Nhan Bạch trả lời câu hỏi của Liễu Vân Kiệt.
Liễu Vân Kiệt cô một hồi lâu, ánh mắt dừng cô gái nhỏ bé mặt, từ từ dời về phía hang động bí mật . Vừa nãy, khi thoáng thấy thứ gì đó trong tay Nhan Bạch, lập tức hiểu nhiều điều. Những lời kỳ lạ mà Uông Viễn từng thốt lên đây, ánh mắt phức tạp lúc … giờ đây như nối kết thành một bức tranh rõ ràng hơn trong đầu . tại Uông Viễn chọn con đường ? Trong lòng chỉ còn sự bối rối và chán ngán. Anh khẽ thở dài, cảm giác như nắm chặt một thứ gì đó nóng, khiến lòng bàn tay rịn mồ hôi.
144 cũng tài nào hiểu nổi. Nó lặng lẽ lên tiếng trong tâm trí Nhan Bạch:
“Ký chủ đại nhân, tại Uông Viễn như ?”
Nhan Bạch khẽ mím môi, ánh mắt hướng về phía chân trời xa xăm, nơi ánh nắng vàng đang trải dài vô tận. Đôi mắt đen láy của cô phản chiếu ánh sáng dịu dàng , như thể đang tìm kiếm điều gì đó trong quá khứ tương lai.
“Có lẽ là vì tình yêu,” cô đáp, giọng nhẹ nhàng như gió thoảng qua.
Cuộc trò chuyện ngắn ngủi giữa Nhan Bạch và Liễu Vân Kiệt diễn lặng lẽ, ai để ý đến. Giọng họ nhỏ đến mức chẳng ai rõ họ gì. Nhìn biểu cảm của hai , ngoài chỉ nghĩ rằng thầy giáo trẻ đang lo lắng cho học sinh của , vẻ mặt thương xót bất lực. Còn Nhan Bạch thì im lặng, dáng vẻ điềm tĩnh, như từng trải qua đêm kinh hoàng qua.
Từ xa, vài bóng đang dần tiến gần tới. Chính là Quý Như Ngọc và những khác. Trên gương mặt ai nấy đều hiện rõ niềm vui mừng, vẻ như họ liên lạc với đội cứu hộ.
“Mọi chuẩn sẵn sàng , chúng sắp rời khỏi đây . Còn chuyện ở lưng… sẽ do cảnh sát giải quyết.” Quý Như Ngọc thông báo với , đó sang Nhan Bạch, cúi xuống vết thương tay cô, nét mặt lộ rõ sự lo lắng.
“Vết thương vẫn còn đau ?” Cậu hỏi, giọng trầm hẳn xuống.
“Không còn cảm giác gì nữa,” Nhan Bạch trả lời ngắn gọn.
Nghe , Quý Như Ngọc càng thêm đau lòng. Cậu hỏi thêm nữa, chỉ nhanh chóng đưa cô điều trị. Cậu yên tại chỗ, mắt hướng về phía chân trời, chờ đợi đoàn cứu viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-61.html.]
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Trường hợp đơn giản. Học sinh lớp 7/3 đa phần đều xuất từ gia đình quyền thế. Một khi xảy chuyện lớn như , chắc chắn sẽ gây chấn động. Vì , Quý Như Ngọc trực tiếp gọi điện cho Kỷ Bạch Mặc — chú ruột của và cũng là mà kính trọng nhất trong Kỷ gia.
Cậu tóm tắt sơ lược tình hình, hy vọng chú nhỏ thể cử đến hỗ trợ. Nếu của Kỷ gia kịp thời giải cứu tất cả, thì các gia tộc phía mỗi học sinh sẽ mang ơn sâu nặng — và món nợ ân tình xưa nay luôn là thứ khó trả nhất.
Việc cứu viện diễn thuận lợi hơn dự kiến. Tuy nhiên, điều khiến Quý Như Ngọc bất ngờ chính là cuộc đối thoại cuối cùng với Kỷ Bạch Mặc qua điện thoại.
“Tất cả học sinh trong lớp đều mặt ở đó ?”
Sau khi nhận câu trả lời khẳng định, Kỷ Bạch Mặc lập tức cúp máy. Không lâu , Quý Như Ngọc nhận tin: chú nhỏ sẽ đích đến đây.
Quý Như Ngọc về phía . Anh đến .
Một nhóm đang bước tới, dẫn đầu là một đàn ông cao ráo, dáng ung dung, tựa như hề vội vã. Bộ vest xanh đậm cắt may tỉ mỉ ôm sát cơ thể , bên ngoài khoác chiếc áo gió màu đen, phất phơ trong gió, toát lên vẻ lạnh lùng nhưng kém phần lịch lãm. Dù cách vẫn còn khá xa, thể rõ khuôn mặt, nhưng khí chất của đủ khiến tất cả chú ý.
Không ai lời nào, cả đám tự động rơi trạng thái im lặng, như một phản ứng bản năng áp lực vô hình tỏa từ đàn ông đó.
Nhan Bạch cũng về phía , đôi mắt tròn to in hằn bóng dáng đang tiến gần. Khi đàn ông bước đến, cô mới thực sự thấy rõ gương mặt của .