Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 222

Cập nhật lúc: 2024-11-23 18:03:32
Lượt xem: 15

Đường Noãn tò mò nhận lấy, nhìn tựa truyện và mở đầu quen thuộc kia cô không khỏi sửng sốt, là quyển sách cô đọc được. Cô ngẩng đầu nhìn Diệp Thù yên, Diệp Thù Yến cũng lại gần, Đường Noãn trực tiếp mở tới kết cục, quả nhiên là Giang Miểu thu hoạch được cả tình yêu tẫn sự nghiệp, mà cô nhảy lầu tự sát như cốt truyện...

Hóa ra, từ đầu quyển sách kia là do Giang Miểu cầu không được ảo tưởng viết ra.

Đường Noãn nghĩ tới giấc mơ đó, trong mộng thật ra cô cũng không chết, ngược lại là Giang Miểu và nhà họ Giang kết cục như nhau...

Đường Noãn ngẩng đầu nhìn Diệp Thù Yến, cô không biết đó có phải kiếp trước của họ hay không, trong mơ kỳ thật Diệp Thù Yến căn bản cũng không có thuật đọc tâm...

Người nhà họ Đường thấy hai người họ có lời muốn nói, chắc chắn Đường Noãn không sao rồi rời đi trước, dạo này bởi vì chuyện của Đường Noãn, họ cũng thấm mệt.

Trong phòng bệnh yên tĩnh, Đường Noãn dựa vào trong n.g.ự.c Diệp Thù Yến nghi ngờ: “Tại sao chúng ta có nhiều kiếp thế nhỉ? Anh nói có phải em hối hận mình tỉnh ngộ quá muộn, cầu nguyện muốn kiếp sau phải đối đãi với anh, đối đãi với ba mẹ em thật tốt không?”

Diệp Thù Yến hôn một cái lên gò má cô: “Có lẽ là anh cầu nguyện, kiếp trước anh hối hận không thể hiểu em sớm hơn, hối hận để em ăn nhiều cực khổ, thế nên anh nguyện kiếp sau có thể ở bên em sớm hơn, bảo vệ em một đời bình an hỉ nhạc.”

Đường Noãn nghiêng đầu, mắt Diệp Thù Yến nhìn cô, sau đó anh dịu dàng ngậm môi cô, Đường Noãn nhiệt tình đáp lại.

Trong nụ hôn lưu luyến triền miên, Đường Noãn vẫn không nghĩ ra tại sao kiếp này lại có biến cố như vậy, nhưng không thể phủ nhận, quyển sách kia, và thuật đọc tâm của Diệp Thù Yến, đều khiến họ bớt đi rất nhiều con đường quanh co. Cô không hề rối rắm, giờ phút này, cô lại hiểu rõ hơn câu nói khắc sâu Diệp Thù Yến từng nói với cô: Phàm là quà vận mệnh tặng cho em, đều có đạo lý của nó, chờ đến ngày nào đó, em sẽ hiểu nó có ý nghĩa gì. Cùng Diệp Thù Yến yêu nhau bên nhau, tương thân tương ái với người nhà, đó chính là ý nghĩ nó cho cô. Diệp Thù Yến và hai anh em Tạ Phi Minh, Tạ Phi Triết đang ở trong văn phòng bàn luận về việc làm thế nào để chia cắt Giang thị.

Trò chuyện một lát, người mà vẫn luôn giữ vẻ mặt nghiêm túc Diệp Thù Yến đột nhiên cụp mắt xuống, nét mặt trở nên dịu dàng. Tạ Phi Minh ngờ vực: "Sao thế?”

Diệp Thù Yến cười: "Không có gì, chỉ là Đường Noãn vừa mới trở về thôi.”

Bởi vì Tạ Phi Triết cảm thấy rất mẫn cảm về chuyện của mình và Đường Tinh, cảm thấy anh lại đang khoe khoang vì vậy mà không khỏi cười lạnh: "Có vợ tài giỏi như vậy sao?”

Diệp Thù Yến nhìn anh ta cười nói: "Đúng vậy, nhưng cũng không giỏi bằng bạn gái cũ của cậu.”

Tạ Phi Triết: . . ... Anh ta trợn mắt lên giải thích: "Bán gái cũ ở đâu ra, bọn tôi còn chưa ở cùng nhau, cậu có thể đừng nói đến chuyện không nên nói không hả?”

Dưới sự theo đuổi rất chân thành và kiên trì của Tạ Phi Triết, thái độ của Đường Tinh cuối cùng cũng dịu đi đôi chút. Kết quả là khi Tiêu Nhã về nước, đại khái là lần này Tạ Phi Triết không đến tận sân bay đón, người mà vẫn luôn chưa từng trả lời Tạ Phi Triết-Tiêu Nhã vậy mà lại đích thân đến tìm, lại đúng lúc đụng phải cảnh Tạ Phi Triết và Đường Tinh đang ở bên cạnh nhau...

Sau đó à, sau đó thì chỉ cần nhìn dáng vẻ mày ủ mặt ê như ngày hôm nay của Tạ Phi Triết là biết. Vậy mà Diệp Thù Yến lại cười trên nỗi đau của người khác: "Không thể!”Tạ Phi Triết cắn chặt răng: "Diệp Thù Yến!”

Diệp Thù Yến đắc ý cười.

Tạ Phi Minh thấy hai người họ cãi nhau không khác gì trẻ con, vừa buồn cười mà vừa lại không biết làm thế nào để ngăn lại. Em trai anh ấy thì cũng thôi vậy, ngay cả Diệp Thù Yến cũng thay đổi rất lớn, mà tình ý ở trên người càng ngày càng đậm.

Hai anh em đều cho rằng Diệp Thù Yến nghe thấy tiếng bước chân của Đường Noãn, vậy mà cả nửa ngày rồi vẫn chẳng thấy người đâu, Tạ Phi Triết còn không ngừng tlếc về phía ngoài cửa. Diệp Thù Yến nói: "Đừng nhìn nữa, mau nói chuyện chính đi.”

Tạ Phi Triết nhìn xuống điện thoại đang cầm trên tay, cũng không thấy có tin nhắn gì mới: "Cho nên cậu là đang trêu bọn tôi đấy đúng không? Đường Noãn căn bản là vẫn chưa trở về.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-222.html.]

Diệp Thù Yến nói: "Cô ấy đang trong thang máy.”

Tạ Phi Triết không tin: "Sao cậu biết được?”

Diệp Thù Yến cao thâm khó dò nói: "Cậu không biết sao? Khi tình cảm của hai người sâu đậm đến một mức nhất định thì cho dù trong phạm vi trăm mét cũng sẽ có thần giao cách cảm.”

Tạ Phi Triết: . . ..

Có quỷ mới tin!

Diệp Thù Yến cười tủm tỉm.

Tạ Phi Minh cũng cho rằng Diệp Thù Yến đang trêu em trai anh ấy, kết quả là khoảng tầm hai phút sau, anh ấy thực sự nhìn thấy Đường Noãn đang từ bên ngoài đi vào. Diệp Thù Yến vẫy vẫy tay với cô, Đường Noãn liền đi tới và ngồi bên cạnh anh, lắng nghe cuộc thảo luận của bọn họ. Nhưng mà tốc độ của cuộc thảo luận cũng đã nhanh hơn rất nhiều, năm phút sau đã kết thúc chủ đề đàm luận. Tạ Phi Triết nhìn nhìn Đường Noãn, tò mò hỏi: "Vừa nãy Diệp Thù Yến đang nói chuyện với bọn tôi đột nhiên lại cười, nói là biết cô tới, hai người liên lạc như nào vậy?”

Đường Noãn lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng cô còn chưa kịp nói gì, Diệp Thù Yến đã nói: "Đã nói là thần giao cách cảm rồi mà, đợi đến khi cậu yêu một người vô cùng sâu sắc thì tự nhiên sẽ hiểu được điều đó thôi.”

Tạ Phi Triết liếc mắt: "Tôi ít đọc sách, cậu đừng có lừa tôi.”

Đường Noãn nhìn dáng vẻ của anh ta đột nhiên hiểu ra tại sao Diệp Thù Yến lại thích trêu trọc anh ta rồi, vì vậy cô cũng cười nói: "Ừm, bọn tôi có thần giao cách cảm đó, cho nên dạo gần đây tôi không thể làm việc được ở trong văn phòng, phải chạy ra ngoài một lát.”

Tạ Phi Triết nhất thời không phản ứng kịp lời cô đang nói có ý gì: "Tại sao vậy?”

Diệp Thù Yến cười: "Bởi vì luôn nhớ tới đối phương, cho nên mới không có cách nào có thể chuyên tâm làm việc được đó.”

Tạ Phi Triết: . . .. Anh ta coi như là đã hiểu ra rồi, gần mực thì đen, Đường Noãn bây giờ cũng xấu xa giống như Diệp Thù Yến rồi. Sau khi Tạ Phi Minh rời đi cùng với Tạ Phi Triết đang hùng hổ mắng người, Diệp Thù Yến và Đường Noãn cũng tan làm, về nhà.

Khi lên xe Diệp Thù Yến mới hỏi Đường Noãn: "Sắp đến sinh nhật của Qúy Vân rồi em định chuẩn bị gì vậy, sao hai người cứ thần thần bí bí thế.”

Khi anh hỏi câu này tim Đường Noãn tí nữa là rớt ra ngoài, cũng may là cô vẫn luôn chuẩn bị tâm lý, kịp thời thắng xe lại: "Bí mật của con gái bọn em thì anh ít hỏi đi nha.”

“Còn nữa, anh không được hỏi nữa, anh hỏi nữa thì em sẽ lo lắng suy nghĩ, anh vừa hỏi thì lỡ như tất cả mọi bí mật đều sẽ bị bại lộ mất...”

Diệp Thù Yến phì cười: "Vậy đến khi nào bí mật của bọn em mới kết thúc đây?”

"Ngày mai cơ.”

Đường Noãn nói: "Đã nói là anh không được hỏi nữa rồi mà, anh mà hỏi nữa thì em sẽ không nhịn được suy nghĩ, nếu mà bại lộ hết ra thì em sẽ không để ý đến anh nữa đâu.”

Diệp Thù Yến thở dài: "Nhưng tròn hai ngày rồi anh không được gặp em, anh vừa mới đi công tác về, em lại trốn anh.”

Dạo gần đây cô và Qúy Vân, Lý Thu Thu không biết là đang âm mưu chuyện gì, rất lo anh sẽ biết được. Cảm thấy là ở chung một nhà không được an toàn nên cô trốn luôn sang nhà Qúy Vân luôn rồi, làm cho hai người chỉ có buổi tối mới gặp được nhau. Đường Noãn nhìn anh, hừ một tiếng: "Trách ai chứ? Anh cho là em không muốn gặp anh sao? Ai bảo anh có thuật đọc tâm chứ, chẳng để tí riêng tư gì cho người ta cả.”

Loading...