Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 204

Cập nhật lúc: 2024-11-22 07:37:16
Lượt xem: 4

Tất nhiên vốn dĩ không phải là hai ngày, ban đầu Đường Noãn đề nghị năm ngày, nhưng dưới sự mặc cả lời ngon tiếng ngọt của Diệp Thù Yến, còn mặc cả không hiểu sao lại biến thành hai ngày. Nhưng tấm ga giường sẫm màu ở chỗ Đường Noãn cũng đã được ngăn chặn triệt để.

Cho dù trong lòng Diệp Thù Yến nghĩ như thế nào đi nữa thì ngoài mặt cũng ngoan ngoãn đồng ý.

Ăn sáng xong, anh giúp Đường Noãn hẹn nhân viên xoa bóp rồi mới đi làm, sau khi Đường Noãn được xoa bóp xong lại ngủ cả một buổi sáng mới nghỉ ngơi được.

Sau khi ăn trưa, cô vẫn lười biếng không muốn động đậy cũng không muốn làm bất cứ việc gì, khi vào phòng tắm súc miệng, cô nhìn thấy cốc nước súc miệng của Diệp Thù Yến trên bồn rửa mặt liền nhớ tới những lời mà Diệp Thù Yến đã nói hôm qua, không nhịn được cười lên, về tới phòng liền mở app mua sắm, bắt đầu tìm kiếm những đồ dùng hằng ngày cho các cặp đôi.

Nếu trông thấy cái nào đẹp hoặc là thú vị thì liền chụp ảnh màn hình lại gửi cho Diệp Thù Yến.

Chủ ý ban đầu của cô là nếu anh đang họp hay đang bận thì không cần quan tâm, đợi khi nào rảnh rỗi hẵng xem. Kết quả cô vừa mới gửi một phát là anh đã hồi âm rồi, mặc dù chỉ là một biểu tượng cảm xúc đơn giản: một cái bao thịt mũm mĩm đang nghiêm túc nhìn chằm chằm vào máy tính, đôi mắt đen láy ngay thẳng, với văn bản đi kèm là “Anh đang làm việc”.

Sau khi nhìn thấy Đường Noãn không kiềm được cười ra tiếng, cô thật sự không thể tưởng tượng được người đối diện là Diệp Thù Yến.

Có điều sau đó Đường Noãn sợ anh sẽ bị phân tâm nên cũng không đăng nữa, đến giữa buổi chiều Diệp Thù Yến gửi cho cô một video trả lời, có lẽ vì đang ở trong văn phòng nên anh có vẻ nghiêm túc hơn, nhẹ nhàng hỏi: “Nghỉ ngơi tốt chưa? Còn có chỗ nào khó chịu không?”

Nghĩ đến chuyện tối hôm qua, hai gò má Đường Noãn nóng bừng hừ lạnh một tiếng: “Anh nói xem?”

Diệp Thù Yến biết mình nói sai, cười cười chuyển đề tài rất tự nhiên: “Lựa chọn cái cốc nước súc miệng có khắc chữ đi, cái đó có thể đặt cạnh nhau cũng không tồi, có thể đặt lên trên.”

Giọng điệu của anh mang theo một chút ngạc nhiên, trước đây anh không để ý đến mấy cái này, nên cũng không biết những đồ dùng hằng ngày cho các cặp đôi lại có nhiều loại như vậy, hưng trí bừng bừng thảo luận với Đường Noãn. Có điều còn chưa nói được mấy câu, Đường Noãn đã nghe thấy điện thoại trên bàn của anh đổ chuông, vội nói: “Anh bận trước đi, mấy thứ khác về nhà rồi nói.”

Đúng là có việc trọng đại, Diệp Thù Yến cũng không nói gì, nhưng sau khi cúp điện thoại, anh lại gửi cho cô một cái bánh bao thịt thở dài, là cái nhãn dán cảm xúc “Không muốn làm việc”. Đường Noãn bật cười, nhưng khi cô kiểm tra lại trang web mua sắm thì phát hiện một người chọn đồ có chút vô vị, cô dứt khoát đặt điện thoại xuống, định đợi Diệp Thù Yến quay lại rồi bàn tiếp, hai người một bên thảo luận một bên nhìn cái dáng vẻ chưa từng thấy của anh nhất định rất là thú vị. Thời gian còn lại, Đường Noãn thu dọn phòng để quần áo của mình để nhường chỗ cho Diệp Thù Yến, sau đó lại lên lầu kiểm tra dầu gội đầu, sản phẩm chăm sóc da và các sản phẩm hàng ngày khác một lượt, cuối cùng chuyển vài bộ quần áo anh thường mặc gần đây nhất xuống. Bận rộn xong cũng đã sáu giờ tối, Diệp Thù Yến gọi điện thoại về bảo là phải tăng ca, vốn dĩ Đường Noãn có chút thất vọng, kết quả là Diệp Thù Yến gửi cái nhãn dán còn thất vọng hơn, cô lại nhanh chóng an ủi anh nói: “Không cần vội, em ở nhà đợi anh.”

Diệp Thù Yến thở dài: “Em nói như vậy anh lại càng vội hơn.”

Đường Noãn bật cười: “Mau đi làm việc đi.”

Ngắt điện thoại, Đường Noãn vừa ngồi xem phim truyền hình vừa đợi anh. Mãi cho đến gần mười giờ, Diệp Thù Yến mới quay lại, Đường Noãn chạy tới đón anh, Diệp Thù Yến dang rộng vòng tay ôm lấy cô thở dài nói: “Từ trước đến giờ chưa bao giờ muốn tan làm như vậy.”

Đường Noãn cảm thấy thật buồn cười, nhưng muốn tan làm đến vậy mà tận mười giờ mới về, có thể thấy việc ở công ty thực sự rất nhiều. Diệp Thù Yến nói: “Anh không muốn mang công việc về nhà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-204.html.]

Nói đến đây, anh cười nhẹ bên tai cô: “Có em ở đây, anh sợ sẽ không có tâm trí để làm việc.”

Đường Noãn cười đánh anh một cái: “Mau đi tắm rửa đi.”

Hai người làm trò con bò xong lên giường cũng đã gần mười một giờ, dựa theo lịch trình bình thường của Diệp Thù Yến thì giờ anh hẳn đã đi nghỉ ngơi rồi, dù sao thì sáng sớm anh đã đi làm lại bận rộn cả một ngày trời, chắc chắn rất kiệt sức. Kết quả, anh hưng trí bừng bừng dựa vào đầu giường, kéo Đường Noãn vào lòng nói: “Đến đây, chọn đồ đi.”

Đường Noãn nói: “Anh không buồn ngủ sao?”

Diệp Thù Yến hỏi: “Em buồn ngủ hả?”

Đường Noãn lắc đầu, gần như cả ngày hôm nay cô đều ngủ, lại không làm gì cả, đương nhiên là không buồn ngủ rồi.

Diệp Thù Yến cười nói: “Vậy thì một lát hẵng ngủ, cả ngày hôm nay không có thời gian nói chuyện đàng hoàng với em.”

Lần này anh không có ý kể khổ, hoàn toàn là trần thuật kể lại nhưng Đường Noãn lại cảm thấy đau lòng: “Ngày mai em đi cùng anh đến công ty nhé?”

Diệp Thù Yến vui vẻ hôn lên má cô một cái: “Được.”

Đường Noãn cũng mỉm cười, sau đó thoải mái nép vào n.g.ự.c anh, nhìn vào điện thoại di động chọn một chiếc cốc và khăn tắm tạm thời rồi tắt đèn đi ngủ. Một đêm ngon giấc, ngày hôm sau hai người cùng nhau thức dậy đến Diệp thị, cả hai đều là những người nghiêm túc trong công việc, Diệp Thù Yến cũng không làm gì đặc biệt chỉ là sắp xếp cho cô dùng phòng làm việc của trợ lý Văn tạm thời.

Đường Noãn bận rộn, Diệp Thù Yến dự định để cô đảm nhận bộ phận quản lý khách sạn, mà hệ thống Noãn Dương là hạng mục trọng điểm của bộ phận này, bây giờ nó đang dần đi vào nhiều khách sạn khác nhau, ngoài Diệp thị ra thì Tạ Thị cũng đã ký hợp đồng, trong nước cũng có hai ông trùm dẫn đầu đã đến bàn bạc không ít với khách sạn. Đường Noãn đã nghiên cứu hệ thống này được ba năm, có thể nói cô đã vô cùng quen thuộc với việc định vị các khách sạn khác nhau trong và ngoài nước vì thế nên thực hiện ngoại trừ khối lượng công việc lớn hơn một chút thì không có gặp nhiều khó khăn. Ngược lại, đảm nhận bộ phận công việc của trợ lý Văn khiến cô rất bận rộn đến không thể ngừng, đúng vậy, cô còn chia sẻ một phần công việc cho trợ lý Văn.

Trước kia Đường Noãn vẫn luôn biết trợ lý Văn có năng lực, nhưng cô không biết anh ấy vậy mà lại có năng lực như vậy, hiện tại sau khi anh ấy bị thương, công việc được giao cho ba bốn người mới miễn cưỡng có thể xử lý được. Hơn nữa với thói quen không nuôi dưỡng những kẻ lười biếng nhàn rỗi của Diệp Thù Yến, công việc của những người này cũng không ít, vì vậy hầu hết công việc của trợ lý Văn thật ra vẫn đè lên trên người của Diệp Thù Yến. Nhưng bây giờ là giai đoạn quan trọng của việc tổ chức lại cơ cấu của nhóm của tập đoàn, có rất nhiều việc, không có gì lạ khi Diệp Thù Yến bận rộn như vậy.

Đường Noãn muốn dốc hết sức lực thay anh chia sẻ bớt công việc càng nhiều càng tốt, thế nên cô ngược lại càng bận rộn hơn cả Diệp Thù Yến. Hơn tám giờ tối, Diệp Thù Yến tắt máy tính, nghe thấy Đường Noãn bên cạnh lẩm bẩm mấy thứ dữ liệu nên không kiềm được mỉm cười đứng dậy tìm cô. Đường Noãn nghe thấy cửa phòng làm việc có tiếng động liền ngẩng đầu liếc nhìn anh một cái, sau đó tiếp tục dán mắt vào máy tính.

Diệp Thù Yến bước tới cúi người ôm cô vào lòng, Đường Noãn vô thức nhìn về phía cánh cửa, kéo cánh tay của anh: “Đây là phòng làm việc.”

Diệp Thù Yến không những không buông cô ra mà còn hôn lên má cô một cái: “Yên tâm, mọi người đều đã tan làm hết rồi.”

Đường Noãn giơ tay, nhìn đồng hồ mới phát hiện đã sắp chín giờ rồi.

Loading...