Cả Mộ Phàm và Nhan Bạch đồng thời đầu , bước đến chính là Nhan Thế Lương và Nhan Ngọc Kiều.
Thấy Nhan Bạch vẫn bình an vô sự, nguyên lành ở đó, Nhan Thế Lương mới thở phào nhẹ nhõm. Anh thấy cô ở cổng trường giờ học, liền bắt đầu tìm kiếm khắp nơi. Chính Nhan Ngọc Kiều là chạy đến báo tin, rằng thấy Nhan Bạch một nhóm côn đồ vây quanh, kéo con hẻm nhỏ. Những kẻ đó trông đầy vẻ dơ bẩn và nguy hiểm — chỉ nghĩ đến thôi, Nhan Thế Lương thể chịu đựng nổi.
Trong đầu hiện lên đủ hình ảnh tồi tệ nhất, nhưng càng nghĩ sâu, càng dám tiếp tục tưởng tượng thêm. Không chần chừ, lập tức chạy theo Nhan Ngọc Kiều đến đây.
"Anh..." Nhan Bạch nhẹ giọng gọi, tiếng gọi mềm mại khiến trái tim Nhan Thế Lương yên lòng.
với Nhan Ngọc Kiều, cảm giác lúc khác biệt. Hai chân cô như hóa đá, thể nhúc nhích, sắc mặt tái nhợt, cả cơ thể lạnh toát từ da thịt đến tận xương tủy.
Tại thế ? Cô rõ ràng dặn kỹ đám lưu manh : xong việc thì rời ngay. Sau đó, cô sẽ dẫn Nhan Thế Lương đúng con hẻm đó, để “tình cờ” chứng kiến cảnh tượng hỗn độn, từ đó nghi ngờ Nhan Bạch. Chỉ cần tung tin đồn, dư luận sẽ tự g.i.ế.c c.h.ế.t danh tiếng của cô trong trường học. Một thiếu nữ trẻ xuất hiện cùng nhiều tên côn đồ trong góc khuất – ai mà chẳng suy diễn?
Kế hoạch hảo như , tại thất bại?
Bây giờ, những kẻ côn đồ đang la liệt đất, mặt mũi sưng vù, rên rỉ ngừng. Nhan Bạch vẫn đó, tổn hao sợi tóc nào, quần áo còn hề nhăn, thậm chí bên cạnh cô còn thêm một đàn ông lạ mặt — mặc quân phục, nét mặt lạnh lùng, khí chất nổi bật đến mức thể bỏ qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-164.html.]
Nhan Ngọc Kiều liếc mắt về phía , bất ngờ chạm ánh mắt sắc bén của đối phương. Trái tim cô như bóp chặt, đau đớn và sợ hãi lan tràn, như thể linh hồn đang tra khảo thương tiếc.
"Nhan Ngọc Kiều, em ? Lại đây ." Nhan Thế Lương nhận biểu cảm kỳ lạ của cô em gái, ánh mắt dừng khuôn mặt trắng bệch .
"Vâng… em tới ngay đây." Nhan Ngọc Kiều gật đầu, cố gắng giữ bình tĩnh. Trong lòng, cô liên tục tự nhủ: thể nào trùng hợp như , chắc chắn sẽ ai nghi ngờ đến .
thật sự, cô dám tưởng tượng nếu bí mật hôm nay bại lộ, hậu quả sẽ kinh khủng đến mức nào.
"Bạch Bạch, chuyện gì xảy ?" Nhan Thế Lương ôm lấy Nhan Bạch, giọng đầy lo lắng xen lẫn sợ hãi — sợ rằng đến quá muộn.
Nhan Bạch kể một cách ngắn gọn câu chuyện cho , đưa tay lên, vô tình chạm tay Mộ Phàm. Cô mỉm , giọng mang theo sự ơn:
"Nếu Mộ Phàm, em hôm nay sẽ ."
Lúc , Nhan Thế Lương mới chú ý đến đàn ông mặt. Khi rõ gương mặt , khỏi giật . Đây là cái tên mà nhiều kết giao, nhưng thể chạm đến — một vị thiếu tướng cao lãnh, sống vì lý tưởng và trách nhiệm, trong tim gần như tồn tại khái niệm riêng tư.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
So với Quý Bạch Mặc — kẻ quyền lực đáng sợ đầu giới ngầm kinh thành, Mộ Phàm là nhân vật thuộc phe đối lập, nhưng cũng kém phần uy nghiêm và khó tiếp cận. Nếu ai là mà gia đình quyền quý đều mong mối quan hệ , thì thứ tự ưu tiên sẽ là Quý Bạch Mặc, tiếp theo chính là Mộ Phàm.