Diệp Minh khó hiểu Ôn Hựu Thần, Bạch Mặc mà là ai.
Nhan Bạch thì dời mắt , Trần Nhẹ Âm vẫn luôn do dự ở cửa, cô đó như đang phân vân nên bước , tay siết chặt túi đến mức đỏ ửng, nhưng vẫn dám nhúc nhích, chỉ là ánh mắt vẫn luôn dừng mặt Nhan Bạch.
"Nhẹ Âm, ." Nhan Bạch mỉm với Trần Nhẹ Âm, nụ đó như tiếp thêm dũng khí cho cô , cô rốt cuộc cũng bước phòng, đặt đồ trong tay lên bàn, bên cạnh Diệp Minh, chào hỏi cô một cách rụt rè.
"Chào ."
Ôn Hựu Thần ở đây, điều việc , rời khỏi phòng bệnh, khi còn một câu "chúc mau khỏe" mấy chân thành.
"Vì em chị ốm, nghiêm trọng , nên đến thăm chị, mua một ít đồ, tự tiện đến đây." Giọng Trần Nhẹ Âm chút dè dặt, khi chuyện còn liếc Diệp Minh bên cạnh, như thể gì đó, nhưng vì Diệp Minh đang ở đây, nên tiện .
Cô thực lòng quan tâm Nhan Bạch, tuy chuyện qua một thời gian, nhiều gần như quên vụ hỏa hoạn hôm đó và cái c.h.ế.t của giáo viên chủ nhiệm, nhưng cô thì thể, dù là khi nào, chuyện hôm đó vẫn còn rõ mồn một mắt, vĩnh viễn khắc sâu trong tâm trí cô , ngày hôm đó cũng là ngày đổi quỹ đạo cuộc đời cô , nếu Nhan Bạch, sẽ cô của ngày hôm nay.
"Mọi đến thăm , vui, , đừng lo lắng." Dù ốm, nhưng đối với những món thích ăn, vẫn hứng thú ăn uống, Nhan Bạch mở hộp bánh kem mà Diệp Minh mang đến, cắt thành hai miếng cho Diệp Minh và Trần Nhẹ Âm, còn thì xúc vài thìa nhỏ, ánh mắt cô lướt qua Diệp Minh và Trần Nhẹ Âm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-664.html.]
Diệp Minh bên cạnh, rõ ràng là ý tứ trong lời của Trần Nhẹ Âm, cô cầm đĩa bánh, đang định ngoài thì Nhan Bạch nắm lấy tay cô , ánh mắt Nhan Bạch sáng lên, cô với Diệp Minh.
"Chị Diệp Minh, chị thực sự định bỏ bánh kem ngon như mà ?"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Không nỡ." Diệp Minh Nhan Bạch , trong lòng mềm nhũn, hiểu ý cô, đó là cô cần tránh , thể ở đây, đối với Nhan Bạch, mà cô tin tưởng như , cô nên báo đáp như thế nào đây...
Mũi Diệp Minh cay cay, đối xử nhất với cô đời là của , mà là cô gái nhỏ hơn , luôn nụ thiên thần mặt , cô gây nhiều tội ác như , lẽ trong mắt khác là ác quỷ, nhưng mà...
Diệp Minh vội vàng xúc vài thìa bánh kem cho miệng, xuống bên cạnh.
"Bạch Bạch, cảm ơn nhiều." Trần Nhẹ Âm thấy cũng che giấu nữa, tiên đóng cửa phòng bệnh , đó mặt Nhan Bạch, chân thành cảm ơn cô.
"Khoảng thời gian , em bắt đầu đổi, cảm ơn chị, Bạch Bạch, tiên cảm ơn chị cứu em đêm hôm đó, suýt chút nữa cuộc đời em hủy hoại, cũng cảm ơn chị dạy em, em thành công đổi bản , hơn nữa, như chị , Mộ Tiểu Manh thực sự chủ động kết bạn với em, bây giờ..."