Thiên Kim Hắc Hóa, Vả Mặt Bạch Liên Hoa - Chương 1622

Cập nhật lúc: 2025-12-14 07:36:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Con ma quỷ ám ảnh." Mộ Phạn lẩm bẩm, vẻ mặt bất lực, như sắp c.h.ế.t đuối, vùng vẫy một hồi buông xuôi, mặc cho chìm xuống.

"Nếu con nhớ tất cả, cũng già , quản nhà họ Mộ nữa. Con gì thì ." Mộ Kính Sơn , hề phản bác lời Mộ Phạn, vì thể phản bác. Mỗi câu Mộ Phạn đều là sự thật. Anh thật sự sống theo kì vọng của , cẩn thận phụ lòng bất kì ai, luôn xuất hiện công chúng với vẻ mặt lạnh lùng, xa cách, che giấu cảm xúc kĩ. Mộ Kính Sơn, với tư cách là một cha, hài lòng với Mộ Phạn như . Anh trong tầm kiểm soát của ông, ông kiểm soát cuộc đời con trai , theo kế hoạch của ông, nhưng ông quên mất...

Vật cực tất phản, ông ép Mộ Phạn quá mức, thì chắc chắn sẽ gây hậu quả ngược .

Ví dụ như bây giờ, những gì Mộ Phạn đang .

"Con sẽ ." Mộ Phạn gật đầu, nhưng , mà mặt Mộ Kính Sơn, như còn chuyện khác .

"Con còn đó gì?" Mộ Kính Sơn nhíu mày Mộ Phạn. Ông cảm thấy con trai đang đổi, ít nhất là đây ông còn thể đoán tính cách của , nhưng bây giờ thì đoán nữa, chỉ cảm thấy Mộ Phạn càng lúc càng điên cuồng.

"Bố, con chuyện hỏi, và nhờ bố giúp." Mộ Phạn , nhưng Mộ Kính Sơn, mà bên cửa sổ tầng hai, kéo rèm , xuống sân vườn tầng một.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Dưới sân, Nhan Bạch đang xích đu, mặc chiếc váy màu vàng nhạt, chân trần chạm bãi cỏ mềm mại, mũi chân khẽ nhún, xích đu đung đưa nhè nhẹ. Cô dang hai chân , khóe môi mỉm , rõ ràng là vui vẻ, hai má phồng lên như chú chuột hamster đang ăn vụng, vô cùng đáng yêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1622.html.]

Ánh nắng chiếu lên Nhan Bạch, làn da trắng nõn như ngọc. Khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu nở nụ tươi tắn, đôi mắt sáng long lanh ánh mặt trời, như những vì nhỏ.

Cảnh tượng như một bức tranh.

Mộ Phạn nghĩ, lẽ vì thế, nên dù gì, cũng sẵn sàng.

"Con gì?" Mộ Kính Sơn bóng lưng Mộ Phạn, vẻ mặt lo lắng, sợ chuyện gì thể cứu vãn.

Mộ Phạn ngoài cửa sổ hồi lâu, Mộ Kính Sơn đang bên bàn, vẻ mặt lo lắng của ông, Mộ Phạn đặt tay lên vai ông, môi mỏng mím chặt, giọng lạnh lùng:

"Bố, đừng lo, con sẽ gì hại đến nhà họ Mộ, cũng sẽ gì hại đến đế quốc và quân vương. Con chỉ hỏi bố, lúc bố phong ấn kí ức của con như thế nào? Sau khi con khôi phục kí ức, liệu cách nào xóa bỏ vĩnh viễn một đoạn kí ức ?"

Mộ Kính Sơn Mộ Phạn, đồng t.ử co rút .

 

 

Loading...