Nhan Thế Lương bước nhanh về phía , vì quá vội vàng, suýt nữa vấp ngã, ngã một cái hố khác, Nhan Bạch thì trong gió, kéo chặt áo khoác, chậm rãi tiến gần ngôi mộ , cũng là ngôi mộ mới duy nhất trong nghĩa trang .
"Cấm Bạch..." Nhan Thế Lương dùng đèn pin chiếu lên bia mộ, cái tên quen thuộc đến mức khiến tay cầm đèn pin run lên,"bịch" một tiếng, chiếc đèn pin rơi xuống đất, ánh đèn lay động.
Trong bữa tiệc, suy nghĩ lâu, đường lái xe đến đây cũng suy nghĩ lâu, thừa nhận những gì , đầu óc ong ong, cuối cùng, xổm xuống, tay sờ lên bia mộ lạnh lẽo, mặt là nụ chua xót, đặt bó hoa lên cạnh bia mộ, ánh mắt về phía xa, .
"Người luôn tìm kiếm ở ngay bên cạnh , nhưng hề , còn coi khác là em, em trách ? Em , luôn luôn , là sai, bao giờ nhận ."
Trong giọng là sự chua xót và hối hận, như xé nát con , cả như nổ tung, tay nắm chặt bia mộ, những góc cạnh của bia mộ cứa tay đến chảy máu, như thể thể giải tỏa phần nào nỗi đau trong lòng, dám nghĩ đến, sự thật bày mắt, vẫn tin lời bao biện của Cấm Nguyệt, như ... sẽ đau khổ, cũng sẽ buồn.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Anh Thế Lương, cô là ai ?" Nhan Bạch cả bao phủ bởi áo khoác, chỉ lộ một cái đầu nhỏ, sắc mặt chút tái nhợt, lẽ vì gió thổi, nên chóp mũi cô ửng hồng, đôi mắt đen láy linh động bia mộ mặt, trong mắt phản chiếu hình dáng ngôi mộ.
"Cô là yêu nhất, Bạch Bạch, còn nhớ kể cho em , hồi nhỏ vì bố cưới kế, bỏ nhà một thời gian, lúc đó bướng bỉnh, tính cách đơn thuần, khi ngoài mang theo nhiều tiền, tiền cũng lừa hết, lưu lạc đầu đường xó chợ, vất vả lắm mới chạy thoát khỏi bọn lừa đảo, đầy vết thương, như một tên ăn mày sắp c.h.ế.t, lúc đó thực sự nghĩ sắp c.h.ế.t ." Nhan Thế Lương chằm chằm ngôi mộ lạnh lẽo mặt, lấy một chai rượu khỏi túi, tu ừng ực, rượu trắng cay nồng bỏng cổ họng, cũng thể tạm thời khiến tê liệt.
"Cô xuất hiện, khuôn mặt trắng nõn, nụ ấm áp, như thiên thần giáng trần, dù là trong cảnh đó của , cô cũng hề ánh mắt kỳ thị, cho dưỡng thương trong căn cứ bí mật của cô , nhớ thời gian đó, tiếc là... thể nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-644.html.]
Nói xong, Nhan Thế Lương tu một ngụm rượu trắng, rượu tràn mũi, khiến ho sặc sụa, nhưng cảm thấy hôm nay cuối cùng cũng giải tỏa phần nào, cảm giác tê liệt do rượu khiến còn nghĩ nhiều nữa.
" mà... Thế Lương, chẳng là chị Cấm Nguyệt ?" Nhan Bạch ở bên cạnh xong, hỏi.
"Không cô ! Anh sai , hu hu hu... Anh sai , bao nhiêu năm qua, rõ ràng cô từng ở ngay bên cạnh , cô cần giúp đỡ, chỉ cần chịu giúp cô một chút, thì cô sẽ c.h.ế.t, nhưng ..." Tự tay g.i.ế.c cô .
Nhan Thế Lương nên lời, chỉ ôm đầu lóc.
"Vậy... Thế Lương, nếu..." Nhan Bạch , ánh mắt lóe lên, cô đến gần Nhan Thế Lương, khẽ .