Nhan Bạch trả lời câu hỏi của 144, ngược cô còn hỏi nó bằng giọng dịu dàng.
"144 sẽ bảo vệ tao chứ?"
"144 lấy mạng đảm bảo."
Nghe Nhan Bạch , 144 chút do dự gật đầu, quả cầu bạc xoay quanh Nhan Bạch, như đang đáp , đương nhiên, dù trả giá bằng tất cả, nó cũng sẽ bảo vệ ký chủ đại nhân, vì chính ký chủ đại nhân dạy nó thế nào là thích, ghét, buồn và sợ hãi, nó luôn cảm thấy chỉ như , nó mới thực sự tồn tại, là chính nó, chứ là một công cụ lạnh lùng chỉ theo mệnh lệnh như đây.
"Vậy là đủ ." Giọng Nhan Bạch nhẹ nhàng, như một chiếc lông vũ rơi xuống trái tim 144, cảm giác ngứa ngáy, giọng thanh thản như thể xua tan ưu phiền và sầu não, cũng khiến 144 bỗng nhiên bình tĩnh .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Ngay lúc , Ôn Nhược Ngọc buông tay , ông Nhan Bạch với vẻ mặt khó tin, trong mắt là sự sợ hãi và nghi ngờ, như thể đang thao túng ông phía những lời của Nhan Bạch dọa sợ, sợ cô điều gì đó, Nhan Bạch cũng thể thở phào nhẹ nhõm, Ôn Nhược Ngọc buông tay , Nhan Bạch ngã xuống đất, Bạch Mặc cũng buông tay khỏi Ôn Nhược Ngọc, quan tâm đến những vết m.á.u loang lổ , lao đến bên cạnh Nhan Bạch, cẩn thận che chở cô phía , chắn cô, khó khăn di chuyển đôi chân thương, cố gắng bảo vệ Nhan Bạch.
Rõ ràng bản cũng đang thoi thóp, tình trạng còn nghiêm trọng hơn Nhan Bạch nhiều, một chỗ nào đau, xương đùi gãy, đầu Ôn Nhược Ngọc đ.á.n.h đến mức m.á.u me bê bết, khóe miệng là máu, phân biệt là của của Ôn Nhược Ngọc.
"Khụ khụ..." Bạch Mặc ho khan vài tiếng, m.á.u trào từ khóe miệng, trong mắt là sự kiên quyết và hung ác, khiến lạnh sống lưng, rõ ràng lúc chật vật, nhưng vẫn run rẩy cầm con d.a.o mà Nhan Bạch đ.â.m Ôn Nhược Ngọc đó, cố gắng dậy, chĩa mũi d.a.o sắc nhọn Ôn Nhược Ngọc, lao về phía ông , ánh mắt thẳng cổ ông .
"Phập..." Cổ Ôn Nhược Ngọc cứa một nhát, m.á.u chảy như suối, nhưng ông như cảm thấy đau, ngược còn hất mạnh Bạch Mặc xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1131.html.]
Chân Bạch Mặc thương thể chịu sức nặng của cơ thể, sấp xuống đất, chắn Nhan Bạch, trong mắt Ôn Nhược Ngọc là vẻ đờ đẫn, mang theo chút bất an, đó là cảm xúc của đang thao túng ông phía để lộ , ông rút con d.a.o mà Bạch Mặc đ.â.m , trực tiếp đ.â.m bụng .
"Á..." Bạch Mặc cuối cùng cũng nhịn rên lên một tiếng, gân xanh trán nổi lên, chịu đựng đến cực điểm, cả cuộn tròn , ánh sáng trong đôi mắt đào hoa dần dần ảm đạm, Nhan Bạch, khuôn mặt cô ngày càng mờ mắt .
Anh ngẩng đầu lên, cuối cùng chỉ thấy Nhan Bạch dậy, đáy mắt cô là sự lạnh lùng tan chảy, như T.ử thần đến thu hoạch sinh mạng, cô tại chỗ, với Ôn Nhược Ngọc mặt.
"Tiên sinh, bây giờ trò chơi nên kết thúc ."
Một cơn gió lạnh thổi qua, Bạch Mặc thấy gì nữa, chỉ thể thấy tiếng kêu rên thống khổ. ...
Mộ Phạn và Mộ phụ đến cửa nhà họ Ôn, một đám tiên bao vây kín mít nhà họ Ôn, dì lao công run rẩy bên cạnh, mặt mày tái mét.
"Họ... đều bán cho chủ nhân nơi ."