Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 17
Cập nhật lúc: 2024-10-30 23:53:18
Lượt xem: 163
Ngay từ đầu Giang Miểu còn kinh hoảng thét chói tai, sau đó nửa khuôn mặt bị ngâm trong nước không thể động đậy, trong mắt đã hiện ra vẻ sợ hãi, liều mạng giãy dụa để lộ ra miệng mũi, nhanh chóng hô cứu mạng.
Kim Vấn Hạ tức giận kêu to: "Đường Noãn, trước mắt bao người, cô muốn mưu sát à? !”
Quý Vân vội la lên: "Đường Noãn từng bị đuối nước! Cô ấy sợ nước, lúc này thần trí không rõ, cần có người có sức lớn đi xuống cứu người!”
Cô ấy vừa dứt lời, một bóng người không chút do dự lao xuống hồ, mọi người không khỏi kinh hô:
“Diệp tổng!”
“Diệp đại thiếu!”
…
Ánh mắt của Kim Vấn Hạ phát sáng: “Anh Diệp!”
Sắc mặt tái nhợt của Giang Miểu như tỏa ra hào quang, vươn tay về phía anh.
Diệp Thù Yến lại vòng qua cô ta, quay đầu lại nhìn thanh niên nhảy xuống theo, thản nhiên nói: “Cậu đỡ cô ta.”
Vẻ mặt của cậu thanh niên ngoài ý muốn nhìn vào mắt Giang Miểu: "Anh cả?”
Diệp Thù Yến không nói gì, trực tiếp vòng qua phía sau Đường Noãn, đưa tay ôm lấy eo Đường Noãn, dùng sức nâng người lên cao, ghé vào bên tai cô nói: "Đường Noãn, không sao, thả lỏng!”
“Đường Noãn, Đường Noãn! Không sao…”
Đường Noãn hoảng hốt nghe được thanh âm lãnh đạm nhưng hữu lực của Diệp Thù Yến, kỳ dị cảm giác được một tia an toàn, cuối cùng cũng thoáng thả lỏng.
Thanh niên kia, cũng chính là em trai khác mẹ của Diệp Thù Yến, Diệp Nhị, nhân cơ hội nhanh chóng lôi Giang Miểu từ trong lòng n.g.ự.c Đường Noãn ra, Diệp Thù Yến thì dùng một tay bế Đường Noãn lên theo kiểu công chúa.
Thời gian các cô rơi xuống nước không tính là dài, cách bờ hồ cũng không quá xa, nước sâu cũng chỉ có hơn một mét, nếu không phải Đường Noãn giãy giục lung tung vô ích khoảng một tấc vuông, thì không đến mức cần người cố tình lao xuống để cứu lên.
Lúc này được Diệp Thù Yến hoàn toàn ôm ra khỏi mặt nước, theo bản năng cô ôm lấy cổ anh, cách áo sơ mi cảm nhận được nhiệt độ cơ thể anh, làm cho cô khôi phục được một chút nhận thức.
“Xin lỗi.”
Đường Noãn thở gấp nói xong câu này, rồi không ngừng ho khan… cô vẫn bị sặc không ít nước.
“Trước đừng nói chuyện.”
Diệp Thù Yến ôm cô bước nhanh về phía bờ.
Đám người vây xem bên hồ phá lệ an tĩnh, ánh mắt di chuyển qua lại giữa Diệp Thù Yến và Giang Miểu, Giang Miểu không thể tin trừng to mắt nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Thù Yến, trong mắt rưng rưng gọi tên Diệp Thù Yến.
Đáng tiếc Diệp Thù Yến căn bản không nghe thấy, Đường Noãn trong lòng anh đang ho như muốn lòi phổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-17.html.]
Diệp Nhị đỡ Giang Miểu lên, nhìn cô ta thở dài nói: “Đi lên trước đã.”
Giang Miểu thất hồn lạc phách tựa vào trong lòng n.g.ự.c anh ấy, rõ là trạng thái tốt hơn Đường Noãn nhiều, nhưng lại có vẻ chật vật tới cùng cực.
Kim Vấn Hạ ở bên bờ tức giận đến đỏ cả mắt: "Anh Diệp! Rõ là cô ta đẩy chị em xuống nước, bây giờ lại ra vẻ như người bị hại, cô ta, cô ta đang cố ý! Cô ta làm thế để anh Diệp không thể cứu chị em…”
Cô ta nhìn hốc mắt đỏ bừng của Giang Miểu, bỗng nhiên xông về phía Diệp Thù Yến vừa mới bước lên bờ: "Không được, em phải nói rõ với anh Diệp!”
Do Diệp Thù Yến tự mình xuống nước nên có không ít người chạy tới đây phụ giúp, lúc này họ đang ba chân bốn cẳng không có chút trật tự, Kim Vấn Hạ nổi giận đùng đùng chen vào không được, tức giận đến mức trực tiếp dùng lực xô đẩy.
Người đàn ông ở đằng trước đang nghiêng người, trọng tâm không vững, bị cô ta đẩy thẳng về phía Diệp Thù Yến vừa mới bước lên bờ.
Trong tiếng kêu chói tai của mọi người, Đường Noãn cảm thấy đầu bị hung hăng đụng phải cái gì đó, trước mắt tối sầm, trước khi mất đi ý thức, chỉ nhớ có một đôi tay hữu lực gắt gao che chở cô vào trong lòng...
Đường Noãn đang xem một quyển tiểu thuyết —— ở trong mộng.
Bối cảnh bên trong tiểu thuyết rất quen, nhân vật bên trong cô cũng biết hết.
Vai chính là một cô gái tên là Giang Miểu, là công chúa nhà họ Giang mới sinh ra đã được ngậm thìa vàng, đến lúc năm tuổi lại gặp bất hạnh, bị bọn buôn người lừa bán, bởi vì sinh bệnh nên bị vứt bỏ rồi sau đó được một cặp vợ chồng không có con mang về nhận nuôi…
Đường Noãn: ? ?
Cốt truyện này thoạt nhìn có vẻ quen mắt, lại lật vài trang mới phát hiện, hoá ra ngay từ đầu cô đã cảm giác không sai, cuộc đời của Giang Miểu thật sự là một cuốn tiểu thuyết sao? !
Từ từ, nếu Giang Miểu ở trong tiểu thuyết, thì bản thân cô…
Đường Noãn xem tiếp, cuốn tiểu thuyết này lấy Giang Miểu làm nhân vật chính, viết dưới góc nhìn của cô ta, quả thực nửa phần đầu cô ta rất thảm.
Từ thiên kim hào môn không cần lo ăn lo mặc biến thành con gái của người dân có gia cảnh bình thường, ba nuôi của cô ta hết ăn thì nằm, may mà mẹ nuôi giản dị cần cù, nỗ lực kiếm tiền cho cô ta đi học.
Cũng may thay, cô ta lại có chí tiến thủ, bằng sự thông mình cùng sự chăm chỉ của mình nên đã được trường quý tộc tư nhân đặc cách tuyển thẳng, mới đầu cô ta bị xa lánh, bị bắt nạt, sau đó lại được người thừa kế của Diệp Thị là Diệp Thù Yến che chở mà dần hoà nhập được với trường. Bằng sự xinh đẹp thanh thuần cùng sự phóng khoáng, cứng cỏi, mị lực của chính mình, cô ta đã được các bạn học chấp nhận, cuối cùng còn trở thành người yêu của người thừa kế đỉnh lưu của giới hào môn, nam thần lạnh lùng Diệp Thù Yến.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, sau khi tốt nghiệp trung học thì bọn họ bị ép chia xa mối tình đầu, còn hiểu lầm nhau sâu sắc.
Vất vả lắm mới đợi được ngày gặp lại, cô ta đã được nhận lại về nhà họ Giang, lòng cô ta tràn đầy sự vui mừng cho rằng hiện tại bọn họ có thể ở bên nhau lần nữa, đáng tiếc tạo hóa trêu ngươi, trong mấy năm chia xa, nội bộ nhà Diệp xảy ra lục đục, nam thần mối tình đầu bị mẹ kế hãm hại, bị bày mưu tính kế phải đính hôn với một cô gái mưu mô, ăn chơi trác táng.
Đường Noãn:……
Cô gái đầy mưu mô này, chắc chắn là cô.
Thực ra đính hôn cũng không đáng sợ, dù sao với năng lực của Diệp Thù Yến, lúc nào anh cũng có thể từ hôn với cô gái tâm cơ, ăn chơi trác táng này.
Tuy nhiên sau khi Diệp Thù Yến trải qua sự “phản bội” của cô ta, lại càng trở nên lạnh nhạt, thờ ơ, khi họ gặp nhau, bởi vì hận cô ta năm đó rời đi không nói một lời nên anh không những không từ hôn, mà còn nhẫn tâm từ chối mọi sự tiếp cận của cô ta.
Trong bữa tiệc mừng cô ta quay về, anh cố ý để vợ sắp cưới mưu mô, ăn chơi trác táng đó tặng quà, cũng cố ý show ân ái trước mặt cô ta, thậm chí khi cô ta bị vợ sắp cưới quấy rầy, bị hại rơi xuống nước, sau khi anh xác nhận cô ta không gặp nguy hiểm gì, anh trực tiếp ôm vợ sắp cưới của anh rời đi.