Cuối cùng, màn "cảnh nóng" kéo dài cũng kết thúc, t.h.u.ố.c Cấm Nguyệt cũng hết tác dụng, cô bẹp dí giường, còn chút sức lực nào, như một con búp bê hỏng, chơi đùa đến mức còn chút sinh khí nào, đều là dấu vết mà những kẻ lang thang đó để , chỗ nào cũng đau, là mùi hôi thối, khiến Cấm Nguyệt buồn nôn.
Những kẻ lang thang dường như nghiện, tuy t.h.u.ố.c hết tác dụng, nhưng bọn chúng vẫn bám lấy Cấm Nguyệt, hôn hít khắp cô .
"Cút!!!" Cấm Nguyệt dùng hết sức lực, hét lớn với những kẻ lang thang vẫn còn bám , giọng đầy chán ghét và ghê tởm, khiến mà rùng , mấy tên lang thang rõ ràng là dọa sợ, run rẩy, đó co rúm , lùi về , rời khỏi Cấm Nguyệt.
Cấm Nguyệt mở to mắt, bóng tối hỗn độn mặt, đôi mắt trợn trừng, hốc mắt và thậm chí cả tròng trắng đều đỏ hoe, ga trải giường móng tay cô cào rách, còn một mảnh da nào lành lặn, làn da vốn trắng nõn giờ đầy những vết bầm tím, quần áo xé rách, lộ một mảng lớn, hơn nửa bầu n.g.ự.c lộ ngoài, váy sớm xé rách văng , cả trần truồng, cứ như giường.
Cô gần như sắp phát điên, vốn tưởng hôm nay chuyện đều sẽ suôn sẻ, nhưng mà...
Bây giờ bốn phía đều im lặng, tối đen như mực, như thể nơi là góc thế giới ruồng bỏ.
Đột nhiên, bên cạnh vang lên tiếng bước chân, tiếng bước chân gần Cấm Nguyệt, dường như đang chậm rãi tiến gần cô , Cấm Nguyệt thấy, liền chớp mắt, vặn vẹo , cố gắng về phía nơi phát tiếng bước chân.
"Lộp cộp..." Tiếng bước chân nhỏ, trong trẻo, cuối cùng tiếng bước chân dừng , dừng bên cạnh Cấm Nguyệt.
"Chị Cấm Nguyệt." Một khuôn mặt dần dần hiện từ trong bóng tối, đó là khuôn mặt của Nhan Bạch, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của cô, trắng nõn như thường ngày, chỉ là lúc , khuôn mặt trắng nõn đó dính vài giọt máu, đôi mắt cô nheo , đôi môi hồng nhạt nở nụ ngọt ngào, tiên là đưa tay lau vài giọt m.á.u má, cuối cùng ánh mắt dừng Cấm Nguyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-803.html.]
Vẻ mặt héo úa, tuyệt vọng, chật vật của Cấm Nguyệt lúc đều phản chiếu trong mắt Nhan Bạch.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Cô... là cô..." Cấm Nguyệt Nhan Bạch xuất hiện mặt , đầu cô ong ong, nhớ chuyện xảy khi đèn tắt, Nhan Bạch tiêm t.h.u.ố.c cô , chính Nhan Bạch gây tất cả những chuyện .
Cấm Nguyệt vặn vẹo , như thể bò dậy khỏi giường bóp c.h.ế.t Nhan Bạch, mắt đỏ ngầu, cả như biến thành một con quỷ dữ tợn đáng sợ.
"Tao g.i.ế.c mày."
"Chị Cấm Nguyệt..." Nghe thấy tiếng gào thét đầy căm hận của Cấm Nguyệt, nụ môi Nhan Bạch càng thêm rạng rỡ, cô Cấm Nguyệt, dịu dàng vuốt mái tóc rối bù mặt cô , đó lên tiếng, giọng vẫn mềm mại như , nhưng mang theo sự lạnh lùng đến tận xương tủy.
"Đây là do chị tự chọn, em hỏi chị , cho chị cơ hội lựa chọn, chị Cấm Nguyệt ."