Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 481
Cập nhật lúc: 2025-03-31 15:17:11
Lượt xem: 17
Còn Bách Phong…
“Phập!”
Một sợi dây đằng sắc bén xuyên thẳng qua n.g.ự.c ông ta. Máu b.ắ.n tung tóe.
Bách Phong chỉ kịp thét lên một tiếng thảm thiết rồi ngã xuống đất, miệng trào máu.
Kim Dương vừa c.h.é.m đứt một dây đằng khác, còn chưa kịp ổn định gót chân thì một đợt tấn công mới lại ập đến. Hắn ta bị bao vây bởi những chiếc roi dây đằng quất tới dồn dập, không có lấy một giây nghỉ ngơi.
Ngay khi Kim Dương còn chưa kịp phản ứng, một bóng dáng bất ngờ lao ra từ đám dây leo, mang theo sát khí lạnh lẽo.
Trường kiếm ngưng tụ từ linh khí lóe sáng giữa màn đêm, xé toạc không khí, nhắm thẳng vào hắn.
"Kim Dương tiên sinh, cẩn thận!"
Bách Phong hoảng hốt kêu lên.
Kim Dương hơi nhíu mày, ánh mắt trầm xuống. Khi nhìn thấy rõ người đang tấn công mình, hắn thoáng sững lại trong giây lát.
Quá giống…
Bóng dáng ấy, kiếm pháp ấy, sát ý dứt khoát ấy…
Nhưng chỉ một giây thất thần đã khiến hắn trả giá.
Lưỡi kiếm sắc bén vẽ ra một đường dài trên bả vai hắn, linh lực bùng nổ, kéo theo sát khí đen đặc quấn chặt lấy vết thương, ăn mòn cả linh khí bảo hộ của hắn.
Máu tươi chảy xuống, hòa cùng sát khí khiến không khí xung quanh trở nên nặng nề hơn.
Nhưng Lê Kiến Mộc không quan tâm đến điều đó.
Đôi mắt cô sắc bén, xuyên qua tầng sát khí, nhìn thấy rõ ràng trên vai Kim Dương có một ấn ký quen thuộc.
Một ký hiệu nhỏ hình ngọn lửa nằm ngay bên dưới dấu ấn môn phái.
Mỗi người trong Thanh Huyền Môn đều có ấn ký riêng, chứng tỏ họ thuộc về môn phái. Nhưng trong số họ, chỉ có ba người mang thêm một dấu hiệu đặc biệt— những đệ tử được sư phụ yêu thương nhất.
Lúc còn nhỏ, cô từng thắc mắc vì sao mình lại có thêm ký hiệu mặt trời nhỏ này, khác với những sư huynh, sư tỷ khác.
Sư phụ chỉ cười, xoa đầu cô và nói:
"Bởi vì con là đứa ta thương nhất."
Cô đã rất vui, nhưng cũng sợ đại sư huynh và nhị sư tỷ sẽ buồn. Thế là cô năn nỉ sư phụ thêm ấn ký cho họ.
Cuối cùng, sư phụ đành chiều theo cô.
Đại sư huynh có một ngọn lửa.
Nhị sư tỷ có một đóa hoa nhỏ.
Chuyện này, rất ít người biết.
Lê Kiến Mộc siết chặt chuôi kiếm, ngọn lửa trong lòng như bị một cơn gió mạnh thổi bùng lên.
Cô không thể tự lừa dối bản thân rằng người trước mặt chỉ là một kẻ có diện mạo giống đại sư huynh.
Cô cũng không thể phủ nhận được sự thật rằng— vị sư huynh mà cô tôn trọng như cha như anh, giờ đây đã trở thành một tà tu.
Linh khí trong cơ thể cuộn trào.
Dây leo lao tới như những con rắn sống, quấn chặt lấy Kim Dương, từng bước ép sát.
Lê Kiến Mộc không chần chừ thêm giây nào, một lần nữa lao đến.
Kim Dương lúc này đã trấn tĩnh lại. Ban đầu hắn bị đánh lén nên chưa kịp chuẩn bị, nhưng dù sao cũng đã tồn tại hơn một ngàn năm, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú.
Bị thương không nhẹ, nhưng hắn vẫn có thể ổn định thân thể, đối đầu với chiêu thức của Lê Kiến Mộc.
Hai người, cùng xuất phát từ một nguồn gốc.
Một người là tà tu ngàn năm, đã nắm giữ vô số bí thuật tà đạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/481.html.]
Một người là thiên tài mang huyết mạch Thần Thụ, linh khí dồi dào, thiên phú mạnh mẽ.
Chỉ trong thời gian ngắn, trận chiến giữa họ trở nên vô cùng căng thẳng, không ai chiếm được thế thượng phong.
"Ầm!"
Một tiếng nổ vang lên, đường sắt bỏ hoang bị chấn động mạnh, vỡ vụn từng mảng. Đá vụn b.ắ.n tung tóe, bụi mù mịt khắp nơi.
Hai người lao lên không trung, sát khí đen đặc quấn chặt lấy linh khí thanh thuần, va chạm kịch liệt, khiến cả bầu trời như rung chuyển.
Cơn gió mạnh do linh lực tạo ra thổi tung cỏ dại xung quanh, những cành cây mục nát bị cuốn bay, vỡ nát thành từng mảnh nhỏ.
Bách Phong đứng dưới mặt đất, toàn thân căng thẳng, nuốt nước bọt một cách khó nhọc.
Ông ta không thể nhìn thấy rõ hai người trên không trung, chỉ có thể thấy những dòng khí hỗn loạn va chạm, cùng những dây leo bay múa như những con rồng đang giận dữ.
Trận chiến này…
Quả nhiên, Kim Dương đại nhân mạnh như vậy!
Nhưng điều khiến ông ta kinh ngạc hơn chính là Lê Kiến Mộc.
Một cô gái trẻ như vậy, lại có thể đấu ngang tài ngang sức với Kim Dương sao?!
Bách Phong khẽ rùng mình, đưa tay lên sờ cổ.
Dọc đường đi, mình không bị cô ta giết… đúng là một chuyện may mắn!
Nhưng chợt ông ta nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt lóe lên, vội quay đầu nhìn ra sau.
Cách đó không xa, bên cạnh một cái cây thấp bé…
Một "Lê Kiến Mộc" khác đang đứng yên lặng.
Ánh mắt cô ta trống rỗng, gương mặt không có chút cảm xúc, xung quanh là một đám anh linh mờ nhạt đang khóc thút thít.
Hai Lê Kiến Mộc?!
Là phân thân sao?
Hay là…
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Người trên bầu trời chỉ là linh hồn, còn dưới mặt đất mới là bản thể?
Một ý nghĩ ác độc lóe lên trong đầu Bách Phong.
Dù cái nào là phân thân, chỉ cần phá hủy được một trong hai, đối phương chắc chắn sẽ mất đi tu vi!
Không chút chần chừ, ông ta rút pháp khí ra, nhắm thẳng vào "Lê Kiến Mộc" dưới mặt đất, mạnh mẽ c.h.é.m xuống.
"Đi c.h.ế.t đi!"
Ông ta nghiến răng, dồn hết sức lực bổ xuống.
Nhưng ngay khoảnh khắc lưỡi pháp khí chạm vào người kia…
Cơ thể "Lê Kiến Mộc" đột ngột tách ra làm hai.
Không có m.á.u chảy ra.
Chỉ có một khuôn mặt vô cảm nhìn ông ta bằng đôi mắt trống rỗng.
Quỷ dị.
Đáng sợ.
Cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng Bách Phong.
Ngay cả một tà tu như ông ta cũng cảm thấy cảnh tượng này rợn người.
Chưa đầy một giây sau, cơ thể kia như bị hút sạch sinh khí, hóa thành một làn khói xanh nhàn nhạt.
Cuối cùng…
Chỉ còn lại một tờ giấy vàng mỏng manh, lặng lẽ bay lượn trong gió.