Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 44

Cập nhật lúc: 2024-11-02 15:12:54
Lượt xem: 109

Đường Noãn cười nói: “Không có gì, chỉ khuyên anh Thù Yến uống một chút, lúc trước ở bên ngoài không yên tâm, bây giờ ở nhà, cơ hội hiếm có, rượu của em trai sẽ không xảy ra vấn đề gì.”

[Âm dương quái khí.]

“Đương nhiên.”

Diệp Thù Thần cắn hàm răng nặn ra nụ cười, giơ chén rượu lên mời mọi người: “Rượu ngon như vậy cũng không thể phụ lòng nó được.”

Dứt lời thì uống một ngụm rượu trước tiên.

Đường Noãn thấy Giang Miểu và mọi người cùng uống, lúc này mới nhàn nhã nhấp một ngụm.

Đáy lòng Diệp Thù Yến nhịn không được bật cười, cái tính tình cẩn thận tiếc mạng này, vào những lúc như này quả là rất đáng tin cậy, vậy nên anh cũng uống theo.

Không thể không nói, loại rượu vang đỏ Diệp Thù Thần lấy ra này có mùi vị không tệ, hiếm có dịp Diệp Thù Yến uống thêm hai ngụm theo động tác của Đường Noãn. Năm phút sau, cảm nhận được nhiệt ý dâng lên trong cơ thể, Diệp Thù Yến nhìn về phía Đường Noãn, chỉ thấy Đường Noãn cũng ngẩng đầu trừng mắt nhìn anh, đáy mắt viết lời thô tục. Hai người không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía người khác.

Không cần phải hoài nghi, trên mặt mỗi người ở đây đều mang thần sắc ẩn nhẫn, Giang Miểu uống tương đối nhiều, hai má trắng nõn ửng hồng một mảng lớn, mắt hạnh ngập nước.

Đường Noãn không nhịn được cắn răng: “Diệp Thù Thần...”

Diệp Thù Thần cũng ý thức được chuyện lớn rồi, đang muốn tìm người phục vụ kia hỏi xem chuyện thế nào, thì thấy mẹ ruột của anh ấy là Tôn Uyển Thu vội vã chạy tới: “Ông Diệp, mau tới xem đi, người nhà họ Đường tới rồi, xảy ra chuyện lớn...”

Sau đó nhìn từng gương mặt ửng hồng ẩn nhẫn trước mặt, hỏi: “Có chuyện gì thế? Mọi người bị sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?”

Hô hấp của Diệp Thù Thần có chút dồn dập: “Mẹ, rượu này ở đâu ra?”

“Là rượu năm kia lấy từ trang viên rượu của nước Pháp về, cứ mãi tiếc không uống.”

“Con đó, rượu ngon như vậy, sao có thể tùy tiện giao cho người giúp việc lấy giúp chứ?”

Diệp Thù Thần mở hồ hiểu ra cái gì: “Cho nên mẹ…”

“Mẹ đưa rượu đó đến chỗ người giúp việc để xử lý lại.”

Diệp Thù Thần: . . . Giang Miểu: . . .

Đường Noãn: . . . Đường Noãn ngẩng đầu nhìn biểu cảm muốn ăn thịt người của Diệp Thù Yến, phản ứng đầu tiên là, anh cẩn thận lâu như vậy, đây là lần đầu tiên phá cách, ai ngờ… Chắc về sau sẽ không lưu lại bóng ma tâm lý chứ...

Diệp Thù Yến nhắm mắt lại, nghiến răng nói: “Đường Noãn...”

Đường Noãn sợ tới mức xoay người bỏ chạy, trời muốn diệt mình!

Hôm nay, cuộc hôn nhân có thể rút lại được sao?

Ở dưới lầu, cuối cùng Đường Thắng An và Lâm Nguyệt Nga cũng dẫn bà cụ Đường tới nơi. Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ tiết mục ngày hôm nay cuối cùng cũng sắp bắt đầu rồi. Lâm Nguyệt Nga vừa vào cửa đã chạy tới chỗ bà cụ Diệp, đôi mắt đỏ hoe đau khổ nói: "Dì Diệp, gia môn bất hạnh....”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-44.html.]

Đường Thắng An xấu hổ, tức giận to tiếng: "Đường Noãn đâu? Gọi nó ra đây!”

Một cụ bà có mái tóc hoa râm, có chút gầy yếu đang ngồi trên xe lăn đi từ phía sau đến, nhíu mày nhìn cách cư xử của bọn họ: "Im miệng hết cho tôi, hôm nay là đại thọ của chị tôi, mấy người đang làm loạn gì đấy? Nhà họ Đường được giáo dục như thế này hả?”

Bị nói như này rồi, hai người họ cũng không dám nói gì nữa, nhưng hai câu này cũng đủ để xác thực những tin đồn gần đây.

Bà cụ Đường nhắm mắt, yếu ớt nói với bà cụ Diệp: "Rất xin lỗi, xương cốt em không còn dẻo dai như trước nữa, trước khi ra ngoài lại thấy khó chịu nên mới tới muộn như này.”

Bà cụ Diệp định thần lại rồi nói: "Đúng thật là, sức khỏe không tốt thì ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, đây cũng chỉ là tiệc mừng thọ mà thôi.”

Như sợ bà cụ Đường chuyển chủ đề, Đường Thắng An vội vàng xen vào: "Nếu như không có chuyện gì, chúng cháu sẽ lấy sức khỏe của mẹ cháu làm trọng, chẳng qua việc xảy ra hôm nay lớn quá...”

Bà cụ Đường ngắt lời ông ta: "Không vội, cứ đợi tiệc mừng thọ của chị ấy kết thúc rồi tính tiếp.”

Đáng tiếc, người không vội cũng chỉ có một mình bà ấy. Hôn sự này đúng thật là do Tôn Uyến Thu giật dây với bà cụ Diệp, ba Diệp cũng ngầm đồng ý. Vốn là muốn cho Diệp Thù Yến thiếu một chút trợ lực, để cho con trai nhỏ cháu trai nhỏ được một ít chỗ tốt, nào ngờ tại chọc giận ông cụ, chẳng những mất đi lợi tộc mà còn mang tiếng xấu tận ba năm.

Bà cụ Diệp cũng tạm, chí ít thì bà ấy cũng là bà nội của Diệp Thù Yến, cùng lắm thì bị người ta nói vài câu thiên vị, không phân đúng sai,u còn ba Diệp thì không những bị mắng là sói mắt trắng, mà còn bị nhà ngoại của Diệp Thù Yến trả thù, bây giờ trong tập đoàn có nhiều chuyện chỉ khi Diệp Thù Yến ra tay thì mới có thể hoàn thành, ba năm qua, người biết chuyện đều biết ông ta bây giờ chỉ là vật trang trí mà thôi.

Tôn Uyển Thu thì càng khỏi phải nói, thanh danh bà mẹ kế độc ác lại còn ngu dốt gắn liền với bà ta suốt ba năm.

Thế cho nên đến tận bây giờ trong giới thượng lưu cũng chẳng có ai chú ý đến bà ta. Giống như trường hợp ngày hôm nay của Diệp Thù Yến, bà ta không dám sôi nổi quá, chỉ có thể làm một người phụ nữ vô danh đứng sau lưng một người đàn ông thành đạt.

Bây giờ cả gia đình này đều mong ngóng có thể quang minh chính đại mà hủy mối hôn sự này, sau đó giúp Diệp Thù Yến sắp xếp hôn sự với nhà họ Giang, đến lúc đó vừa có thể bù đắp lại hình tượng, vừa có thể làm dịu quan hệ với Diệp Thù Yến, một mũi tên trúng hai đích.

Nếu đã làm cho người khác xem thì hiển nhiên càng nhiều người biết càng tốt.

Vì vậy ngay khi nhà họ Đường xuất hiện, Tôn Uyển Thu đã đích thân chạy lên lầu gọi mọi người xuống.

Kết quả lúc lên lầu lại thấy được tình cảnh này, bà ta không khỏi nhìn về phía Đường Noãn, không lẽ con bé này biết nhà họ Đường sẽ đến nên cố ý gây ra chuyện này?

Ba Diệp và ba con Giang Trạm hiển nhiên cũng nghĩ như vậy, nhưng lúc này không phải là lúc để xem xét những việc như này, ba Giang khó khăn đứng dậy, nghiến răng nói: "Đi bệnh viện trước!”Chắc chắn không thể gọi xe cấp cứu, động tĩnh quá lớn, hơn nữa xe cấp cứu chưa chắc đã đi nhanh bằng bọn họ tự đi. Giang Miểu dựa vào Tôn Uyển Thu thở hổn hển: "Không được, sẽ bị những tay săn ảnh chụp được.”

Tiệc mừng thọ năm ngoái của bà cụ Diệp chỉ được đưa tin như bài thương vụ bình thường, nhưng năm nay vì có Giang Miểu, cộng thêm lúc trước Quý Vân đăng bài nên giờ đây đề tài của cô ta và Diệp Thù Yến đang rất hot, chắc chắn sẽ có paparazzi ở bên ngoài. Mấy người đó luôn có mặt ở khắp mọi nơi, nếu như bị chụp được, không chỉ là Giang Miểu mà cả nhà họ Diệp cũng sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ. Giang Trạm nhìn về phía Diệp Thù Yến. Mặc dù chuyện này không tốt đẹp gì, nhưng thật ra cách giải quyết cũng không khó khăn gì. Ba Diệp và ba Giang đều đồng ý, mẹ Diệp và mẹ Giang đều đang ở đây, anh và Diệp Thù Thần đều có bạn gái, rắc rối duy nhất là Giang Miểu và Đường Noãn, mà cuối cùng ai cần được bác sĩ trị liệu thì phải do Diệp Thù Yến quyết định.

Một mình đưa Đường Noãn đi chữa bệnh thì vấn đề gì cũng được giải quyết. Rõ ràng là mọi người đều nghĩ như vậy, thậm chí Đường Noãn còn tự đi ra ngoài một mình. Giang Miểu mong chờ nhìn Diệp Thù Yến, đôi mắt hạnh long lanh sáng ngời.

Diệp Thù Yến chẳng thèm nhìn cô ta lấy một cái, đi thẳng ra ngoài: "Gọi bác sĩ trong nhà tới.”

Sau đó quay đầu hỏi Diệp Thù Thần: "Rượu đó là rượu gì?”

Cho dù trong lúc khô nóng, Diệp Thù Thần cũng giật mình vì ánh mắt lạnh như băng này, còn chưa kịp nghĩ xem làm sao anh biết được thì đã thốt ra: "Rượu Tiểu Sầm nước Hồ trộn lẫn với rượu đỏ, cần có thuốc giải rượu đặc chế, em sẽ viết ngay đây.”

Loading...