Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 29
Cập nhật lúc: 2024-10-30 23:53:37
Lượt xem: 155
Niềm vui nho nhỏ vừa dâng lên trong lòng Giang Miểu tại tuôn trào, nước mắt rốt cuộc không tự chủ được rơi xuống.
[Phải! Là em cố ý đó. Em chỉ muốn biết liệu anh có lo lắng cho em khi em gặp nguy hiểm hay không. Thật nực cười khi em đã làm một việc mà ngay cả em cũng khinh thường, đối tại chỉ là một trò cười.]
Cô ta dường như cảm thấy không chịu nổi, đứng phắt dậy nhìn Diệp Thù Yến, cười khổ sở: “Trong lòng anh, em là một người hèn hạ như vậy sao?”
Trước mặt người này, cô ta có c.h.ế.t cũng không muốn thừa nhận sự bỉ ổi của bản thân.
Cô ta buồn bã hỏi: “Theo lời cô ấy nói, là em dụ cô ấy đến hồ nước, là em đẩy cô ấy xuống nước, vậy tại sao cô ấy lại bị em dụ qua đó? Cô ấy đã sợ nước như vậy, vậy thì tại sao ngay khi đến cạnh hồ bước lại không có chút sợ hãi nào…”
Đường Noãn trợn tròn mắt, quao, cái trò lấy lui làm tiến này đúng là đỉnh, hoàn toàn né tránh câu hỏi, trực tiếp chỉ thằng vấn đề vào chỗ cô, còn lưu lại một chút thấp thỏm nhớ mong vô hạn. Nói đến đây, Giang Miểu có vẻ mất hết ý chí, nói với Giang Trạm: “Anh.”
Giọng cô ta không tự chủ được nghẹn ngào: “Chuyện này cứ bỏ qua đi, không có ý nghĩa gì cả.”
Nói xong, cô ta lau nước mắt quay đầu bước đi. “Chị Miếu.”
Kim Vẫn Hạ cũng dậm chân, nói: “Anh Diệp, sao anh lại như vậy? Anh sẽ hối hận.”
Nói xong chạy theo Giang Miểu.
“Miểu Miểu.”
Giang Trạm cũng tức giận nhìn Diệp Thù Yến: “Thù Yến. Cậu biết rõ Miểu Miểu không phải là loại người đó. Lúc đầu là mẹ kế của cậu giở trò quỷ sau lưng, tại sao cậu lại làm tổn thương Miểu Miểu như thế!” Nói xong anh ta cũng đuổi theo.
Sắc mặt Diệp Thù Yến lạnh xuống, đã lâu không có ai dám trách oan anh như vậy. Đây cũng chính là lý do anh chán ghét chuyện tình cảm, cho dù là nam hay nữ, một khi dính vào tình cảm, hết thảy những chuyện đơn giản tầm thường đều có thể phóng đại thành những việc vô cùng phức tạp, thật sự nực cười lại có phần đáng thương.
Anh nhìn Đường Thắng An vẫn ngồi bất động trên ghế sô pha: “Chú Đường, chú còn muốn nói gì nữa không?”
Đường Thắng An ngập ngừng nói: “Hôm nay Noãn Noãn nói với chú chuyện kết hôn của hai đứa…”
Diệp Thù Yến lắng nghe tiếng lòng của ông ta, nhướng mày liếc nhìn Đường Noãn, không những không vạch trần mà ngược lại còn thừa nhận: “Sẽ kết hôn, vì vậy chú cứ yên tâm đi.”
“Còn nữa, tôi hy vọng chú hiểu, tuy Đường Noãn là con gái của chú, nhưng cô ấy cũng là vợ chưa cưới của tôi, chú sỉ nhục cô ấy tức là sỉ nhục tôi…”
Tim Đường Thắng An đập thình thực, bất đắc dĩ nói: “Là do chú hết cách rồi, cháu cũng thấy dáng vẻ hung hãn của người nhà họ Giang rồi đó, nhà của chú thật tình không dám chọc vào bọn họ.”
Đường Noãn nhíu mày, câu này là ý muốn Diệp Thù Yến chống lưng cho ông ta sao? Tính toán tốt quá ha.
Diệp Thù Yến từ trên cao nhìn xuống ông ta, lạnh lùng nói: “Vậy ý của chú Đường là tôi là quả hồng mềm, có thể trêu chọc được, đúng không?”
Đường Thắng An đột nhiên cảm thấy được khí lạnh sau lưng, vội vàng nói: “Sao có thể chứ, chủ yếu là trong sự việc lần này chúng ta quả thực có chút đuối lý.”
Diệp Thù Yến lạnh lùng nói: “Chú có chứng cứ gì chứng minh Đường Noãn đẩy người?”
“Nhưng mà phía cô Giang...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-29.html.]
“Tôi không biết từ lúc nào chú Đường lại trở nên công chính như vậy đấy.”
Diệp Thù Yến không muốn phí lời với ông ta, chỉ cảnh cáo: “Không có lần sau.”
Đường Thắng An không dám nói gì nữa, liên tục đồng ý.
Sau khi Đường Thắng An rời đi, Diệp Thù Yến quay đầu nhìn Đường Noãn, hiếm khi lại giải thích: “Chỉ là bạn cấp ba với cô ta, không có yêu nhau, chuyện tình cảm trai gái đều là hiểu lầm.”
Đường Noãn gật đầu, không nói gì, khom người thu dọn chén trà đi vào phòng bếp, đến khi rời đi ba mét cô mới thả lỏng não mình.
[Quao, không ngờ Diệp Thù Yến lại có thể như vậy, biểu cảm vừa rồi, rõ ràng là có chuyện cũ. Vậy mà còn muốn lừa gạt một cô gái ngây thơ như mình. Hiểu tâm, hiểu tầm cái gì chứ, trái lại còn giải thích cơ à?]
Diệp Thù Yến đưa tay lên trán, thời trung học là khoảng thời gian nhếch nhác nhất của anh. Nếu phải giải thích thì sẽ dính dáng tới rất nhiều thứ, anh thật lòng không muốn nhắc đến.
Cuối cùng chỉ có thể nói: “Tôi đã nói là không bao giờ nói chuyện yêu đương, em nên hiểu rõ.”
Đây là sự thật, khi lần đầu đến tìm vợ chưa cưới là côu, Diệp Thù Yến đã nói qua, anh sẽ không yêu cô, nhưng anh cũng sẽ không yêu người khác, chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe lời và không bám người, điều quan trọng nhất là không được yêu anh thì anh sẽ làm tròn hết trách nhiệm của một người chồng chưa cưới nên làm.
Đường Noãn gật đầu, nhưng trong lòng vẫn không nhịn được than: [Khó trách ngay từ đầu đã khẳng định như vậy, té ra đã từng bị tình yêu làm tổn thương...]
[Hiện tại anh cứ xem tình cảm của người khác dành cho mình là lẽ đương nhiên đi, đợi đến khi cô ta yêu nam chính rồi rời xa anh, anh sẽ đau lòng không dứt, đến lúc đó tôi cũng sẽ bị hành theo.]
[Đồ cặn bã.]
Diệp Thù Yến:…
Không ngờ anh lại là người đầu tiên hết đường chối cãi.
Anh xoa xoa trán, không muốn dây dưa vào những chuyện vô nghĩa như vậy nữa, trực tiếp chuyển đề tài: “Chuyện quan trọng mà em muốn nói với anh là gì?”
“Ồ không có gì.”
Đường Noãn nói: “Vốn là muốn nói tới chuyện này, muốn giải thích rõ ràng tình hình với anh, không ngờ nhà họ Giang đã vội vàng tìm đến cửa.”
[Xin lỗi, tôi định dùng hệ thống Noãn Dương để lấy một ít tiền từ nhà họ Giang trước, nhưng anh yên tâm, tôi vẫn sẽ chiết khấu 20% cho anh, he he...] Trong mắt Diệp Thù Yến hiện lên một tia kinh ngạc, người phụ trách hệ thống Noãn Dương thần bí lại là cô sao?
Khó trách trợ lý Thẩm lại nói rằng hệ thống Noãn Dương rất phù hợp với thiết kế khách sạn của Diệp thị. Hiếm khi Diệp Thù Yến có chút tò mò, cô muốn làm gì nhà họ Giang đây? [Aaaa, đau lòng c.h.ế.t mất, nếu mình đã là vợ chưa cưới của anh ấy, vậy đáng ra phải là cả hai bên cùng có lợi. Giờ thì tốt rồi, đổi lại thành anh ấy chiếm lợi của mình!]
[Điều này có hợp lý không? Có hợp lý không hả? Người đứng đầu đáng kính của Tập đoàn Diệp thị vậy mà lại chiếm lợi của một người phụ nữ yếu đuối như mình…]
[Không thì trong dự án này cứ làm một đối tác bình thường đi, mình sẽ trả lại châu báu, nhà cửa cho anh ấy? Không, không, không! Vốn dĩ anh ấy là người lừa dối mình, vì vậy những thứ đó hoàn toàn có thể được coi là bồi thường…]Cái gì gọi là “nếu” cô là vợ chưa cưới của anh, bây giờ cô không phải là vợ chưa cưới của anh sao? Còn nữa, anh lừa gạt cô khi nào? Trong lòng Diệp Thù Yến nảy sinh một dự cảm, quả nhiên thực sự nghe thấy cô hùng hổ nghĩ: [Không được! Anh ấy mà hủy hôn, vậy thì mình sẽ lỗ to!]
Diệp Thù Yến: …
Vì vậy, cô không chỉ nghĩ cách đối phó với nhà họ Giang, mà còn nghĩ cách đối phó với cả anh luôn? Hủy hôn? Diệp Thù Yến ưu nhã dựa vào ghế sô pha, đôi mắt phượng dài hẹp khẽ nheo lại... Diệp Thù Yến rất tò mò, trong tương lai mà Đường Noãn biết, anh rốt cuộc đã làm chuyện gì mà chuyện nhân thần cộng phẫn, có thể khiến cho cô gặp phải tình cảnh ác liệt nhất trong cuộc đời, chuyện đầu tiên dĩ nhiên là muốn thoát khỏi anh. Cho đến khi điện thoại di động rung lên, Diệp Thù Yến mới phát hiện mình lại không tự giác đi theo Đường Noãn tới đây, còn đứng ở chỗ này nghe tiếng lòng ngổn ngang của cô nửa ngày, anh không khỏi đỡ trán.
Lúc Đường Noãn từ phòng bếp đi ra, liền nhìn thấy Diệp Thù Yến đang tựa vào bàn ăn gọi điện thoại, dáng người thẳng tắp, một tay đút túi, chân dài xếp chồng lên nhau, quần tây được cắt may vừa vặn như ẩn như hiện phác họa đường cong cơ bắp, eo nhỏ kia, chân dài kia... Thật sự là tú sắc khả xan...