"Nguyệt Nguyệt, em còn nhớ căn cứ bí mật đó ? Căn cứ bí mật mà em chia sẻ cho , thời gian đó thực sự thể nào quên, chúng cùng đến đó nhé, cũng bây giờ nó đổi như thế nào ."
Nhan Thế Lương dường như vì nhắc đến chuyện xưa với Cấm Nguyệt, những ký ức trong đầu đều ùa về, vẻ xúc động, đặc biệt là càng lớn, càng hoài niệm thời gian đó, tuy những ngày tháng đó chỉ chiếm một phần nhỏ trong cuộc đời , nhưng là thời gian khó quên nhất.
Vừa , Nhan Thế Lương nắm tay Cấm Nguyệt, cô , chờ đợi câu trả lời.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Thế Lương, em cũng nhớ căn cứ bí mật đó, nhưng mà... Bây giờ em thương, tiện , hơn nữa, Thế Lương, em ở bên cạnh , hồi ức còn quan trọng nữa, chẳng lẽ em ở bên cạnh là điều nhất ? Bây giờ chúng về phía , hướng đến tương lai của chúng ."
Cấm Nguyệt với Nhan Thế Lương, những lời lý, tuy trong lòng cô chút hoảng loạn vì Nhan Thế Lương đột nhiên nhắc đến căn cứ bí mật , đúng , Cấm Bạch c.h.ế.t, tất cả thứ cũng biến mất theo cái c.h.ế.t của cô , nhưng một thứ, chỉ Cấm Bạch , còn cô thì , nếu Nhan Thế Lương cô là mà luôn nhung nhớ, cô dám tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào.
"Thế Lương, chúng ở bên lâu như , chẳng lẽ từng nghĩ đến tương lai của chúng ? Em một gia đình trọn vẹn." Cấm Nguyệt , ý tứ rõ ràng.
Nhan Thế Lương để ý đến những lời bao biện đó của Cấm Nguyệt, chỉ là khi thấy câu của cô , sững , im lặng ba bốn giây mới .
"Nguyệt Nguyệt, chúng ở bên lâu như , đương nhiên suy nghĩ đến tương lai của chúng , vẫn luôn ở bên cạnh em mà." Nhan Thế Lương dịu dàng hôn lên trán Cấm Nguyệt, đó tiếp.
"Được , em nghỉ ngơi cho , căn cứ bí mật đó, cơ hội chúng sẽ đến, bây giờ mua đồ uống cho em, chuyện của Cấm Bạch, em đừng nghĩ nhiều nữa, phụ nữ đó, dù c.h.ế.t cũng chịu buông tha cho em, dù cô là ma, cũng sẽ khiến cô hồn phi phách tán!"
Khi đến cái tên Cấm Bạch, trong mắt là sự chán ghét và lạnh lùng cần che giấu, như thể chỉ cần nghĩ đến , tâm trạng trở nên cực kỳ tồi tệ, xong, đợi Cấm Nguyệt gật đầu, Nhan Thế Lương mới khỏi phòng bệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-509.html.]
khỏi phòng bệnh, Nhan Thế Lương mua đồ ngay, mà dựa tường hành lang, nhíu mày, đang suy nghĩ gì, vẻ mặt nặng nề.
Trong đầu vẫn văng vẳng những lời của Cấm Nguyệt, một mái ấm gia đình.
Nếu là đây, nhất định sẽ vui vẻ, nhưng khi trải qua nhiều chuyện như , cảm thấy tình cảm của dành cho Cấm Nguyệt, như thể xuất hiện nhiều vết nứt, một khi vết nứt, dù hàn gắn cũng thể trở như ban đầu, chỉ thể ngày càng lớn hơn, hoặc là giữ nguyên như .
Nên, khi Cấm Nguyệt , hề vui mừng, mà là trốn tránh. ...
Một đêm yên bình trôi qua, ngủ ngon, ác mộng bủa vây.
Nhan Bạch thuộc kiểu ngủ ngon, cô thức dậy, rửa mặt, tự thuốc, chuẩn ngoài.
144 thì do dự hỏi.
"Ký chủ đại nhân, Quý Bạch Mặc đêm qua..."