Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 219
Cập nhật lúc: 2024-11-23 11:32:39
Lượt xem: 14
Diệp Thù Yến nghĩ một lúc rồi kêu Tiểu Tề đi cùng, tự mình lái xe đến bệnh viện. Bởi vì Tiểu Tề Tài, Đường Noãn dù không thích cũng duy trì hòa thuận mặt ngoài.
Tới bệnh viện, Đường Noãn vẫn chưa tỉnh lại, nhưng trước mặt bác sĩ cô vẫn coi là ngoan ngoãn, Diệp Thù Yến lướt qua phần quyển sách, chỉ nói sự khác thường của cô.
Bác sĩ nhìn bộ dáng của Đường Noãn: “Cảm giác và cảm xúc thình lình thay đổi, sinh ra ảo giác với không gian, ảo giác, tự mình bóp méo, vọng tưởng... Sao cô có chút giống ăn phải chất gây ảo giác vậy.”
Diệp Thù Yến đã làm xong chuẩn bị tư tưởng sẽ rất khó kiểm tra ra được nguyên nhân, không nghĩ rằng bác sĩ lại cho ra được đáp án: “Chất gây ảo giác?”
Bác sĩ tính thời gian: “Bốn mươi phút đến hai giờ trước đó, cô không uống thuốc lung tung gì chứ?”
Diệp Thù Yến lắc đầu: “Hôm nay cô ấy chỉ ăn một bát tổ yến nhỏ...”
Nói đến đây, anh không khỏi dừng lại, hình như là Đường Noãn bắt đầu không đúng từ lúc ăn tổ yến.
Đang suy nghĩ, điện thoại lại vang lên, là dì Hà.
Diệp Thù Yến nhận, liền nghe giọng nói dồn dập của dì Hà truyền tới: “Ông chủ, hình như tổ yến trong nhà có vấn đề, sau khi tôi uốn liền cảm thấy không thích hợp.”
Diệp Thù Yến lập tức ý thức được gì đó, liền nói: “Dì hà, tự dì đón xe tới bệnh viện nhé!”Sau đó anh gọi điện cho Chu Ba: “Tổ yến trong nhà anh mua ở đâu?”
Chu Ba suy nghĩ, trả lời: “Lúc trước sinh nhật bà cụ, bà Thái đưa, đưa cùng còn có cao da lừa.”
Còn có cao da lừa...
Phải rồi, tối hôm qua Đường Noãn khó chịu lợi hại, cô không ăn tổ yến, nhưng lại ăn cao da lừa. Sinh nhật Đường Noãn là tháng ba, bởi vì là sinh nhật đầu tiên sau khi cưới, anh từng dẫn cô đến nhà cũ Diệp gia. Đúng lúc Diệp Chính Hồng trở về, Diệp Thù Yến lập tức yêu cầu sang tên nhà cũ qua danh nghĩa của anh. Bọn họ thuận theo, Diệp Thù Yến cũng biết không làm quá khó coi, hôm nay tạm thời để đám bà cụ Diệp và Diệp Chính Hồng ở lại, nhưng nếu họ ở đó chọc anh mất hứng, anh tùy thời có thể đuổi bọn họ đi.
Dù bình thường họ không trở về, nhưng nên biểu thị công khai chủ quyền bọn họ cũng cần biểu thị. Thế nên tiệc sinh nhật Đường Noãn liền tổ chức ở đó, lúc ấy đúng là có không ít người đến... Diệp Thù Yến lập tức sắp xếp suy nghĩ: “Lập tức mang cả tổ yến và cao da lừa đến bệnh viện!”Sau khi cúp điện thoại anh lại gọi cho Tạ Phi Minh: “Lúc sinh nhật Noãn Noãn, vợ anh tặng lễ vật gì?”
Tạ Phi Minh ngây người đáp: “Anh nhớ là đưa đồ bổ?”
“Phiền anh hỏi lại giúp em.”
Diệp Thù Yến nói: “Bao gồm số lượng.”
Tạ Phi Minh nghe ra giọng điệu anh không đúng, lập tức liên lạc với bà Tạ, sau đó bà Tạ tự mình điện lại cho Diệp Thù Yến: “Đưa tổ yến với cao da lừa, bà thích bảo dưỡng, lúc ấy bà đến huyện Đông A làm việc, gặp được cao da lừa chính tông, một lúc mang về không ít, còn có tổ yến trước đó tích trữ cũng không tệ, liền tặng một cặp, có vấn đề gì sao?”
“Trước đó bà cũng từng cho mấy bà cụ.”
Diệp Thù Yến đối chiếu số lượng với bà cụ. Bà Tạ cũng hấp tấp hỏi: “Chẳng lẽ thực sự có vấn đề?”
Diệp Thù Yến cũng không giấu giếm: “Không nhất định là đồ bà có vấn đề, chỉ là hai ngày nay Noãn Noãn ăn tổ yến phát hiện không đúng, không nay tới bệnh viện xem thử, bác sĩ nói như là ăn phải chất gây ảo giác.”
“Chất gây ảo giác? !” Bà Tạ bị dọa sợ đến đổ mồ hôi lạnh: “Là ở bệnh viện nhà họ Cố hả? Cháu chờ tí, bà qua xem thử.”
Lúc bà Tạ tới, Chu ba cũng đến: “Anh, tất cả tổ yến và cao da lừa đều ở đây.”
Bà Tạ lập tức hỏi: “Bà không đưa nhiều như vậy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-219.html.]
Diệp Thù Yến giao hết đồ cho bác sĩ: “Vợ tôi chính là ăn hai thứ đồ này mà xuất hiện những triệu chứng, cảm phiền giúp kiểm tra thử.”
Rồi anh nói với Chu Ba: “Anh ở đây trôm nom bà, nếu bệnh viện tra ra vấn đề lập tức báo cảnh sát.”
Rồi anh nói với bà Tạ: “Xin lỗi, cháu không có thời gian chiêu đãi bà, hiện giờ Noãn Noãn đối với tất cả mọi người đều rất bài xích...”
Bà Tạ tỏ vẻ lý giải: “Cháu nhanh bận bịu đi, không sao đâu, bà với quản lý Chu cùng nhau chờ, nếu quả thật có vấn đề, bà sẽ phối hợp với cảnh sát.”
Diệp Thù Yến nói cảm ơn, rồi đi vào cửa phòng bệnh.
Lúc này Đường Noãn đang uống nước theo đề nghị của bác sĩ, động tác tựa hồ có hơi chậm chạp, chất gây ảo giác không có thuốc giải, chỉ có thể thay bằng uống nhiều nước, sau đó tự mình ngây ngốc, không nên để cô chịu đả kịch, nghỉ ngơi cho khỏe.
Nếu liều thuốc không nhiều, sau 72 giờ luân phiên sẽ khôi phục bình thường.
Diệp Thù Yến gọi điện thoại kêu nhóm Thẩm Kim Hoa đến đây giúp nhìn Đường Noãn, bản thân thì lái xe đến nhà cũ.
Trước đó anh cũng như Đường Noãn, đều đã dự kiến trước là sừng sâu mắc kẹt trong cốt truyện, hiện giờ bác sĩ chuẩn đoán được kết quả, anh mới phản ứng lại, chuyện này không huyền huyễn như vậy, mà là bởi vì.
Mà có thể làm ra chuyện điên cuồng thế này, ngoại trừ Giang Miểu làm anh không nghĩ ra gì khác.
Diệp Thù Yến mới vừa trải qua chuyện này, không có cách nào ở tại bệnh viện chờ kết quả, anh phải mau dùng biện pháp xác nhận, nếu quả thật là cô ta...
Quản gia nhà cũ thấy Diệp Thù Yến mặt như sương lạnh xông vào thì sợ hết hồn: “Đại thiếu gia.”
Diệp Thù Yến nhìn quanh một vòng, lạnh giọng hỏi: “Giang Miểu đâu?”
Tôn Uyển Thu nghe giọng điệu anh không đúng, trực tiếp tốn vào phòng bếp, quản gia đáp: “Ở trong phòng nhị thiếu.”
Diệp Thù Yến đi nhanh lên lầu, ở trên cầu thang đã nghe thấy giọng nói chói tai của Giang Miểu: “... Diệp Thù Thần! Anh lại tìm đàn bà? ! Tìm đàn bà mà còn để tôi trả tiền! ! Anh có biết xấu hổ hay không!”Giọng nói miễn cưỡng Diệp Thù Thần tỏ vẻ không sao cả: “Tôi cũng không bảo cô chi tiết, không phải là cà thẻ tín dụng thôi sao?”
“Chẳng lẽ thẻ tín dụng anh dùng không phải của tôi chắc?”
Hiển nhiên cảm xúc Giang Miểu sắp tan vỡ, giọng nói cô ta càng thêm chói tai: “Bây giờ chuyện thẻ tín dụng là sao đây?”
“Diệp Thù Thần, tại sao anh lại trở nên thế này, cả ngày uống rượu không có công việc chính đáng thì thôi, bây giờ anh còn tìm đàn bà! Anh quá tởm rồi đó!”
Giọng nói Diệp Thù Thần cũng đầy không kiên nhẫn: “Cô có thể đừng nói nhao nhao như vậy được không, trước đó tôi là người như vậy rồi, cuộc sống hồi trước tôi sống thế đó, không phải cô biết hết sao?”
“Nếu cô cảm thấy không chịu được thì ly hôn đi.”
Diệp Thù Thần cười lạnh: “Hoặc là tôi lại đi kiếm ít tiền? Quý thứ ba《 Hai đường đi》bắt đầu rồi đúng không? Chúng ta cũng cùng tiến lên?”
“Diệp Thù Thần! ! !” Nhắc tới chuyện này, giọng Giang Miểu lại chói tai khiến người ta đau màng nhĩ. Hồi xưa nhà họ Diệp đại chiến tranh gia sản, từ lúc bắt đầu Giang Miểu đã được nói là phúc tinh, vợ hiền, cô ta đi theo Diệp Thù Thần lụi bại được nhận định là kẻ gây họa không có dã tâm, không có não. Trên mạng so từ đầu đến chân cô ta với Đường Noãn, dùng những lời nói chê bai thậm chí ác độc lên trên người cô ta, khiến bây giờ cô ta bắt đầu sợ hãi Internet.
“Hoặc nếu cô thông báo tình cảm chúng ta tan vỡ thì sao?”
Diệp Thù Thần hình như biết rất rõ nhược điểm của cô ta, cười nhạo bảo: “Các bạn trên mạng sẽ nghĩ thế nào nhỉ?”
“Diệp Thù Thần, tôi liều mạng với anh!” Giang Miểu không cho anh ấy nói tiếp, ngay sau đó là âm thanh leng keng không hề nhỏ, nhưng đám người giúp việc dưới lầu lại rất bình tĩnh, hiển nhiên đã thành quen. Âm thanh căm hận của Giang Miểu lại tiếp tục vang lên: “Diệp Thù Thần, anh ăn của tôi, dùng của tôi, còn cầm tiền tôi đi nuôi đàn bà, anh có còn lương tâm hay không?”