Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 224
Cập nhật lúc: 2024-11-23 18:03:35
Lượt xem: 7
Mà bởi vì khi trước Tiêu Tri Vũ bị ảnh hưởng bởi các quy tắc ngầm của quản lý Cao, đối với những bà chủ giàu có như bọn cô vẫn luôn tránh xa, còn hiểu tầm Qúy Vân, điều này khiến Qúy Vân rất buồn lòng, nhưng cô ấy rất hiểu Tiêu Tri Vũ, vì vậy mới quyết định cắt đứt niệm tưởng của bản thân mình. Bạn thân tốt đang buồn như vậy, bọn cô tất nhiên phải xả thân, trượng nghĩa ra tay giúp đỡ bạn bè rồi! Hơn nữa bọn cô cũng chỉ đơn thuần là muốn đu Idol mà thôi, không phải là làm chuyện xấu xa gì.
Nhưng khi trước nghĩ tới việc khi cô xem một bộ phim truyền hình và nói rằng một diễn viên nào đó đẹp trai thì Diệp Thù Yến đều nổi tính ghen tuông, và để vì phòng việc anh lại ghen tuông linh tinh thì Đường Noãn quyết định sẽ giấu anh chuyện này. Lý Thu Thu không biết nguyên nhân tại sao nhưng cô ấy cũng giấu Đường Phi chuyện này luôn.
Theo lời của cô ấy: "Dù sao cũng chỉ là một buổi tối, nếu nói nhiều quá thì ngược lại thì sẽ rất phiền phức.”
Vì vậy ba người họ quyết định giấu nhẹm chuyện này đi như bí mật giữa các nữ sinh với nhau, bởi vì họ nói thẳng trực tiếp nên Diệp Thù Yến và Đường Phi không hoài nghi gì cả.
Nhưng cuối cùng thì cũng có chút chột dạ, mà đây cũng không phải là thời điểm thích hợp để thảo luận, Đường Noãn đột nhiên nghe thấy giọng nói của Diệp Thù Yến: "Chuyện này cứ giao cho Noãn Noãn lo.”
Cô giật mình, vội vàng tắt điện thoại và chạy đến thư phòng, hỏi: "Chuyện gì để em đi làm vậy?”
Diệp Thù Yến cũng cúp điện thoại, nghe thấy cô hỏi như vậy ngược lại có chút sủng sốt: "Sao cơ?”
Đường Noãn lúc này mới nhận ra rằng những gì cô vừa nghe được dường như là tiếng lòng của anh, vội nói: "Không có gì đâu, em lại nghe nhầm giọng nói trong điện thoại của anh thành anh đang nói chuyện với em thôi.”
Tuy nhiên Diệp Thù Yến nhìn vào ánh mắt đang lưỡng lự của cô, híp mắt lại, luôn cảm thấy rằng hôm nay cô có chút khác thường. Diệp Thù Yến đột nhiên nghĩ: Văn Tinh Xuyên nói Đường Nguyệt đang mang song thai, chắc chắn là sẽ đến khoe khoang với mình, mình sẽ không nghe cậu ta nói đâu. Đường Noãn tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra, lặng lẽ quay đầu lại thấy Diệp Thù Yến dường như còn đang bận công việc khác nữa, liền vội vàng chạy ra ban công gọi điện cho Đường Nguyệt. Chuyện mang song thai lớn như thế, sao cô không biết tí gì vậy?
Đường Nguyệt nghe thấy lời cô ấy nói thấy rất khó hiểu: "Ai nói là chị có thai đôi chứ? Chỉ mang thai đơn mà thôi.”
Đường Noãn sửng sốt một chút, ý thức được điều gì đó, thầm nghĩ có chuyện không ổn, hy vọng là Diệp Thù Yến sẽ không nghe thấy tiếng cô gọi điện thoại. Vậy mà đôi tay từ đằng sau vòng qua, ôm lấy eo cô, để cô tựa vào n.g.ự.c anh, hôn lên tai cô, cười nói: "Tình yêu à, em đang trốn anh lén lút làm gì đó?”
Đường Noãn thấy vậy vẫn cố mạnh miệng: "Em gọi điện cho chị em thôi mà, sao có thể nói là lén lút được?”
Diệp Thù Yến cười híp mắt nói: "Hỏi về chuyện của cặp song thai đó sao?”
Người này quả nhiên là đã phát giác ra được, anh là đang cố ý làm như vậy! Nhưng Đường Noãn đương nhiên là sẽ không thể nào thừa nhận được: "Cặp song sinh gì chứ? Ai mang thai cặp song thai cơ?”
Diệp Thù Yến nhìn cô: "Thuật đọc tâm chuyển sang người em rồi có phải không?”
Đường Noãn giả bộ mờ tịt, không biết gì: "Gì mà chuyển sang chỗ em chứ? Cái này còn có thể đổi qua đổi lại sao?”
Sau đó hỏi vặn ngược lại: "Sao anh cứ hỏi những điều mà không thể giải thích được vậy?”
Diệp Thù Yến cũng không cố hỏi, chỉ cười rồi thơm lên má cô: "Được rồi, anh biết rồi.”
Đường Noãn luôn cảm thấy trong giọng điệu của anh có chút ý xấu. Chẳng mấy chốc, linh cảm của cô đã thành sự thật. Diệp Thù Yến đi lấy hai miếng mochi từ tủ lạnh ra, Đường Noãn tự giác ngồi xuống bàn ăn, vẫn còn có chút nghi hoặc, Diệp Thù Yến từ trước tới nay chưa bao giờ ăn đồ ngọt cả.
Kết quả là anh đưa một cái cho Đường Noãn, cái còn lại thì không ăn, chỉ lấy một chiếc nĩa nhỏ vẽ vòng tròn lên mặt bánh, lại chỉ đ.â.m đâm chọt chọt vài cái. Cuối cùng khi đè cái nĩa xuống, kem trắng bên trong bánh tràn ra từ khe hở của chiếc nĩa. [Giống thật, nhưng không mềm bằng cô ấy...]
Đường Noãn nhìn dáng vẻ cầm nĩa ấn xuống bánh mochi của anh, liền nhớ đến tối qua bàn tay to lớn của anh đã làm gì với cô, không kiềm chế được mà đỏ hết cả mặt.
Cô càng không dám nhìn vào mắt Diệp Thù Yến. Khi cúi đầu cũng không còn nhìn thấy được miếng bánh mochi trước mặt nữa, vì vậy cô dứt khoát đứng thẳng dậy, đi lấy một cuốn sách và ra ghế sofa ngồi đọc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-224.html.]
Ai mà biết được Diệp Thù Yến cũng qua đó.
[Hôm nay là ngày hiếm được nghỉ ngơi, có muốn học 10 điều tốt của Tạ Phi Triết không? Noãn Noãn ở nhà rồi chúng ta cùng nhau xem nhé, nhất định sẽ rất thú vị..]
Noãn Noãn ngẩng đầu nhìn người đàn ông đang cười híp mắt trước mặt mình: . . ..
ÔI chao! Tên chính nhân quân tử xấu xa! Đây rõ ràng là một tên đại biến thái, được không?
Diệp Thù Yến tựa như biết được cô đang nghĩ gì đó, bế cô lên: "Được không em?”
"Được cái gì? Thả em xuống!” Đường Noãn rốt cục vẫn không giả bộ được nữa: "Sao anh lưu manh thế chứ?”
Diệp Thù Yến bế cô đến phòng xem phim trong nhà, tâm tình vậy mà lại vô cùng vui vẻ: "Sự thật này chúng ta đã thảo luận rất nhiều lần rồi, anh còn tưởng em đã sớm chấp nhận rồi chứ.”
“Nhưng mà như đã nói qua, cái này quả thực rất dễ sử dụng, có mấy lời thật sự rất khó nói ra khỏi miệng...”
Đường Noãn bị anh ném lên ghế sofa trong phòng chiếu phim, cô liền muốn chạy trốn, nói: "Nghĩ thôi cũng đã rất biến thái rồi!”
Diệp Thù Yến ngăn cô lại: "Nghĩ và nói không giống nhau, thi thoảng có chút suy nghĩ biến thái cũng là chuyện thường tình của con người, ví dụ nhưng không phải em thỉnh thoảng cũng muốn ăn sạch anh sao?”
Đường Noãn đỏ mặt, khi tình cảm sâu đậm quả thực sẽ có một số suy nghĩ mà bình thường không có...
Diệp Thù Yến đè cô ra bắt đầu lột quần áo: "Hơn nữa em còn giấu anh, không phải là em muốn anh đang nghĩ gì sao?”
“Con người anh bình thường suy nghĩ rất nhàm chán, còn có những suy nghĩ thú vị nhất là khi nghĩ tới em.”
Anh cười như một con cáo già khi bắt được một con thỏ con: "Mà khi có những suy nghĩ thú vị như thế sao em lại có thể không nghe được nhỉ?”
Khi Đường Noãn bị ghim chặt lên sofa, phát hiện ra cảm giác lúc trước của mình không sai, người đàn ông này chắc chắn là đang có suy nghĩ muốn nuốt chửng cô vào bụng.
Cảm giác này rất kỳ lạ, những cảm giác không thuộc về cô đó đang sôi trào trong đầu cô, khiến cô trở nên nhạy cảm hơn, quan hệ hòa hợp gắn bó này rất kích thích, cảm giác mà trước nay chưa từng có. Khi đầu óc trống rỗng, cô không khỏi có suy nghĩ rằng rõ ràng là cô có thuật đọc tâm, sao lại để người đàn ông xấu xa trước mặt này chiếm lợi được chứ! Lăn qua lăn lại một hồi đã hơn hai giờ chiều, hai người ăn cơm trưa qua loa rồi về phòng ôm nhau ngủ tiếp, xém chút nữa là Đường Noãn đã ngủ quên.
Gần bảy giờ Quý Vân gọi điện thoại tới: "Cậu đi tới đâu rồi?”
Đường Noãn ngồi trước bàn trang điểm, trừng mắt nhìn Diệp Thù Yến một cái nói: "Đến lông mi rồi.”
Quý Vân ngỡ ngàng, rồi cười ha ha: "Được, vậy cậu từ từ đến, đừng nóng vội.”
Diệp Thù Yến xấu hổ cười cười, tới phòng để đồ lấy quần áo giúp cô: "Mấy giờ em về? Anh đi đón em.”
Đường Noãn hầm hừ: "Chưa biết, đến lúc đó sẽ gọi điện cho anh.”
Diệp Thù Yến săn sóc đưa cô ra ngoài.
Ra khỏi cửa, Đường Noãn dựa theo địa chỉ Quý Vân đưa đến thẳng câu lạc bộ Túy Nhan. Đây cũng là một câu lạc bộ tư nhân khá được, có các loại bida, cờ vua, ktv và các cơ sở giải trí khác, thường có ngôi sao lui tới. Quý Vân đặt hẳn một phòng riêng lớn, lúc Đường Noãn đến thì thấy không chỉ có Lý Thu Thu với Quý Vân, Đường Tinh và Đường Nguyệt thế nhưng cũng ở đây.