Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 63
Cập nhật lúc: 2024-11-04 06:50:50
Lượt xem: 89
Cô không biết nói thế nào tiền nghĩ đến Đường Tỉnh, cô ta trở lại hào môn Đường gia, chỉ sợ mới là không có cách nào thích ứng được đi, trước không nói nhà bọn họ không có thủ bút lớn như vậy, người một nhà kia tính tình giống nhau không thấy thỏ không thả ưng, hơn phân nửa chỉ là dùng chút chỗ tốt để treo. Đường Noãn tưởng tượng một chút, khi bọn Đường Thắng An và Lâm Nguyệt Nga kiêu ngạo ném hơn mười hai mươi vạn coi như bố thí cho Đường Tỉnh, không biết vì sao bỗng nhiên cảm thấy buồn cười.
Đường Tinh được người nhà họ Đường nuôi dưỡng ra như vậy, Đường Thắng An và Lâm Nguyệt Nga bọn họ sợ là không có biện pháp có được thứ bọn họ muốn.
Đường Noãn vẫn đẩy thẻ về như cũ, tìm cớ: "Những thứ này quá nhiều...”
Cho dù tất cả con cái trong nhà Đường Kim Hâm đều có, nhưng thương nhân dưới đáy tòa nhà Huy Hoàng cộng thêm một hai tầng tiền thuê nhà, số tiền này vẫn vượt xa những người khác, tùy tiện cho ô như vậy, những người khác làm sao có thể không có ý kiến.
Nghĩ tới đây, Đường Noãn không khỏi nhìn về phía Đường Nguyệt và Đường Phi.
Đường Phi thấy cô nhìn qua, nhe răng cười lộ ra hàm răng trắng: "Cầm đi, em cầm ít hơn hai mươi mấy năm rồi.”
Nói đến đây lại tiếp: "Nếu cảm thấy tiêu không hết, đến lúc đó cho anh hai mượn một chút.”
Thẩm Kim Hoa không nhịn được đánh một cái trên lưng anh ta: "Cả ngày chỉ biết vay tiền với anh chị em, tiền của con tiêu đi đâu!”
Đường Phi rõ ràng đã thành quen, nghiêng người trốn tránh, sau đó móc ra một cái hộp từ trong túi nhét cho Đường Noãn: "Nghe nói em thích bảo thạch, cái này cho em chơi.”
Đường Noãn đã có chút hiểu rõ hành vi thô lỗ của người nhà này cũng không vì anh ta tùy ý mà không coi trọng, cô cẩn thận mở ra, quả nhiên là một đôi khuyên tai hồng bảo thạch.”
Mẹ và chị hai mang loại bảo thạch màu sắc diễm sắc này đều đẹp, em đeo khẳng định cũng xinh đẹp.”
Đường Phi chờ mong nhìn cô: "Đeo thử xem.”
Trầm Kim Hoa cũng phụ họa nói: "Đúng, thử xem.”
Đường Noãn nhìn vẻ mặt của bọn họ, do dự một chút, đưa tay mang lên. Trầm Kim Hoa vui vẻ nói: "Thật đẹp!”
Đường Kim Hâm cũng nói: "Mắt nhìn lần này của Tiểu Phi không tệ.”
Đường Nguyệt thuận thế lấy ra một cái vòng cổ, dịu dàng cười nói: "Phối với cái này rất hợp.”
Đường Phi thấy thế gào thét: "Chị hai, chị lại sao chép bài tập của em! Em suy nghĩ đến hơn nửa đêm hôm qua, chị đào như vậy là mà được sao!”
Đường Nguyệt nhìn anh ta một cái, dịu dàng nói: "Loại bảo thạch này một bộ mới đẹp.”
Đường Phi ngấp ngé ngậm miệng, tiền tiêu vặt của anh ta quả thật không mua được một bộ, cho nên anh ta mới mua một món. Đường Nguyệt giúp Đường Noãn mang sợi dây chuyền lên, cười nói: "Còn có một cái vòng đeo tay, ở chỗ Tiểu Bôn.”
Không biết vì sao, cảm xúc xa lạ xông thẳng vào trong lồng ngực, khiến Đường Noãn không nói nên lời...
Thẩm Kim Hoa lặng lẽ lau mắt, Đường Kim Hâm đưa tay vỗ vỗ lưng bà ấy. Đường Nguyệt thuận theo tự nhiên kéo cánh tay Đường Noãn nói: "Em tương đối quen thuộc nơi này đi, chúng ta đi chọn phòng.”
So với Đường Phi như ánh mặt trời chói chang, Đường Nguyệt vững vàng hơn nhiều, nói chuyện nhẹ nhàn nhu hòa, khiến cho người ta hoàn toàn không cách nào từ chối, chỉ đành cùng cô ấy dạo quanh ở trong phòng.
Tầng trệt này gần ba trăm mét vuông, kết cấu vốn dĩ là năm phòng, Đường Noãn trang trí ở tầng 19 là để lại một phòng ngủ chính, hai phòng khách, những người khác tất cả đều là phòng chức năng. Nhưng mà loại bố cục này rõ ràng không phù hợp với gia đình nhà họ Đường có nhiều con cái, bọn họ chỉ riêng phòng ngủ thôi cũng cần bốn căn phòng.”
Là năm phòng.”
Đường Nguyệt cười nói: "Chúng ta phải cần năm phòng ngủ, ngoài ra còn phải chuẩn bị thêm một phòng khách.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-63.html.]
Đường Noãn đối diện với đôi mắt gần như giống hệt cô, mấy chữ "em không cần" dù thế nào cũng không nói ra miệng được.
Đường Nguyệt đã quay lại thương tượng với ba mẹ: "Ba mẹ hai người ở phòng ngủ chính, con và Noãn Noãn muốn hai căn phòng kề nhau ở hướng " nam. Ba phòng này nằm ở hai bên, phòng ngủ chính ở phía đông, hai phòng nằm ở phía tây, cùng dùng chung một ban công thông nhau, là ba phòng ngủ thoải mái nhất trong nhà.
Đường Noãn theo bản năng nhìn về phía Đường Phi, Đường Phi nói: "Vậy em sẽ lấy căn ở phía đông kia.”
Nói đến đây, anh ta lại cười ha ha nói: "Tiểu Bôn phải dùng gian nhỏ nhất.”
Trầm Kim Hoa bổ sung: "Sau này lại cách ra một gian phòng là được.”
"Được, đến lúc đó cùng người môi giới xin bản đồ quy hoạch, gửi qua cho mọi người xem, sau đó nhìn xem phòng mọi người muốn như thế nào, chúng ta tìm nhà thiết kế đến thiết kế trang trí!”
Toàn bộ quá trình không có bất kỳ tranh chấp nào, hình như không thương lượng, rồi lại hình như đều thương lượng xong xuôi, loại chuyện này liên quan đến lợi ích của mình, vậy mà hai ba câu đã định ra.
Đường Noãn cảm thấy khó tin. Bên nhà họ Đường mia, một dãy nhà Triều Dương trong biệt thự, Đường Sương còn phải tranh giành vị trí cao thấp với cô, khoảng cách xuống lầu rất gần.
Thẩm Kim Hâm đồng thời nhìn: "Buổi trưa cùng nhau ăn đi.”
Sau đó nhìn về phía Đường Nguyệt.
Đường Nguyệt nói: "Đúng, đã đặt phòng ăn rồi.”
Đường Noãn vốn chỉ đến gặp bọn họ trước, âm thầm đánh giá tình huống một chút, nhưng hôm nay nhìn mấy gương mặt tha thiết, bị Đường Nguyệt dịu dàng kéo tới, vẫn nói không nên lời từ chối. Cuối cùng chỉ có thể đi theo cả nhà đi ăn cơm. Đường Nguyệt đặt một nhà hàng tây cao cấp, Đường Noãn chú ý tới, lúc ngồi ở trước bàn ăn, ngoại trừ Đường Nguyệt, những người khác đều có chút cứng nhắc.
Hành trình rõ ràng là đã chuẩn bị trước, cho nên cả nhà đều ăn mặc rất trang trọng. Lúc trước Đường Noãn ở trong tiểu khu đã phát hiện, Đường Kim Hâm thỉnh thoảng phải kéo cổ áo sơ mi, rõ ràng rất không quen. Khiến cho Đường Noãn không khỏi nhớ tới bộ dáng ông ấy mặc áo thun rộng rãi cùng quần short thoải mái trong tin tức buổi sáng. Lúc bữa cơm chính thức dọn lên, người không quen lại thêm một Thẩm Kim Hoa. Đường Noãn nghe thấy bà ấy lẩm bẩm: "Phải d.a.o trái nĩa. Dao răng cưa, d.a.o cưa răng...”
Đường Nguyệt thấy bà ấy thật sự vất vả, đưa tay đón lấy đĩa của bà ấy giúp cắt xong, Thẩm Kim Hoa cười nói với Đường Noãn: "Chúng ta không thường xuyên đến ăn đồ tây, có chút không quen, nhưng mà bít tết này quả thật rất ngon, mẹ, ách, ngày hôm qua mẹ học nướng, Đại Phi ăn không dừng lại được.”
Đường Phi buông cái nĩa cười nói: "Ừm, may mà ngày hôm qua mẹ làm ngon, nếu không hôm nay con dùng đao dĩ không thể thuần thục như vậy.”
Bọn họ không chỉ sắp xếp hành trình trước, thậm chí còn vì thế mà diễn tập...
Rõ ràng đều không xác định có thể nhìn thấy hay không. Cái này khiến cho Đường Noãn không khỏi xem xét lại tình tiết trong sách, một nhà Đường Kim Hâm ăn mặc trang trọng cùng Đường Tinh về nhà, có lẽ thật ra đưa Đường Tinh là một phần, phần khác cũng là trịnh trọng đi đón cô? Nhưng phía sau bọn họ ở chung lại rất khách khí...
Đường Noãn giương mắt, Đường Kim Hâm dứt khoát buông d.a.o nĩa xuống, chỉ dùng thìa múc canh uống, thấy cô nhìn qua, cười nói: "Nghe nói người có tiền đều thích ăn cái này...”
Có lẽ không phải khách khí, mà là câu nệ... Đường Noãn mím môi: "Thật ra, con thích ăn đồ ăn Trung Quốc hơn.”
Ánh mắt của Đường Kim Hâm và Thẩm Kim Hoa đồng thời sáng lên, Đường Kim Hâm nói: "Con thích ăn món gì?”
Đường Phi lập tức nói: "Ba nấu ăn rất ngon! Khi nào rảnh rỗi em phải thử đấy.”
Thẩm Kim Hoa lập tức nói: "Ai nha, nói cái gì mà rảnh rỗi, hôm nay phải ăn, đêm nay chúng ta làm, bây giờ đi chợ mua đồ ăn!”
Đường Noãn cảm thấy, chiếu theo đà này, tối nay cô không chừng thật sự phải đi theo bọn họ trở về. Cái này thật sự quá miễn cưỡng, cô đang nghĩ muốn từ chối như thế nào, điện thoại di động bỗng nhiên vang lên, là Quý Vân gọi.