Kiến Mộc đã tiếp tục:

"Bạn học Vương, chính duyên của cậu là mối tình đầu của cậu. Hai năm sau, cậu sẽ gặp cô ấy. Cô ấy là người phù hợp nhất với cậu trên thế giới này."

Vương Kha Nhiên miễn cưỡng nở nụ cười, giọng điệu có chút không tin tưởng:

"Bạn học Lê, có phải hôm nay tôi hơi đường đột quá nên cậu mới viện cớ để từ chối không?"

Lê Kiến Mộc khẽ lắc đầu.

"Không phải. Cô ấy là sinh viên của trường đại học bên cạnh trường chúng ta. Hai người cùng đến từ đại thảo nguyên, có chung lý tưởng và khát vọng. Cả hai sẽ cùng nhau nỗ lực suốt mấy chục năm để ngăn chặn sa mạc hóa, phục hồi hoang mạc ở quê nhà."

Câu nói này khiến Vương Kha Nhiên sững sờ.

"Kiểm soát sa mạc hóa... phục hồi hoang mạc... cùng chung lý tưởng và khát vọng..."

Trong lòng anh ta bỗng dâng lên một cảm giác khó tả.

Giọng anh ta khẽ run:

"Cậu... cậu nói thật sao?"

Lê Kiến Mộc gật đầu:

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

"Bạn học Vương, cô ấy rất ưu tú. Cậu cũng sẽ rất ưu tú. Hãy chờ mong ngày gặp mặt cô ấy đi."

Vương Kha Nhiên im lặng vài giây, sau đó nhẹ gật đầu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/487.html.]

"Được."

Lê Kiến Mộc không nói thêm gì nữa, cầm túi khô bò rồi đi lên lầu.

Vương Kha Nhiên nhìn theo bóng lưng cô cho đến khi khuất hẳn, bàn tay vô thức đặt lên ngực, cảm giác có chút mất mát.

Anh ta khẽ thở dài:

"Bạn học Lê, tạm biệt."

"Ha ha ha ha ha..."

"Hí hí hí hí..."

"He he he he..."

Lê Kiến Mộc vừa bước vào ký túc xá liền nghe thấy những tràng cười quái dị.

Cát Tân Nguyệt đứng bên cạnh, nhìn ba người bạn cùng phòng cười đến mức rung cả giường, nhíu mày suy nghĩ. Có lẽ... mình cũng nên hòa nhập với tập thể một chút?

Thế là cô hắng giọng, rụt rè cười theo:

"Ha ha ha ha?"

Lê Kiến Mộc: "..."

Cô đặt túi đồ xuống bàn, bình tĩnh hỏi:

"Các cậu đang làm gì vậy?"

Lê Thanh Thanh khoác vai cô, cố nhịn cười:

"Lê Kiến Mộc, chúng mình đều thấy cả rồi nhé!"

Trương Văn Tĩnh gật đầu, đôi mắt sáng lên:

"Ừm ừm, bạn học Vương Kha Nhiên của chúng ta tặng khô bò cho cậu!"

Trịnh Linh cười đầy ẩn ý:

"Còn đưa cả một tấm vé gì đó cho cậu nữa... Mình dùng đôi mắt 2.2 của mình nhìn chằm chằm đoán thử, chắc chắn là vé xem phim đúng không? Cậu ta mời cậu đi xem phim điện ảnh à? Sao cậu không nhận? Không thử một chút sao?"

Lê Kiến Mộc liếc nhìn cô nàng một cái, thản nhiên nói:

"Vậy đôi mắt của cậu vẫn rất ổn đấy."

Xa như vậy mà vẫn có thể nhìn rõ đó là vé xem phim.

Cát Tân Nguyệt lập tức hùa theo:

"Phải đó, nói đi, nói nhanh lên nào! Người đầu tiên trong ký túc xá có manh mối thoát kiếp FA, mau chia sẻ chút kinh nghiệm cho bọn mình đi!"

Lê Kiến Mộc bình tĩnh đáp trả:

"Không phải Lê Thanh Thanh có bạn trai rồi sao?"

Cô vừa nói vừa gạt tay hai người đang bám lấy mình, đặt đồ lên bàn.

"Không tính! Cậu ấy là thanh mai trúc mã, không thể làm lại!"

"Đúng rồi, chúng mình làm sao tìm được một thanh mai trúc mã để yêu đây?"

Loading...