Buổi trưa, Lục Tử Hào và Liễu Thất Thất khản cả cổ mà bọn trẻ vẫn chịu lên giường ngủ.
"Ôi trời ơi! Phải lên giường ngủ ! Các con buồn ngủ chứ chú thì buồn ngủ lắm ."
Lục Tử Hào gần như sụp đổ, đây kết hôn sinh con, giờ càng .
Nếu sinh con là thiên thần thì còn , nếu lời thì cuộc đời coi như xong.
Liễu Thất Thất đất gần như từ bỏ, cô xuống bắt đầu gào thét.
"AAAA! sắp phát điên ! Nếu các con ngủ, sẽ phát điên!"
Cô lăn lộn sàn, mặt mày nhăn nhó, tóc tai rối bù, còn dáng vẻ của một nữ minh tinh.
bộ dạng thực sự đáng sợ, bọn trẻ cô dọa sợ liền leo lên giường.
"Anh ơi, cô điên , mau quản cô !"
Một đứa trẻ kéo áo Lục Tử Hào, mặt đầy kinh hãi.
Lục Tử Hào cũng co ro cùng bọn trẻ, mặt đầy sợ hãi : "Anh cũng quản cô , nếu đến gần, cô sẽ đ.á.n.h ."
Chị gái điên còn đ.á.n.h ! Bọn trẻ liền chùm chăn kín .
Nhìn bọn trẻ ngoan ngoãn lên giường, Liễu Thất Thất vuốt tóc, trở về vẻ dịu dàng.
"Ngủ ngoan nhé, các con thật ngoan."
Bọn trẻ: ...
Lục Tử Hào: ...
Khán giả: ...
【Nhiều trẻ con nghịch ngợm như , ai mà phát điên, ngay cả nữ minh tinh cũng chịu nổi. 】
【Hình tượng của Liễu Thất Thất trong lòng ngày càng sụp đổ, đây thể tưởng tượng cô sẽ lăn lộn phát điên sàn, nhưng bây giờ... 】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-kwbf/chuong-465.html.]
【Vừa cô thực sự đáng sợ, nhưng hình như khá hiệu quả, lo cho bọn trẻ, giáo viên nào bình thường thế . 】
【Ban đầu tưởng Lục Tử Hào sẽ phát điên, ai ngờ là Liễu Thất Thất. 】
Sau khi lên giường, bọn trẻ nhanh chìm giấc ngủ, Lục Tử Hào và Liễu Thất Thất cẩn thận đắp chăn, xếp giày dép cho chúng.
Lục Tử Hào bọn trẻ nhỏ giọng : "Ngủ trông thật đáng yêu, quả nhiên trẻ con ngủ mới dễ thương nhất."
Liễu Thất Thất: "Nếu là bọn trẻ nghịch ngợm, đó dễ thương mà là dễ phát điên."
Hai , đồng ý với câu .
Cô giáo Tiết đến kiểm tra, thấy bọn trẻ ngoan ngoãn ngủ giường, liền khen ngợi họ.
"Cho trẻ ngủ là khó nhất, ngờ các bạn , vẻ các bạn năng khiếu giáo viên mầm non."
Lục Tử Hào, Liễu Thất Thất: ... Xin , năng khiếu chúng .
Không lạ khi nhiều giáo viên cảm thấy tuyệt vọng, gặp cảnh ai mà tuyệt vọng.
Ngôn Chi Chi và Tề Thừa An yên tâm còn đến kiểm tra.
Nhìn hai mặt cảm xúc ở cửa, họ dường như thấy sự tuyệt vọng trong ánh mắt của họ.
Tề Thừa An: "Có vẻ họ cũng dễ dàng gì."
Ngôn Chi Chi: "Không , , chờ bọn trẻ thức dậy thì họ sẽ đổi ca. May mà chúng việc suốt cả ngày."
Ngôn Chi Chi mặc dù thích chơi với bọn trẻ ở nhà trẻ nhưng cũng lo lắng bọn trẻ thể thương, vì các em còn nhỏ, hiểu rõ nhiều điều.
Buổi chiều khi bọn trẻ thức dậy, Lục Tử Hào và Liễu Thất Thất vui mừng mặt khi đổi ca với Ninh Duyệt và Cố Minh.
"Hahahaha, bọn trẻ giao cho hai đấy! Buổi chiều cố lên nhé!"
Nhìn hai đến phát điên, Ninh Duyệt và Cố Minh ngơ ngác.
Có cần vui mừng đến thế ?