Tiếng bước chân dường như vọng từ xa, nhưng lắng kĩ, như từ hành lang bên ngoài vọng . Có cơn gió lạnh thổi qua khe cửa. Nhan Bạch kịp rời mắt khỏi cuốn sách, thì tầm của cô che khuất bởi một bàn tay lạnh lẽo, nhưng mang theo ấm.
"Rầm..." Cửa đẩy mạnh , tiếng động lớn, như thể khóa trái.
Mùi hương quen thuộc đến gần. Người đàn ông vòng tay qua mắt Nhan Bạch, áp sát cô, cúi xuống, môi mỏng nhếch lên nụ , giọng dịu dàng, triền miên, khẽ thổi tai cô, tiếng chút lười biếng và bất cần. Khuỷu tay đặt lên vai cô.
"Đoán xem... là ai?"
Giọng trầm thấp. Ánh mắt cô gái mặt đầy tham lam, như khắc ghi từng đường nét của cô trong tim. Phải đây? Dường như thế nào cũng đủ, dù chỉ rời xa một chút cũng thấy nhớ. Ánh mắt tối sầm , tiếp tục che mắt cô, nhưng đợi cô trả lời, xoay , mặt cô, ... hôn lên đôi môi hồng hào của cô.
Một nụ hôn thăm dò, một nụ hôn chiếm hữu, nếm thử vị ngọt ngào của sữa.
Thật ngọt.
Nhan Bạch chớp mắt, hàng mi dài quét qua lòng bàn tay , mang theo cảm giác tê dại như điện giật. Người đàn ông như mê hoặc, điên cuồng. Mặt Nhan Bạch đỏ bừng, vì thở , cô thiếu dưỡng khí, vụng về đáp nụ hôn của .
144 vội vàng mặt . Trời ơi! Nó thấy gì thế ? Không, nó thấy gì cả, thấy gì hết!
Hai tách . Người đàn ông vẫn che mắt Nhan Bạch, khuôn mặt đỏ ửng của cô, khóe môi nhếch lên, như nghĩ đến điều gì, c.ắ.n nhẹ lên môi cô, nheo mắt , giọng khàn đặc, mang theo chút nguy hiểm:
"Với ai em cũng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1398.html.]
"Anh ghen đấy."
Nhan Bạch thấy đó là ai, mắt cô vẫn che .
"Mặc Mặc..." Nhan Bạch buông cuốn sách , đặt tay lên tay Quý Bạch Mặc, gì thêm, chỉ dịu dàng gọi tên . Khi Quý Bạch Mặc buông tay , cô mới , đôi mắt hổ phách , đưa tay , mỉm , nụ quyến rũ như độc dược, đẽ nhưng c.h.ế.t , một khi trúng , thì t.h.u.ố.c giải.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Vì đó là Mặc Mặc mà." Nhan Bạch vuốt ve khóe mắt Quý Bạch Mặc, ánh mắt trong veo, như điều hiển nhiên.
Những lời khiến Quý Bạch Mặc thỏa mãn, như thể đó là những lời âu yếm nhất mà từng thấy.
Anh trúng độc, cam tâm tình nguyện, cần t.h.u.ố.c giải, sống c.h.ế.t cũng , chỉ cần giống là .
"Mặc Mặc đến đây gì?" Nhan Bạch xoa đầu Quý Bạch Mặc, ánh mắt nghi hoặc.
"Nhớ em." Quý Bạch Mặc trả lời chút do dự, đôi mắt hổ phách lớp kính ánh lên vẻ đáng thương, mím môi, Nhan Bạch, tiếp:
"Phòng thiếu gối ôm lâu."