Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 195

Cập nhật lúc: 2024-11-21 14:50:39
Lượt xem: 7

"Mẹ nó!” Ánh mắt đầu tiên Quý Vân nhìn thấy cũng không nhịn được mà sợ hãi kêu thành tiếng: "Quá xa xỉ rồi!” "Đúng nhỉ.”

Đường Noãn cười nói: "Chỉ riêng cái này, giá đặt nữa tớ cũng chịu!”

Lúc này cô thật sự vô cùng mong chờ bộ ảnh này.

Nhiếp ảnh gia cười nói: "Chẳng qua cảnh này phải để chụp cuối cùng, cần phải bố trí lại một chút đã, sau khi sắc trời hơi tối đi một chút, cộng thêm ánh đèn sẽ càng thêm xinh đẹp hơn.”

Nghe nói còn có thể xinh đẹp hơn nữa, Đường Noãn càng mong đợi.

Ba người hứng thú bừng bừng đi xuống makeup tạo kiểu, chụp hai bộ ảnh khác trước. Lúc chọn quần áo, Đường Noãn không nhịn được khen Quý Vân: "Đoàn đội này quá tuyệt vời, quần áo này cái nào cũng xinh.”

Cô còn tưởng rằng chất lượng của quần áo này sẽ bình thường, dù sao chỉ cần ăn ảnh trên ảnh chụp là được, lại không ngờ chất liệu quần áo này cũng không tệ, kiểu đáng cũng rất tuyệt, tuy đều mang chút yếu tố công chúa cổ tích, ví dụ như tay áo phồng phồng, tàn váy lớn v. v... nhưng đều đã được cải tiến, trông rất giống lễ phục hoa tệ.

Đường Noãn thích chiếc váy lụa màu xanh nước biển nhất, thân trên có vẻ gầy gò, làn váy được làm bằng chất liệu lụa phiêu dật, được thêu thùa và châu công phức tạp, tay áo được thiết kế lụa rủ cùng kiểu, cộng thêm hình thêu và châu công hình sóng, dù sao nhìn chỉnh thể, trông nó vừa lộng lẫy vừa tràn ngập tiên khí.

Cô quyết định lúc chụp bộ ảnh cuối cùng sẽ mặc cái này.”

Chẳng thế là gì.”

Quý Vân nhỏ giọng lẩm bẩm: "Giá tiền thế đẹp là phải.”

Đường Noãn không nghe rõ cô ấy nói cái gì: “Hả?”

“Không có gì.”

Quý Vân vội vàng đẩy cô sang phòng makeup: "Chúng ta chụp nhanh thôi, những cây xanh ở bên ngoài đó không chịu được đông lạnh quá lâu đâu.”

Chờ sau khi các cô tiến vào, Lý Thu Thu nhỏ giọng nói ở phía sau: "Trên sân thượng cho thổi gió ấm duy trì độ ẩm… thật đúng là người có tiền.”

Nói xong lại nhìn bóng lưng của Đường Noãn mà cười rộ lên, quả thực là vui mừng thay cô.

Trong lúc con gái chụp ảnh chưa bao giờ cảm thấy thời gian trôi qua chậm, chờ các cô makeup làm tạo hình, rồi pose đủ loại tư thế, sau khi chụp xong hai phong cách hắc ám và hoa lệ thì sắc trời đã tối đen hoàn toàn. Đường Noãn nhìn đồng hồ, đã sắp 6 giờ rồi, nhưng tưởng tượng đến kế tiếp được chụp chủ đề người đẹp ngủ trong rừng, cô chờ mong đầy mặt: "Không biết bên trên đã bố trí thành bộ dáng gì rồi.”

Nhiếp ảnh gia cười nói: "Cô nhất định sẽ thích.”

Đường Noãn thay bộ đồ công chúa Ấn Độ màu đỏ rực ra, mặc bộ váy lụa màu xanh nước biển vào, tóc dài buông hết xuống dưới, ngoại trừ một cây trụy trăng non có phong cách Bohemian ra thì không dùng bất cứ đồ trang sức gì trên tóc nữa, chỉ dùng các loại hoa tươi lớn bé điểm xuyết giữa tóc.

Đường Noãn nhìn trên hoa tươi còn mang theo bọt nước, cười nói với chuyên viên trang điểm: "Phí tổn của mọi người cũng lớn quá ha.”

Chuyên viên trang điểm lại kinh diễm nhìn cô.

"Cô vui vẻ thì vô cùng đáng giá.”

Không biết vì sao, Đường Noãn thấy được một tia hâm mộ trong đáy mắt của cô ta.

Đang nghi hoặc, Quý Vân và Lý Thu Thu đã makeup xong đi ra, phong cách của hai người cũng cùng loại, chỉ là một người màu xanh nước biển, một người màu vàng nhạt, trên đầu đều là tạo hình vòng hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-195.html.]

Quý Vân nhìn cô, cười nói: "Quả nhiên cậu vẫn hợp với chủ đề này nhất, quá xinh đẹp.”

Lý Thu Thu cũng khen: "Xinh đẹp hơn nhiều so với công chúa Aurora hồi cấp hai nhiều.”

Đường Noãn trợn trắng mắt liếc nhìn cô ấy một cái: "Lúc vui vẻ thế này, có thể đừng nhắc đến lịch sử đen tối của tớ không?”

Lý Thu Thu cười, kéo cô: "Đi, mau đi lên nhìn xem!”

Quý Vân cũng hít thật sâu một hơi, đuổi kịp, Đường Noãn nhìn thấy không khỏi cười nói: "Sao lại lo lắng thế?”

Quý Vân nói: "Tớ đây là kích động, sắp chụp xong rồi, nhanh đi thôi!”

Ba người hi hi ha ha lên sân thượng, nháy mắt đẩy cửa ra, cả ba không khỏi kinh sợ: "Oa! ! Quá đẹp đi.”

Quả thực nhiếp ảnh gia không lừa các cô, lúc này sân thượng càng thêm xinh đẹp, cây xanh bày biện đan xen, trên đường đi đến giường hoa còn phủ kín hoa tươi, trừ bỏ ánh đèn chiếu sáng, bốn phía còn treo các loại đèn nhỏ, giờ phút này đặt mình vào đó, Đường Noãn thật sự cảm thấy mình là công chúa trong cổ tích.

Nhiếp ảnh gia cười nói: "Đây chính là chủ đề người đẹp ngủ trong rừng, cô Đường nằm lên đó trước đi.”

"Cô Quý và cô Lý chụp sau.”

Quý Vân và Lý Thu Thu đẩy Đường Noãn lên trước, cô cũng không khách sáo, một đường dẫm lên thảm hoa tươi đi đến mép giường, hoa hồng quấn quanh giường hoa vẫn kiều diễm ướt át như cũ, Đường Noãn trực tiếp nằm trên chiếc giường cô nhớ thương cả trưa, hạnh phúc thở phào.

Nhân viên công tác đi đến sửa sang váy vóc và tóc giúp cô, xung quanh còn bật nhạc tiếng chim kêu và tiếng suối chảy, Đường Noãn cầm lòng không được nhắm mắt lại, giống như thật sự đặt mình trong rừng rậm.

Nhiếp ảnh gia đặt một dải lụa màu lam lên mắt cô: "Được, từ giờ trở đi cứ nhắm mắt lại như vậy, đúng rồi, vô cùng xinh đẹp… Chờ một lát đừng cử động, chúng tôi điều chỉnh ánh đèn một chút.”

Điều chỉnh ánh đèn này có hơi lâu, chẳng qua Đường Noãn cũng không cảm thấy nhàm chán, ngược lại nằm rất thoải mái, gió ấm thổi hơi nóng về phía cô còn kèm theo hương hoa mơ hồ, làm cả người cô thả lỏng, vô cùng thích ý, người đẹp ngủ trong rừng, công chúa Aurora sau một trăm năm có thể như thế này hay không nhỉ?

Đường Noãn nghĩ như vậy, khoé miệng không khỏi hơi hơi nhếch lên, không bao lâu, cuối cùng cảm nhận được có người đi đến bên cạnh.

Cô còn tưởng là nhiếp ảnh gia, mở miệng hỏi: "Được rồi sao?”

Sau đó thì cảm thấy có một bàn tay to nắm lấy tay mình…Đường Noãn sửng sốt, cho dù bọn họ chân chính xác định quan hệ còn chưa được mấy tháng, nhưng cô rất rõ đây là tay ai. Cô mơ hồ nhận ra cái gì: Tạo cảnh kỳ quái, những sự sắp xếp trùng hợp, còn có cảnh tượng mộng ảo dường như bất kể tốn bao nhiêu tiền…

Chỉ là không biết vì sao đầu óc cô load hơi chậm, kết quả không đợi cô đưa ra kết luận, đã cảm nhận được môi mình được người hôn lấy. Hơi thở quen thuộc, cảm giác run rẩy quen thuộc, trong nháy mắt kia, đầu óc Đường Noãn hoàn toàn trống rỗng. Người đến nhẹ nhàng tháo dải lụa trên đôi mắt cô xuống, lại in một nụ hôn trên trán cô, âm thanh trầm thấp dễ nghe vang lên bên tai cô: "Được rồi.”

Đường Noãn chậm rãi mở to mắt, gương mặt tuấn mỹ cô ngày nhớ đêm mong ở ngay trước mắt cô, Diệp Thù Yến mặc một bộ lễ phục vương tử phức tạp lại nhẹ nhàng hôn môi cô lần nữa, nhìn cô cười: "Công chúa điện hạ, nên tỉnh rồi.”

Quý Vân, Lý Thu Thu cùng người trong đoàn của nhiếp ảnh gia hoan hô b.ắ.n pháo hoa, vô số cánh hoa tươi rơi xuống xung quanh bọn họ, Đường Noãn đột nhiên đứng dậy ôm lấy anh, rõ ràng muốn cười nhưng bỗng lại nghẹn ngào: "Anh làm gì vậy?”

“Thật sự có một chuyện quan trọng phải làm.”

Diệp Thù Yến cười cười, kéo điện thoại của cô đặt trong lòng bàn tay của cô: "Nhưng anh cảm thấy chuyện này vẫn nên để người nhà em biết…"Đường Noãn nhìn đôi mắt của anh, không biết vì sao lại hiểu ý tứ của anh. Cô mím môi, mở danh bạ ra tìm được dãy số của Thẩm Kim Hoa, sau đó ngẩng đầu liếc mắt nhìn Diệp Thù Yến một cái, Diệp Thù Yến cổ vũ nhìn cô.

Đường Noãn cắn chặt răng, ấn xuổng phím gọi. Dường như chỉ có nháy mắt là đối phương đã nghe máy, tiếng của Thẩm Kim Hoa bay ra: "Noãn Noãn? Con à?”

Nước mắt đột nhiên dâng lên, Đường Noãn che miệng nói không nên lời, Thẩm Kim Hoa kiên nhẫn chờ: "Noãn Noãn? Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”

Thấy cô không có cách nào mở miệng, Diệp Thù Yến tiến lên nói: "Bác Thẩm, bây giờ cô ấy đang ở phim trường phía nam, có chút việc muốn mời bác đến đây một lát.”

Loading...