Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 161
Cập nhật lúc: 2024-11-14 13:46:44
Lượt xem: 37
Quý Vân cảm thán nói: "Tớ còn tưởng cậu muốn đến cơ?”
Loại náo nhiệt này cô ấy nhất định sẽ tham dự. "Nhưng mà cậu không đi cũng tốt, Giang Miểu khẳng định cũng sẽ tham gia, đến lúc đó nói không chừng lại muốn lấy cậu làm tổ đối chiếu.”
Cô ấy chỉ vào Diệp Thù Yến dùng bộ dạng đau lòng dán băng cá nhân cho Giang Miểu trên màn hình điện thoại: "Diệp tổng nhà cậu ở phương diện này sợ không sánh bằng Diệp Nhị.”
Đường Noãn không khỏi nhăn mũi, trong lòng không phục, sao lại không thể so sánh được với người không có vẻ ngoài đẹp chứ? Diệp Thù Yến tuyệt đối sẽ không kém Diệp Nhị. Anh còn dỗ cô ngủ, còn nấu cháo cho cô.
Nhưng mà cô cũng không có quen kể chuyện giữa cô và Diệp Thù Yến, hơn nữa bọn họ bây giờ còn thiếu một chút.
Nghĩ tới đây, Đường Noãn vùi đầu phân tích số liệu, cô chẳng quan tâm nghị luận gì kia đâu, chờ đến khi thật sự tạo ra thành tích, tất cả sẽ biến mất.
Giống như Diệp Thù Yến, mấy người bọn họ dám nghị luận, nhưng buổi tối lúc về Đường Noãn lại nhận được thông báo của Diệp Thù Yến: "Chuẩn bị một chút, một tuần sau đi tham gia bữa tiệc chào mừng Diệp Thù Thần.”
Lúc đó Đường Noãn đang ngồi trên sofa nghiên cứu tư liệu diễn viên trên TV, Diệp Thù Yến tự mình mở cửa đi vào, không rõ anh từ lúc nào biết được mật khẩu của cô, hơn nữa còn không biết xấu hổ nhập dấu vân tay của mình vào. Đường Noãn không ngăn cản được, dứt khoát cho rằng anh không tồn tại.
Kết quả anh ngồi xuống bên cạnh cô đã ném một câu như vậy, Đường Noãn kinh ngạc quay đầu nhìn anh: "Chúng ta phải tham gia?”
"Ừm.”
Diệp Thù Yến gật gật đầu, đưa một xấp tư liệu cho cô: "Nhìn cái này thử. "Sau đó thuận thế tắt tất cả các soái ca trên TV đi. Đường Noãn:"...”
"Anh ngây thơ thế?”
Diệp Thù Yến ý bảo cô nhìn tư liệu anh đưa: "Những thứ này mới không ngây thơ.”
Đường Noãn lật lật, phát hiện đều là tư liệu cơ bản của những người nắm quyền các nhà, còn có thanh niên cùng thế hệ, công ty tập đoàn làm gì, hạng mục trọng điểm là gì, còn có hướng phát triển chung. Cô nghi ngờ: "Đây là?”
Diệp Thù Yến nói: "Là danh sách khách mời yến tiệc chào mừng Diệp Thù Thần.”
Đường Noãn vẫn mờ mịt: "Có quan hệ gì với tôi chứ?”
Diệp Thù Yến đưa tay vuốt ve mái tóc xõa sau đầu cô, anh hình như rất thích mái tóc của cô: "Đương nhiên có quan hệ, không phải nói tìm một địa điểm cho em?”
Đường Noãn nhớ tới đêm anh vừa đi công tác về đã nói với cô những lời này, lúc ấy cảm thấy rất buồn cười, bây giờ vẫn buồn cười như cũ: "Làm sao tìm?”
Diệp Thù Yến nghịch đuôi tóc cô: "Đường tổng, nếu em muốn đầu tư, đương nhiên phải mở rộng mối quan hệ, cha tôi cũng phí công sức như vậy tụ tập mọi người lại đây, không bằng đến tận dụng tối đa một chút.”
Để cô đi cướp quan hệ của Diệp Thù Thần, Đường Noãn có chút chần chờ: "Cái này có được không vây?”
Cô rất tin tưởng vào Diệp Thù Yến, nhưng mà Diệp Thù Yến đây là bảo cô tự mình lên.
Diệp Thù Yến nhìn cô: "Đường tổng, mấy năm trước Diệp Thù Thần hoang đường tất cả mọi người đều biết, cái gọi là bản lĩnh cũng là lời đồn mà thôi. Nhưng em chính là người kiếm được hơn một trăm triệu ở dưới mí mắt mọi người, vụ án tiếp thị kia đã truyền ra, đa số mọi người đều biết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-161.html.]
Đường Noãn không khỏi nâng thắt lưng, cô vẫn rất kiêu ngạo về chuyện này.
Diệp Thù Yến cười cười: "Nhưng nhà họ Diệp bên kia còn không biết.”
Ánh mắt Đường Noãn sáng ngời, quả nhiên giống như Lý Thu Thu phân tích, nhà họ Giang không thể nào nói chuyện bọn họ bị cô hãm hại nói cho Diệp Chính Hồng. Mà đem chuyện bọn họ bị cô hãm hại nói cho Diệp Chính Hoành, mà người tiếp xúc với Diệp Chính Hồng vì cố kỵ mặt mũi nhà họ Giang, cũng không có khả năng tìm bọn họ nói.
Nói như vậy, cô suy đoán nếu mình đến yến hội, cho dù Diệp Chính Hồng không nói, Tôn Nghiên Thu vì lấy lòng Giang Miễu cũng sẽ dùng chuyện này để trào phúng cô, mà lúc đó bọn họ trắng trợn tuyên bố cô vô năng bại gia, vậy cô sẽ vả mặt bọn họ lại ở trước mặt bao người! Nhưng Đường Noãn nhìn tư liệu trong tay, vẫn không chắc lắm đối với chuyện cướp người.
Cuối cùng, Diệp Thù Yến sử dụng đòn sát thủ: "Nếu em không muốn đi, cứ từ từ tích lũy. Cũng không sao, cùng lắm thì tôi nuôi em.”
Vẻ mặt Đường Noãn rùng mình, ánh mắt kiên định: "Tôi đi!”
Diệp Thù Yến:"...”
Tâm trạng thực sự không thoải mái. Từ trước đến nay Đường Noãn là người đã quyết định thì sẽ dốc toàn lực ứng phó. Tuần tiếp theo, cô tận dụng tất cả thời gian rảnh rỗi để nghiên cứu tư liệu Diệp Thù Yến đưa cho.
Thật ra trong đó có không ít thứ cô đã biết, dù sao lúc đầu cô và Diệp Thù Yến đã định đặt chân vào giới này.
Cô muốn khiến cho mình có giá trị, hiểu được tình hình cơ bản của mỗi gia đình trong vòng tròn là bài học cơ bản. Chỉ là lúc đó địa vị bản thân gia đình Đường Thắng An không cao, bọn họ từ trước đến nay lại đi theo con đường lấy lòng nịnh bợ, cho nên phần lớn Đường Noãn hiểu là sở thích chủ nhân các nhà, thậm chí là chuyện xấu đời tư.
Nhưng tư liệu Diệp Thù Yến đưa cho cô đều là lịch sử phát triển của tập đoàn doanh nghiệp, làm thế nào để phát triển gia tộc, ở giữa gặp phải chuyện gì, người nắm quyền của đối phương đã làm gì, sắp xếp chiến lược như thế nào, có thành công, cũng có thất bại. Đường Noãn nghiên cứu trái lại còn rất hứng thú, kiến thức lý luận cô học được kết hợp với những trường hợp thực tế này có rất nhiều chỗ khiến cô hiểu rõ, có được không ít lợi ích.
Đường Noãn vốn dĩ cũng tràn đầy tự tin, kết quả hai ngày sau mỗi ngày Diệp Thù Yến đều chạy tới "dạy thêm" cho cô. Sau khi bổ túc Đường Noãn không khỏi chán nản. Diệp Thù Yến cùng lắm chỉ lớn hơn cô ba tuổi mà thôi, nhưng tầm nhìn và tri thức tích lũy lại khiến cho cô không theo kịp, trong lúc nhất thời khiến cho cô hoài nghi bản thân. Cho nên đến hôm yến tiệc hoan nghênh Diệp Thù Thần, cô bắt đầu âm thầm căng thẳng.
Diệp Thù Yến ngồi trên sô pha trong phòng khách chờ cô trang điểm xong, nhìn bộ dạng không yên lòng của cô cười nói: "Đừng nghĩ quá nhiều, em đã rất giỏi rồi, hôm nay tuyệt đối sẽ không có chuyện gì.”
Đường Noãn lẩm bẩm nói: "Nói nhẹ như vậy, anh đúng là đứng nói chuyện không đau lưng.”
"Tôi ngồi nói chuyện thắt lưng cũng không đau.”
Diệp Thù Yến nhấn mạnh, thắt lưng anh rất tốt. Đường Noãn không nhịn được lườm anh một cái, Diệp Thù Yến lại cười: "Được rồi, em không tin bản thân, cũng không thể không tin tôi chứ, thầy hay dạy ra trò giỏi, Diệp Thù Thần chỉ là có chút thông minh mà thôi, kém xa với em.”
Vừa nói còn tiến lên vuốt một sợi tóc bên tóc tai của cô ra sau. Đường Noãn vỗ tay anh: "Đừng náo nữa.”
Lại kéo tóc ra: "Người ta chính là như vậy.”
Diệp Thù Yến quan sát một chút: "Tôi cảm thấy để phía sau xinh hơn.”
Nói xong lại muốn đưa tay lên, Đường Noãn ngăn lại, hai người cứ như thế đánh nhau đến đây, chờ lúc ra khỏi cửa, trong lòng Đường Noãn cũng không còn nhiều căng thẳng nữa.
Thật ra Diệp Thù Yến nói rất đúng, cho dù cô không tin mình thì cũng có thể tin tưởng anh, anh giỏi như thế.
Diệp Thù Yến quay đầu nhìn cô một cái, lại không nhịn được đưa tay gạt hạt tua rua lên tóc cô theo thường lệ, khiến Đường Noãn trợn trắng mắt.
Hai người bọn họ tới không tính là rất sớm, hai người dù sao cũng là tới tìm vị trí, phải đủ giá, bên trong đương nhiên cũng phải đông đúc rồi, cho nên cho dù là tiệc chiêu đãi của Diệp Thù Thần, bọn họ cũng giống như áp trục thường ngày đến hiện trường.