Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 47
Cập nhật lúc: 2024-11-04 06:50:26
Lượt xem: 100
Đường Noãn cũng ý thức được sự mâu thuẫn này, cô nhìn Diệp Thù Yến, bởi vì khoảng cách quá gần nên cô không dám nghĩ đến chuyện đó. Cho đến khi vào phòng tắm cô mới tự hỏi, quả nhiên Diệp Thù Yến thích Giang Miểu, theo như tính cách của anh, nếu thật sự muốn cưới cô thì ban nãy sẽ không cố gắng kiềm chế như vậy... Diệp Thù Yến vừa ăn vừa bàn giao công việc cho trợ lý Văn, cũng may là anh không để ý đến những chuyện vặt vãnh, nhưng anh cũng bị kẻ vô tâm vô phế Đường Noãn làm cho khó chịu, rốt cuộc là ai không xác định, luôn muốn từ hôn hả?
Nhưng Đường Noãn nghĩ đến chuyện hôm nay, cô còn tức giận hơn anh: Giang Miểu rất biết tính toán, nếu như kế hoạch hôm nay của cô ta thành công thì Diệp Thù Yến và cô ta sẽ là đôi vợ chồng ân ái. Còn cô thì chỉ có một mình đối mặt với bão tố của ba nhà Đường, Giang, Diệp và sự cười nhạo của các gia đình thượng lưu....
Trời ạ, thật sự là ác quá đi mất! Ngày mai nhất định phải từ hôn, sau này nhất định phải cách đám người xấu này xa một chút.
Một trong những người xấu Diệp Thù Yến đang nhìn về phía cửa phòng tắm, đang nghĩ xem giờ có nên để cô cách xa mình không, thực sự là có chút tức giận.
Đường Noãn đi ra từ phòng tắm ra thì nhìn thấy cái gối trên giường, cô không khỏi sửng sốt.
Diệp Thù Yến vừa cầm khăn tắm đi vào phòng tắm vừa nói: "Ngủ bên trái.”
"Cái đó, tôi sang chỗ kia ngủ cũng được.”
Đường Noãn ngại ngùng nói.
Diệp Thù Yến đột nhiên bước tới bên cạnh cô, cúi đầu nhìn cô.
Đường Noãn không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, vừa rồi khi bác sĩ đến, mặc dù đã sửa sang lại quần áo áo nhưng cúc áo sơ mi vẫn chưa cài. Không biết có phải tại vì vừa nãy cô làm càn hay không, Đường Noãn liếc mắt là có thể nhìn thoáng quá "phong cảnh" bên trong rồi: “Tôi, chỉ là tôi lo anh không quen thôi mà.”
“Sẽ quen thôi.”
Giọng nói mang lại cảm giác áp bách: "Chúng ta là vợ chồng sắp cưới, em không định chỉ hưởng thụ lợi ích chứ không định thực hiện nghĩa vụ của một vợ chưa cưới chứ?”
“Hả?”
Đường Noãn ngây người. Diệp Thù Yến không quan tâm cô nữa, đi thằng tới phòng tắm.
1, 2, 3,... Sau lưng đúng lúc vang lên một tiếng thét chói tai. [Aaaaaa? ! Ý gì thế hả? Anh ta có ý gì? Nghĩa vụ của vợ chưa cưới là như nào?]
[Không đúng, không đúng, anh ta muốn phản bội Giang Miểu à? Không thể nào, mình không muốn c.h.ế.t vì làm hoen ố sự thanh bạch của người nữ chính yêu đâu.]
[Chuyện gì vậy? Vừa rồi mình không có nghĩa vụ gì cả, bây giờ thuốc cũng giải rồi, muốn có nghĩa vụ gì đây? Đợi đã, không lẽ là bị tên biến thái nào đó đoạt xác rồi… Thuật đọc tâm còn có thật trên đời, mình cũng có thể biết trước được tương lai, nếu lại phát sinh thêm chuyện kỳ quái gì nữa thì cũng không phải là không có khả năng…]
Diệp Thù Yến nghe những suy nghĩ hoảng loạn không đâu vào đâu của cô, khẽ nhếch khóe miệng. Cuối cùng Đường Noãn vẫn ngủ trên giường, ngày mai sẽ hủy hôn, hôm nay cô không thể thất bại trong gang tấc được. Diệp Thù Yến muốn làm chuyện ấy, khụ, thực hiện nghĩa vụ của vợ chưa cưới, cô cũng có thể đồng ý, cơ thể xinh đẹp như này, chưa chắc tương lai đã gặp được người như thế, có lợi mà không hưởng thì tức là thằng ngốc. Nghĩ như vậy, tâm trạng của cô bình tĩnh lại, tùy ý để sự mệt mỏi chiếm lấy toàn bộ cơ thể….
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-47.html.]
Lúc Diệp Thù Yến đi ra thì nhìn thấy Đường Noãn đã ngủ, anh không biết nên tức giận hay nên cười, cuối cùng, cô vẫn cảm thấy anh sẽ không làm gì cô chăng. Thật là một người vô lại. Diệp Thù Yến cũng lật chăn lên nằm xuống giường. Giường của anh rộng, có thêm một người nằm nữa cũng không có cảm giác chật chột, đương nhiên điều kiện tiên quyết là người này ngủ ngoan không lăn lộn lung tung. Lúc bị đánh thức, đồng hồ dạ quang trên tường hiện mười hai giờ rưỡi, ở đầu giường chỉ có một chút ánh sáng mờ nhạt từ đèn ngủ trên đầu giường.
Diệp Thù Yến quay đầu nhìn sang người bên cạnh.
Đường Noãn ngủ không hề ngoan, người cô co lại cực kỳ giống một đứa trẻ đáng thương, một bàn tay sờ tới sờ lui không biết đang muốn bắt lấy cái gì, lông mày tự nhăn thành một đường thẳng, rất khác người vô lại dù trời có sụp đổ cũng có thể tự dỗ dành bản thân. Cho đến khi cô chạm vào một góc chăn, sau đó nắm chặt nó ở trong tay, không biết cô mơ thấy cái gì, miệng tủi thân xụ xuống, như có thể khóc bất cứ lúc nào..
Diệp Thù Yến nhìn cô một lúc lâu, rồi im lặng thở dài, cho dù bên ngoài cô thể hiện là không quan tâm đi nữa, nhiều việc chất chồng trong một ngày như vậy, chắc là cô vẫn rất sợ...
Anh vươn tay ra xoa đầu cô, một hành động trấn an nhẹ nhàng, lông mày cô liền giãn ra, Diệp Thù Yến nhìn cô, thật sự cô vẫn dễ dỗ dành như lúc còn nhỏ…
Đêm nay Đường Noãn mơ thấy một giấc mơ khá kỳ lạ, đầu tiên cô mơ thấy bản thân nhảy từ trên cao ốc xuống, người dưới đường chen chúc vỗ tay hoan hô, đột nhiên lại mơ thấy Diệp Thù Yến đã thức tỉnh, bắt đầu tìm mọi cách cưng chiều Giang Miểu như trong sách, dẫn dắt tất cả mọi người nhằm vào cô, cô đi trên giường cũng bị người ta đuổi đánh, cho tới khi cô chạy ra khỏi đám người thì lại xông vào một nơi như thiên đường, chi phiếu bay đầy trời khiến cô cảm thấy cực kỳ hạnh phúc...
Xoa trán ngồi dậy, mắt nhìn đồng hồ trên tường, sáu giờ rưỡi sáng, cô đã ngủ mười bốn tiếng, trách không được lại cảm thấy mệt mỏi.
Nghĩ đến chuyện ngày hôm qua, Đường Noãn cẩn thận quay đầu sang, phát hiện bên cạnh không có ai, nếu không phải còn sót dấu vết trên giường, cô còn tưởng rằng đêm qua mình ngủ một mình.
Vì vậy, nghĩa vụ của vợ chưa cưới mà anh nói là ngủ trên giường hả?
Đường Noãn tiếc nuối nghĩ, không chiếm được tiện nghi, thật đáng tiếc...
Nhưng anh đã đi đâu rồi? Anh có đi gặp Giang Miểu không? Lại nói tiếp, ngày hôm qua sau khi uống thuốc giải rượu xong, thế mà anh lại không đi xem cô ta, ra vẻ hoàn toàn thờ ơ. Là thật sự không quan tâm hay là đang kiềm chế bản thân vậy? Có lẽ là vế sau?
Trước khi đính hôn, Diệp Thù Yến nói với cô rằng sau này bọn họ sẽ không có tình yêu, lúc ấy cô biết bọn họ là cùng một loại người. Yêu một người thật sự quá dễ làm cho mình lâm vào hoàn cảnh chật vật, mà không có tình yêu, hai bên cùng có lợi mới có thể làm cho người ta càng thêm thảnh thơi tao nhã, cho nên sau khi đính hôn, mấy năm nay tuy rằng cô và Diệp Thù Yến không có tình cảm, nhưng cô vẫn có thể cảm giác được Diệp Thù Yến rất hài lòng đối với đối tượng kết hôn của mình là cô đây.
Cho nên cho dù Giang Miểu trở về, buông bỏ lòng tự trọng và giới hạn cuối cùng của đạo đức, cầu xin Diệp Thù Yến tha thứ để quay lại với nhau, thì cho tới bây giờ Đường Noãn cũng chưa từng cảm thấy Diệp Thù Yến sẽ đồng ý quay lại với cô ta. Dù sao Giang Miểu chính là ví dụ có sẵn, một cô gái xinh đẹp thông minh lại được mọi người yêu chiều lại có thể trở nên hèn mọn thấp hèn không giống với bản thân, Diệp Thù yến đã từng bị tổn thương, sao có thể lặp lại vết xe đổ đó.
Đây cũng là nguyên nhân mà trong sách cô dám được ăn cả ngã về không. Nhưng sau khi đọc xong, cô cũng hiểu yêu một người là không khống chế được, cho dù là người lạnh lùng lý trí như Diệp Thù Yến, khi Giang Miểu rơi vào lòng Diệp Thù Thần thì anh vẫn phát điên…
Đường Noãn hít sâu một hơi, dù sao những chuyện này cũng không liên quan đến cô nữa, sau hôm nay cô có thể hoàn toàn cắt đứt quan hệ với nhà họ Đường, sau đó cùng lắm chỉ là cãi nhau một chút về khoản tiền bồi thường từ hôn, là có thể hoàn toàn giải thoát! Đường Noãn vừa nghĩ về cuộc sống tự do trong tương lai, vừa sờ điện thoại di động theo thói quen, sau đó mới phản ứng lại, ngày hôm qua binh hoang mã loạn, sợ rằng điện thoại di động đã bị lạc đi đâu rồi.