Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-30 23:53:04
Lượt xem: 173
Anh ta liếc mắt nhìn Đường Noãn, cười lạnh: “Dù cho đó là chuyện nhỏ không đáng kể, nhưng ấy cũng là việc riêng của Diệp đại thiếu, trợ lý Văn cũng không tiện tự làm chủ đâu nhỉ.”
Trợ lý Văn nhìn thẳng về phía anh ta: "Thế nên bài viết marketing ngày hôm qua, là Đường tiên sinh tự chủ trương, hay là Cô Giang bày mưu đặt kế?”
Đường Dị nghẹn họng, Đường Noãn suýt chút nữa bật cười ra tiếng, có thể làm trợ lý của Diệp Thù Yến, quả nhiên không tầm thường.
Nếu Đường Dị nói là mình tự chủ trương, vậy chứng tỏ anh ta vì kéo Đường Noãn xuống nước mà mặc kệ sống c.h.ế.t của Giang Miểu, nếu như nói Giang Miểu bày mưu đặt kế đăng bài, vậy sẽ hạ thấp đi con người Giang Miểu, biết người ta có vợ chưa cưới mà còn kiên trì bày tỏ tình yêu, cho dù là công chúa thì cũng khiến cho người ta khinh thường.
Tóm lại là cách nào cũng không nói ra được.
Đường Dị nói không ra lời, Đường Noãn cũng cảm thấy không thú vị, thay quần áo rồi ra ngoài với trợ lý Văn, lúc đi ngang qua phòng khách, Đường Dị ngồi trên sô pha lạnh giọng mở miệng: "Đường Noãn, chị đừng quá đắc ý, người nào có thể cười đến cuối cùng còn chưa biết được đâu?”
Đường Noãn lười biếng nói: “Tôi không quan tâm có thể cười đến cuối cùng được không, chỉ cần người cười ngay lúc này là tôi là được.”
“À, đúng rồi, cho cậu nghe thứ tốt này.”
Đường Noãn mở điện thoại lên, đây đúng là cuộc đối thoại giữa hai người có liên quan ban nãy, Giang Miểu và Diệp Thù Yến.
"Cậu nói xem, nếu đoạn ghi này bị tung ra giới giải trí, nơi yêu cầu thần tượng phải có tiêu chuẩn của thánh nhân, thì thân phận công chúa nhà họ Giang của Giang Miểu có thể cứu được cô ta không?”
Sắc mặt Đường Dị khẽ thay đổi, ngay sau đó cười lạnh: “Chị dám? Chị cho rằng nhà họ Giang dễ chọc lắm à? Tin này ai dám đăng?”
Đường Noãn nghiêng đầu: "Cậu cảm thấy Quý Vân có dám hay không?”
Cuối cùng Đường Dị cũng thay đổi sắc mặt.
Nhắc mới nhớ, Quý Vân là một bông hoa kỳ lạ trong giới hào môn, bạn nói cô ấy là dạng ăn chơi trác táng, song cô ấy lại luôn ầm ĩ đòi gây dựng sự nghiệp.
Một cô gái từ trước tới nay chỉ biết cày phim theo đuổi thần tượng, người nhà cô ấy căn bản không tin cô ấy có thể làm ra chuyện đứng đắn gì, nghe cô ấy đòi mở công ty giải trí gì đó, tất nhiên là người trong nhà sẽ không đồng ý.
Sau đó đoán chừng là bị ầm ĩ làm cho hết cách, người trong nhà ôm ý định để cô ấy bị quật ngã một lần rồi tự từ bỏ, cho cô ấy năm mươi vạn làm vốn gây dựng sự nghiệp, số tiền đó cũng là tiền tiêu vặt một năm của cô ấy.
Quý Vân tức giận muốn chết, sự nghiệp giải trí của cô ấy suýt bị c.h.ế.t đứng nửa chừng chỉ vì nguyên nhân là tài chính ban đầu.
May mà Đường Noãn nghĩ cách cho cô ấy.
Đường Noãn đưa ra ví dụ về làn sóng đào vàng: "Đào vàng là cách kiếm được rất nhiều tiền, thế nên mọi người đều nhìn chằm chằm vào mỏ vàng ở bên kia sông, kết quả người chèo quyền qua sống lại là người kiếm được nhiều tiền nhất.”
“Cậu không những không phải trải qua rủi ro khi đào vàng mà còn có thể kiếm tiền một cách chắc chắn tuyệt đối.”
Vì thế Quý Vân dùng năm mươi vạn để đăng ký kinh doanh công ty marketing, dặn các công nhân chú ý duy trì tài khoản marketing.
Vì xuất thân của cô ấy, nên cô ấy nắm tin tức liên quan tới bát quái nhà hào môn và dưa lớn của minh tinh rất nhanh, qua một hai năm tích lũy, công việc làm ăn rất không tồi.
Đam mê chân chính và công việc kết hợp với nhau.
Quá trình tìm tin tức thường dễ đắc tội với người khác, những account marketing khác phải cố kỵ một hai, nhưng Quý Vân không sợ, tuy ba mẹ cô ấy rất ghét bỏ cô ấy, song thực tế lại rất bao che cho con, có một vài tin tức không đề cập tới chuyện bôi nhọ, phỉ báng, thay vì gây chiến, chẳng bằng tuân thủ quy tắc thị trường, dùng tiền mua đứt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-8.html.]
Chung quy anh ta cũng không dám đánh cuộc, chỉ cả giận nói: "Chị không sợ Diệp Thù Yến tức giận sao?”
Anh ta vừa nói vừa nhìn về phía trợ lý Văn đang chờ ở cửa.
Trợ lý Văn mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, không xen vào bất cứ chuyện gì mà Đường Noãn đã làm, không biết là che chở hay là hoàn toàn không quan tâm.
Đường Noãn thoải mái vui vẻ cất điện thoại đi: “Cậu cũng nói là tôi sẽ không cười được đến cuối cùng mà, vậy lúc tôi khóc, sao tôi có thể cho phép người khác cười được?”
Đường Dị cắn răng: "Chị muốn thế nào?”
Đường Noãn: “Cho tôi mượn hai mươi vạn.”
Đường Dị:…
“Hiện nay cậu là người rất được nhà họ Giang tin tưởng, nhà đó còn đầu tư vào công ty của cậu, chắc là hai mươi vạn ấy không nhiều lắm đâu nhỉ? Đợi khi nào anh Thù Yến về, tôi sẽ trả lại cho cậu.”
Quả thực Đường Dị bị sự vô sỉ của cô làm cho giận quá hóa cười, nhưng Đường Noãn vẫn tiếp tục nói: “Đúng rồi, quan hệ giữa cậu và Giang Miểu rất tốt nhỉ, cậu chuyển lời cho cô ta, nếu như tôi bị xấu mặt trong buổi tiệc sinh nhật của cô ta…” Cô lắc lắc điện thoại di động: "Tôi sẽ khiến cô ta phải khóc cùng tôi.”
Đường Dị cả giận nói: "Căn bản là Diệp Thù Yến không hề yêu chị, cho dù Giang Miểu không tới gần Diệp Thù Yến, Diệp Thù Yến cũng sẽ không mặc kệ cô ta, dù cho chị có dùng thủ đoạn không lên được mặt bàn này, thì cuối cùng cũng tự rước lấy nhục mà thôi.”
“Không cần cậu nhọc lòng.”
Đường Noãn thong thả ung dung xoay người: “Trước hai giờ chiều nay, nhớ chuyển tiền vào thẻ của tôi, nếu không vào thời điểm náo nhiệt nhất đêm nay, tôi sẽ đưa công chúa nhà họ Giang lên hot search.”
Đường Dị nhìn bóng lưng của cô, hai tay nắm chặt, căm hận nói: "Chúng ta chờ xem!”
…
“Chậc chậc, cậu cũng quá xấu rồi.”
Quý Vân vừa nhìn Đường Noãn thử lễ phục vừa châm chọc: “Sau khi Giang Miểu trở về, cô ta bắt đầu tô vẽ thân thế của mình, lại thêm có sự đầu tư của nhà họ Giang, hai tháng nay đã nhận được không ít kịch bản tốt, có thể thấy cô ta rất thích làm minh tinh, muốn phát triển trong giới giải trí.”
"Nếu cô ta còn muốn lăn lộn trong giới giải trí, không đúng, nếu cô ta không muốn mất mặt, trong bữa tiệc sinh nhật sẽ không dẫn dắt Diệp Thù Yến làm ra bất cứ chuyện gì…”
“Cậu nhắn lên diễn đàn như vậy rồi, tớ còn tưởng rằng cậu có lòng tin vào Diệp đại thiếu, tin tưởng vào bản thân mình a.”
Đường Noãn liếc xéo cô ấy: “Sao tớ cứ có cảm giác cậu có hơi tiếc nuối nhỉ?”
Quý Vân nói: "Tu La tràng của Diệp đại thiếu mà.”
Cô ấy ghé sát vào Đường Noãn: "Chẳng lẽ cậu không tò mò sao? Nếu cậu đối đầu với Giang Miểu, Diệp Thù Yến sẽ giúp ai?”
Đường Noãn cong mắt: "Chẳng lẽ cậu không nhận ra, người không có lòng hiếu kỳ mới là người được sống an nhàn sao?”
Cô cảm thấy lễ phục rất phù hợp, trực tiếp bảo nhân viên phục vụ gói lại.
“Cuộc sống của con người sẽ thiếu đi biết bao niềm vui chứ? Chỉ có người già trải qua tang thương mới không có lòng hiếu kỳ…” Quý Vân than thở: “Ayda, cậu không kén chọn nữa à? Bộ này đoan trang hiền huệ thế, trông không phù hợp với cậu tí nào.”