Nhìn thấy , Nhan Thế Lương biến sắc, dám tưởng tượng, mà động mộ của Cấm Bạch, gạt tro tàn của tờ báo , đó ném cây gậy sang một bên, tự đưa tay thử độ mềm xốp của chỗ đất , mộ của Cấm Bạch chôn cất một thời gian , đất xung quanh chắc cứng , trừ phi mới xới lên, quả nhiên, khi Nhan Thế Lương chạm , chỗ đất mềm xốp.
Anh cuối cùng cũng thể chắc chắn, nơi đào lên.
Mặt mày tái mét, Nhan Thế Lương bối rối, tiên là ai , là gì, chỉ thể kìm nén nỗi sợ hãi trong lòng, cẩn thận đào đất lên, từng chút từng chút bới lớp đất mềm xốp đó , thứ đầu tiên hiện mắt Nhan Thế Lương là một cái lọ, nắp của một cái lọ, Nhan Thế Lương sững , tại , tim bỗng nhiên đập thình thịch.
Cuối cùng, chiếc lọ thủy tinh hiện mặt Nhan Thế Lương, bên trong lọ là chất lỏng trong suốt, ngâm một thứ, một trái tim đỏ tươi, trông mới, rõ ràng là mới lấy khỏi cơ thể lâu.
"Cấm... Cấm Bạch..." Sắc mặt Nhan Thế Lương đổi, rơi lọ thủy tinh trong tay xuống đất, may mà lọ thủy tinh chắc chắn, vỡ, chỉ là thứ bên trong lắc lư hai cái, Nhan Thế Lương như kẻ ngốc chiếc lọ thủy tinh mặt, hồi lâu vẫn hồn, thứ thể xuất hiện ở đây...
Nhan Thế Lương là đến nhận t.h.i t.h.ể Cấm Nguyệt, thấy lỗ thủng lớn n.g.ự.c Cấm Nguyệt, thứ bên trong còn nữa, thứ mà tự tay đặt , bây giờ... trái tim xuất hiện trong mộ của Cấm Bạch.
Không khỏi khiến rùng , thể suy nghĩ nhiều, Nhan Thế Lương bây giờ chính là cảm giác , hiểu, thể...
Sao thể...
Trái tim của Cấm Bạch... nhận , đây chính là trái tim của Cấm Bạch.
tại nó xuất hiện ở đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-941.html.]
Chẳng lẽ Cấm Bạch còn sống ?
Vô suy nghĩ hiện lên trong đầu, Nhan Thế Lương run rẩy, cẩn thận đặt lọ thủy tinh trở vị trí cũ, đó lấp đất , che giấu cẩn thận, thở hổn hển, cố gắng bình tĩnh .
"Cấm Bạch... cho ... là em ? Em... em còn sống?" Giọng Nhan Thế Lương lúc là sợ hãi nhiều hơn là yêu thương, nhưng nghĩ , cảm thấy suy nghĩ của thật nực .
Nhan Thế Lương mặt mày u ám, xoay về phía phòng của trông coi nghĩa trang, nghĩa trang Nhan Thế Lương mua, trông coi nghĩa trang cũng là do thuê, lọ thủy tinh chôn xuống lâu, thì trông coi nghĩa trang nhất định ai đến đây đó.
"Cạch..." Cửa phòng mở , trông coi nghĩa trang đang ngủ gật trong phòng, thấy Nhan Thế Lương, mặt hiện lên vẻ hoảng loạn, vội vàng lấy ghế , đặt mặt Nhan Thế Lương, nịnh nọt.
"Nhan thiếu gia, ngài xem xong , chuẩn ?"
Nhan Thế Lương lạnh lùng liếc trông coi nghĩa trang, đó hỏi.
"Nói cho , khi đến, còn ai đến đây ?"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."