Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 32
Cập nhật lúc: 2024-10-31 11:20:05
Lượt xem: 124
Cô vốn chuẩn bị giảm giá 20%, chắc hắn lúc bàn bạc, nhà họ Giang đã phải xuất huyết nhiều. “Chờ sau tiệc mừng thọ của bà cụ Diệp, cô Giang sẽ giúp chúng ta giật dây, mời người phụ trách hệ thống Noãn Dương đến công ty làm dự án triển tấm.”
Đến lúc đó Giang Miểu phát hiện người mình cực lực lấy lòng là Đường Noãn, phỏng chừng sẽ trực tiếp tức đến ngất đi......
Diệp Thù Yến xoa xoa trán, lần đầu tiên anh biết, vợ chưa cưới của anh biết cách lăn lộn người ta thế này!
[Mẹ nó! ! ! Diệp tổng không được? !]
Âm thanh kinh ngạc truyền đến.
Diệp Thù Yến đau đầu nhìn về phía trợ lý Văn bên cạnh, mới nãy không để ý, lại để cho cậu ta tới gần. Trợ lý Văn nghiêm mặt, trong lòng lại thét chói tai, [Trời ạ, có phải mình đã phát hiện bí mật kinh thiên động địa rồi không, có thể bị diệt khẩu hay không? Liệu Diệp tổng có nể mặt khả năng của mình hay không...] Diệp Thù Yến đi về phía trước hai bước, kéo dãn khoảng cách hỏi: “Làm sao
Trợ lý Văn nuốt một ngụm nước miếng, giọng nói có chút cẩn thận: “Cô Đường vừa mới đi tiệm thuốc một chuyến.”
Diệp Thù Yến nhìn anh ấy nói nốt đoạn sau. Trợ lý Văn lại gian nan nói: “Tiểu Vương thấy cô Đường đi tiệm thuốc, nghĩ đến chuyện mấy ngày nay, lo lắng cô ấy sẽ nghĩ quẩn, nên mới đuổi theo xem cô ấy mua cái gì...”
Diệp Thù Yến không kiên nhẫn hỏi: “Mua cái gì?”
“Sildenafil......”
(*đây là thuốc cường dương, bổ thận cho nam)
Diệp Thù Yến nguy hiểm nhìn anh ấy chằm chằm, rất có ý tứ lại vòng vo tiếp thì sẽ đuổi việc anh ấy, Trợ lý Văn nuốt nước miếng: “Sildenafil... tục xưng, Viagra.”
Diệp Thù Yến...... Tại sao anh lại cảm thấy, cái đó là thứ Đường Noãn chuẩn bị cho anh nhỉ?
Trong một hội sở nào đó ở phía Đông thành phố, Giang Miểu đang tụ họp với mấy người bạn thân. Trong số đó có người hỏi chuyện của Đường Noãn: “...... Người phụ nữ kia nói xin lỗi chưa? Sẽ không giả điếc giả câm đấy chứ?”
Giang Miểu lắc đầu, thở dài nói: “Không sao cả, hôm nay xảy ra chuyện như vậy, trong lòng cô ta phỏng chừng cũng rối loạn, tớ cũng không muốn so đo với cô ta.”
“Nhưng mấy ngày nay phải cảm ơn các cậu vì đã bênh vực cho tớ.”
Giả Tú Nghiên, người bạn thân nhất thời trung học của cô ta, nói: “Cảm ơn cái gì, đây không phải đều là việc nên làm sao.”
Người kia khinh thường nói: “Theo ý tớ, vì sao lại không so đo với cô ta? Cô ta yếu thế nên cô ta có lý hơn? Cô ta không phải con gái ruột của nhà họ Đường thì có thể tùy tiện làm chuyện xấu à?”
“Giang Miểu, cậu mềm lòng quá, làm sai chuyện thì nên xin tôi hoặc buộc phải xin lỗi.”
Giang Miếu nói: “Cũng không phải mềm lòng, chỉ là cảm thấy nếu tin đồn là thật, sợ rằng bản thân cô ấy cũng sẽ không có kết cục tốt, tớ không cần phải đạp nên một chân.”
Có người giơ ngón tay cái lên với cô ta: “Không hổ là Giang Miểu, rộng lượng.”
Giả Tú Nghiên nói: “Cũng đúng, nói cho cùng, loại người này cũng sẽ tự tìm đường chết.”
"Năm đó nếu không phải cô ta giở thủ đoạn để trở thành vợ chưa cưới của Diệp đại thiếu thì đâu có vé được vào vòng luẩn quẩn của chúng ta, không vào được vòng luẩn quẩn của chúng ta thì cũng không gặp được Giang Miểu, không gặp được Giang Miểu cũng không phát hiện được Đường Tinh, không chừng còn có thể an an ổn ổn làm nhị tiểu thư của nhà họ Đường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-32.html.]
“Bây giờ nhá.”
Giả Tú Nghiên cười lạnh một tiếng: “Cũng không biết bộ dạng tiêu tiền như nước của cô ta có thể thích ứng được với cuộc sống của dân chúng bình dân hay không.”
Có người nói: “Cho nên đức không xứng với vị trí, nhất định sẽ có tai ương, không có năng lực mà leo quá cao thì cũng không phải là chuyện tốt.”
“Đúng rồi, bên phía Diệp đại thiếu nói thế nào?”
Giả Tú Nghiên hỏi Giang Miểu:
“Mặc kệ lúc trước Đường Noãn đã làm chuyện gì, về phần hôn sự, cô ta không phải con gái nhà họ Đường, vậy cuộc hôn nhân này kiểu gì cũng phải rút lại thôi nhỉ?”
Giang Miểu tắc đầu, chua xót cười nói: “Tớ không có liên lạc với anh ấy, dù sao bây giờ anh ấy đã có vợ chưa cưới, tớ... Ngay cả tập trường theo đuổi tại anh ấy cũng không có...”
Giả Tú Nghiên ôm lấy cô ta nói: “Cậu cũng đừng nản lòng, lúc trước Diệp thiếu gia đính hôn với Đường Noãn vốn là đo bị ép buộc, thực ra cho dù cậu không về, bọn tớ cũng không nghĩ Diệp thiếu gia sẽ cưới cô ta đâu.”
Một người khác nói: “Cũng chưa hẳn, lúc ấy chuyện nhà ông ngoại Diệp thiếu gia còn chưa giải quyết xong, ông cụ Diệp lại bệnh nặng, ba anh ấy thiên vị Diệp Nhị, mẹ kế anh ấy lại không an phận, vậy nên ông cụ Diệp mới vội vàng muốn thu xếp cho Diệp thiếu gia một cuộc hôn sự đắc lực, kết quả tinh lực không đủ, để cho mẹ kế lợi dụng sơ hở liên hợp với bà cụ Diệp.”
“Đang yên đang lành, bị đám người đó nói thành xung hỉ, còn gì mà xem bát tự có vượng hay không vượng. Có con gái bảo bối nhà nào chịu đựng được loại oan ức này.”
“Lúc ấy Diệp thiếu gia mới từ nước ngoài trở về, vẫn luôn canh giữ ở trước giường ông cụ Diệp, hôn sự đó từ đầu tới cuối đều là do mẹ kế cùng bà cụ Diệp một tay thu xếp, kết quả đến khi ông cụ Diệp biết chuyện thì đã quyết định là Đường Noãn rồi, ông cụ trực tiếp tức giận đến nỗi bệnh tình nguy kịch.”
“Sau khi được cứu, chuyện đầu tiên ông cụ làm sửa di chúc, để lại tất cả mọi thứ cho Diệp thiếu gia.”
“Lúc này những người khác của nhà họ Diệp mới trợn tròn mắt, nhưng cũng đã muộn.”
Người kia cười: “Tớ cảm thấy nhiều năm rồi mà Diệp thiếu gia vẫn không hủy hôn, thực ra là đang mượn Đường Noãn để ghê tởm c.h.ế.t bọn họ.”
“Quả thật là vậy.”
Giả Tú Nghiên nhớ tới cái gì, nhịn không được che miệng cười: “Lúc trước bà cụ Diệp ưng cô ta nhất, giờ lại rất không muốn gặp cô ta.”
“Đường Noãn ngu xuẩn, cô ta tin rằng mình là cô cháu dâu do tự bà cụ lựa bát tự chọn ra, nên tưởng rằng bà cụ tín ngưỡng huyền học, năm nào cũng đi xin bùa bình an, kính bát quái v. v…, đúng là làm cho người ta cười chết.”
Tất cả mọi người cười rộ lên, có người nói: “Ngay cả tớ cũng biết bà cụ Diệp thích nhất là ngọc Kim Tương.”
“Cho nên á, chờ chuyện của nhà họ Đường xác định, bà cụ Diệp chắc chắn sẽ là người đầu tiên ồn ào đòi hủy hôn.”
Nói tới đây, cô ta nhỏ giọng nói: “Bởi vì bà ta định hôn sự này cho Diệp thiếu gia nên bà ta bị không ít người đ.â.m chọc sống lưng.”
“Hơn nữa bây giờ Diệp Thù Yến đã trở thành người thừa kế, bà ta hy vọng anh ấy sẽ càng ngày càng tốt.”
Giả Tú Nghiên ý vị thâm trường cười: “Bởi anh ấy tốt thì Diệp Thị mới có thể kiếm được nhiều tiền, không phải sao?”
Những người khác lộ ra biểu cảm ngầm hiểu không nói, có người hỏi: “Lại nói tiếp, một tờ giám định mà thôi, lâu vậy rồi còn chưa có kết quả sao?”
Giang Miểu nói: “Đây không phải việc nhỏ, huống hồ cũng không phải chuyện nhà tớ, tớ cũng không chú ý.”
“Đúng là bội phục lòng dạ của cậu, nếu đổi lại là tớ, cho dù không giúp đỡ, cũng phải giờ giờ phút phút chú ý tới nó.”
Giả Tú Nghiên ôm lấy Giang Miểu khen: “Đây chính là người phụ nữ có thể làm cho Diệp thiếu gia động lòng, sao có thể so sánh với những người phàm tục như chúng ta.”
Mọi người cười to, Giả Tú Nghiên nói: “Nhưng cũng không thể là giả được, chuyện này là do Đường Dị làm nhỉ? Cậu ta hận Đường Noãn thấu xương, tớ hoài nghi cậu ta muốn mượn tiệc mừng thọ của bà cụ, rồi công bố kết quả trước mặt mọi người, làm cho Đường Noãn khó xử.”
“Vậy chẳng phải ngày mốt sẽ rất náo nhiệt sao?”
Mắt mọi người lộ vẻ chờ mong. Cũng có người lo lắng: “Nhưng liên tục đả kích, có thể khiến Đường Noãn phát điên không, bình thường cô ả đó cũng không dễ chọc, nhỡ đến lúc đó Chó cùng rứt giậu thì sao.”
Giả Tú Nghiên lơ đễnh: “Chó cùng rứt giậu thì cũng phải nhảy lên, chẳng qua lúc trước cô ta ỷ vào Diệp đại thiếu mà giả bộ thành Ngao Tây Tạng, bây giờ biến thành một con ch.ó đất con, nhảy nữa cũng phí công.”