Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 355
Cập nhật lúc: 2025-03-25 14:24:19
Lượt xem: 44
Lê Kiến Mộc trầm ngâm một lát rồi ôn tồn nói:
"Không sao, bây giờ biết cũng chưa muộn."
Anh nhìn Tôn Đan Đan, giọng điềm đạm nhưng đầy thuyết phục:
"Tôn tiểu thư, nếu cô có khó khăn gì, hãy nói với chúng tôi. Những chuyện như tự sát, ngoài việc khiến người thân đau lòng và kẻ thù hả hê, chẳng có ý nghĩa gì cả. Cô cam tâm để kẻ đã hại mình được vui vẻ sao?"
Nghe vậy, Tôn Đan Đan ôm mặt, giọng nghẹn ngào:
"Nhưng tôi thật sự không biết phải làm gì bây giờ..."
Cô bắt đầu kể về quá khứ của mình.
Tôn Đan Đan không phải người Bắc Thành, quê cô ở một huyện nhỏ thuộc Tứ Xuyên. Mười năm trước, một trận động đất kinh hoàng đã cướp đi sinh mạng của vô số người, trong đó có cả cha mẹ cô. Khi ấy, cô còn nhỏ, may mắn được cha mẹ che chở dưới lớp đổ nát, cầm cự cho đến khi đội cứu hộ tìm thấy.
Sau thảm họa, chính phủ cùng những nhà hảo tâm đã hỗ trợ cô tiếp tục cuộc sống. Nhờ có họ, cô mới có cơ hội đi học và hoàn thành đại học.
Năm ngoái, khi tốt nghiệp, cô muốn tìm ân nhân từng giúp đỡ mình để trực tiếp nói lời cảm ơn. Sau nhiều lần dò hỏi, cuối cùng cô cũng tìm được thông tin, nhưng khi đến Bắc Thành, cô mới biết ân nhân đã qua đời, chỉ để lại một cậu con trai năm tuổi tên là Tiểu Khâu.
"Lần đầu tiên tôi gặp Tiểu Khâu là ở hành lang tầng trệt khu chung cư. Em ấy co ro ở góc tường, trông chẳng khác nào một con mèo hoang không nhà để về."
Tôn Đan Đan đã tìm hiểu trước về gia đình ân nhân. Dù ông đã mất, nhưng vẫn để lại một căn hộ, hiện do một người bà con xa đứng tên giám hộ.
"Lần ấy, tôi đưa Tiểu Khâu về nhà, nhưng cảm thấy có gì đó không ổn. Sau vài lần lui tới, tôi mới chắc chắn bọn họ đang ngược đãi em ấy. Tôi tố cáo họ, nhưng không có kết quả gì. Những kẻ đó quá giỏi giả vờ, hàng xóm xung quanh không ai tin lời tôi. Họ còn vu khống tôi muốn chiếm đoạt căn nhà!"
Không thể làm gì khác, Tôn Đan Đan đành lén đưa Tiểu Khâu về chỗ trọ của mình. Có lẽ những người giám hộ kia cũng thấy có người nuôi giúp thì tốt hơn nên không làm lớn chuyện.
Nhưng sóng gió chưa dừng lại ở đó.
"Một thời gian sau, một chuyện ngoài ý muốn xảy ra..."
Hôm ấy, khi cô cùng Tiểu Khâu đi ngang qua đường, một bà cụ đột ngột ngã xuống cạnh họ, rồi lớn tiếng kêu khóc bắt cô đền tiền.
"Tôi nghĩ bà ta chỉ đang ăn vạ, nhưng Tiểu Khâu bất ngờ chỉ vào một người đàn ông đứng gần đó và nói con gái ông ta mới là người đẩy bà cụ. Nhưng lúc ấy, quanh đó chẳng có bé gái nào cả."
Tiêu Thành nghe đến đây thì cau mày, thắc mắc không biết cô bé kia đã chạy đi đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/355.html.]
Nhưng rồi anh nhận ra điều bất thường trong lời kể của Tôn Đan Đan.
Lê Kiến Mộc điềm tĩnh nhìn cô, khẽ gật đầu:
"Tiếp tục đi."
Tôn Đan Đan nhìn hai người, giọng thấp xuống:
"Hai anh... không thấy kỳ lạ sao?"
Đôi mắt Lê Kiến Mộc ánh lên một tia sắc bén:
"Ý cô là... Tiểu Khâu có thể nhìn thấy quỷ?"
Tôn Đan Đan siết chặt bàn tay, vẻ mặt căng thẳng:
"Đúng vậy."
"Bà cụ không chịu buông tha, cứ khăng khăng nói tôi là người đụng trúng bà ta và bắt tôi bồi thường. Chỉ có Tiểu Khâu nhìn thấy một cô bé đứng cạnh đó, nhưng chẳng ai tin em ấy. Ngoại trừ một người đàn ông."
Người đó tên là Chung Thần. Anh ta là người duy nhất đứng ra giúp cô, chủ động trả 1000 tệ cho bà cụ. Ban đầu, cô nghĩ Chung Thần là người tốt bụng không thiếu tiền. Nhưng tối hôm đó, anh ta đến tìm cô, nói thẳng:
"Tiểu Khâu có Âm Dương Nhãn."
Chung Thần đưa ra 500 vạn, muốn mua lại Tiểu Khâu từ cô.
"Dĩ nhiên là tôi không đồng ý! Đừng nói là 500 vạn, dù có 5000 vạn hay 50.000 vạn, tôi cũng không bao giờ bán em ấy!"
Nhưng cô không phải người giám hộ hợp pháp của Tiểu Khâu. Biết được điều này, Chung Thần liền tìm đến cặp vợ chồng giám hộ, kích động họ gây áp lực với cô.
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
"Bọn họ liên tục đến tìm tôi, thậm chí suýt nữa cướp được Tiểu Khâu. Tôi không còn cách nào khác, đành phải giấu em ấy đi."
Không tìm được đứa trẻ, đám người đó bắt đầu nhắm vào cô.
"Họ đến công ty tôi tố cáo, khiến tôi mất việc. Trên mạng, họ tung tin bôi nhọ tôi. Không những thế, có người còn hắt m.á.u chó lên cửa phòng trọ của tôi!"
Đến đây, giọng cô nghẹn lại.
"Cặp vợ chồng kia còn dọa báo cảnh sát, vu cáo tôi bắt cóc trẻ em..."