Người đàn ông run rẩy, ném thanh sắt trong tay xuống đất, loảng xoảng một tiếng, thanh sắt dính đầy chất lỏng và m.á.u rõ là gì lăn tròn mặt đất, dính đầy bụi bẩn, cuối cùng im trong góc, ông ngẩn một lúc, nước mắt lưng tròng, thanh sắt đó, cuối cùng mỉm , như đang lẩm bẩm điều gì đó, ông kéo quần của Lý Đông và Lý Nam lên, che phần bê bết m.á.u của bọn họ, để bọn họ bẩn mắt Nhan Bạch, đó mới cởi bao tay , ném sang một bên.
"Cô bé, cháu thể ." Người đàn ông với Nhan Bạch.
Quý Bạch Mặc như vô tình liếc , đó mới buông tay , để Nhan Bạch thấy thứ.
Nhan Bạch quanh phòng, Lý Đông và Lý Nam mặt đất, hai bọn họ giờ còn vẻ kiêu ngạo như lúc nữa, ban đầu còn kêu gào g.i.ế.c đàn ông , uy h.i.ế.p cảnh cáo Nhan Bạch và Quý Bạch Mặc, bây giờ thoi thóp mặt đất, chỉ lồng n.g.ự.c phập phồng cho thấy bọn họ vẫn còn sống, trong mắt là một màu xám xịt, giọng cũng khàn đặc.
Bọn họ thực sự sợ hãi, mặt đàn ông liền run rẩy.
"Ừm... Món khai vị kết thúc , đến món chính thôi..." Nhan Bạch khẽ, bục cao, hai chân thon dài trắng nõn đung đưa, nghiêng đầu, hai , như thể đang suy nghĩ xem nên gọi món gì.
Vừa dứt lời, Lý Đông và Lý Nam, hai đang thoi thóp mặt đất, liền run rẩy dữ dội, món khai vị kết thúc , món chính sẽ kinh khủng đến mức nào? Bọn họ há to miệng, cuối cùng chỉ thể phát vài tiếng nức nở yếu ớt.
"Cô... cô là Ác quỷ..."
"Xin hãy tha cho ."
ai trả lời bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-255.html.]
Người đàn ông từ chỗ bọn họ đến mặt Nhan Bạch, hôm nay ông từ bỏ tín ngưỡng của , Nhan Bạch và Quý Bạch Mặc bên cạnh cô thật sâu, ông còng xuống, như một ông lão thực sự, chậm rãi quỳ xuống đất, trịnh trọng dập đầu ba cái với Nhan Bạch.
"Cảm ơn." Tuy chỉ hai chữ, nhưng vô cùng nặng nề, ông đang cảm ơn, cảm ơn Nhan Bạch cho ông cơ hội, thể tự tay trừng phạt hai tên súc sinh hại c.h.ế.t vợ con ông , những đau khổ mà vợ con ông chịu đựng hôm đó, hôm nay cũng cho hai tên súc sinh nếm trải.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Dập đầu xong, đàn ông run rẩy dậy, cúi chào Nhan Bạch thật sâu, ông như bắt một cọng rơm cứu mạng khi sắp c.h.ế.t đuối.
"Đôi bên cùng lợi thôi." Nghe thấy lời cảm ơn của đàn ông, và thấy hành động của ông , Nhan Bạch cụp mắt xuống, đàn ông rời khỏi nhà xưởng Bắc Giao, đó hai đang thoi thóp mặt đất, cong môi, nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi bục cao.
"Quý Bạch Mặc, xem nên xử lý hai bọn họ như thế nào đây?" Nhan Bạch đầu Quý Bạch Mặc, hỏi.
" nhớ bọn họ giám định là tâm thần, là mổ đầu , xem cấu tạo đầu của tâm thần gì khác biệt." Quý Bạch Mặc bước đến bên cạnh Nhan Bạch, khóe môi nở nụ ôn hòa, Lý Nam và Lý Đông mặt đất qua tròng kính, ánh mắt lạnh lùng đến mức đáng sợ.
"Ơ... Được đó, ý kiến -" Mắt Nhan Bạch sáng lên, cô tủm tỉm tiến gần Lý Đông và Lý Nam.