Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/BM51iBiBc
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những mặt tại hôn lễ vệ sĩ giải tán. Sau khi sự thật, các chiến hạm trời cũng ngừng tấn công, bắt đầu hạ cánh, đồng thời tiêu hóa lượng thông tin khổng lồ . Vị vua mà họ trung thành chuyện như , lừa dối họ suốt mười năm. Các vị khách mời cũng bắt đầu giải tán. Họ tuy chuyện gì sẽ xảy tiếp theo, nhưng với phận của , họ sẽ mạo hiểm ở đây, dù lúc nãy quân vương g.i.ế.c họ. Cách nhất bây giờ là rời , theo dõi tình hình. Dù Mộ gia cũng ở đây, với những gì Mộ Phạn , quân vương thể nào chạy thoát.
Hôn trường vốn đông đúc, náo nhiệt, giờ đây trở nên vắng vẻ, tiêu điều. Khung cảnh trang trí tỉ mỉ cũng phá hủy gần hết. Ruy băng trắng và hoa tươi rơi xuống đất, giẫm đạp, nhuốm đen. Bó hoa cưới tay Nhan Bạch héo úa bàn, trông thật thê lương. Chỉ còn Mộ Kính Sơn sân khấu và quân vương bê bết máu, run rẩy Mộ Phạn. Vết thương của quân vương chí mạng, nên ông chỉ đau, chứ c.h.ế.t, chỉ thể thoi thóp Mộ Phạn.
Đây là đám cưới chỉ một , thật sự chỉ còn một .
Mộ Phạn , nụ chua xót. Anh dang hai tay , những viên kẹo tay, nghiêng tay, để chúng rơi xuống đất. Vài viên kẹo dính máu, giấy gói kẹo nhuốm đỏ. Mộ Phạn mím môi, mặt còn nụ , lạnh lùng đến đáng sợ.
Nếu 144 còn ở đây, chắc chắn nó sẽ cảm thán: Mộ Phạn cũng ký chủ lây nhiễm , như sắp sụp đổ.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1658.html.]
Bước con đường sụp đổ, thể đầu.
"Con rốt cuộc gì! Mộ Phạn, đủ ! Chẳng con thích cô bé đó ? Sao ném đồ cô cho con ?" Mộ Kính Sơn thấy hành động của Mộ Phạn, kinh ngạc . Ông thể cảm nhận tình cảm của Mộ Phạn dành cho Nhan Bạch. Anh bất chấp tất cả, bất chấp nguyên tắc của , bất chấp sự nghi ngờ của quân vương, chỉ để ở bên Nhan Bạch. Anh trân trọng cô như , mà giờ lạnh lùng ném những viên kẹo đó xuống đất, những viên kẹo mà cô mà cô cho .
Mộ Kính Sơn thấy con trai ngày càng xa lạ, khó hiểu.
"Vì con cần kẹo." Mộ Phạn , ánh mắt chuyển sang Mộ Kính Sơn, đồng t.ử tối sầm, bước đến bên cạnh quân vương, tiếp tục bố .
"Bố, con con nữa. Bố dạy con kìm nén, kìm nén cảm xúc cá nhân, với con đen là đen, trắng là trắng, phụ lòng mong đợi của , trung thành với quốc gia và quân vương, bảo vệ công dân. Con , nhưng , con đ.á.n.h mất tất cả." Mộ Phạn , giọng lạnh lùng đến cực điểm. Mộ Kính Sơn , cả run lên.