Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 155
Cập nhật lúc: 2024-11-13 17:00:17
Lượt xem: 28
Trợ lý Văn ngây ngốc một hồi lâu mới nghĩ đến mình đang đi dạo phố với ông chủ, hỏng rồi! Anh ta đang làm gì trong giờ làm việc vậy?
Vội vàng quay đầu lại thấy ông chủ nhà mình đang cầm điện thoại di động ngẩn người đứng ở đó. Đương nhiên, người ngoài nhìn vào sắc mặt của anh vẫn lạnh lùng như trước, giống như đang suy nghĩ dự án lớn gì đó, nhưng trợ lý Văn đi theo anh mấy năm lại có thể nhìn ra. Anh hình như có chút hoảng hốt.
"Diệp tổng?”
Trợ lý Văn không nhịn được mở miệng.
Diệp Thù Yến khôi phục lại tinh thần, bỗng nhiên hỏi: "Tặng quà gì cho trưởng bối thì tốt đây?”
Trợ lý Văn lại bối rối, trước đây tặng quà cho trưởng bối bà lão Diệp hay là Diệp đổng, hoặc là Tôn Nghiên Thu không phải đều là dùng quà mà công ty mua tập thể sao?
Sao lại tự mình suy nghĩ chẳng lẽ là muốn tặng loại mang ý nghĩa châm chọc này?
Diệp Thù Yến nghiến răng, trực tiếp nói: "Tôi đột nhiên nghĩ tới, lúc trước thật sự quá bận rộn. Sau khi Đường Noãn được nhà họ Đường bên kia nhận về vẫn chưa chính thức đi thăm ba mẹ cô ấy, có vẻ không tôn trọng bọn họ.”
Cho nên Văn Tinh Xuyên anh đừng tự mình đa tình, người Đường Nguyệt nói là tôi, không có liên quan gì đến anh hết.
Vẻ mặt của trợ lý Văn rùng mình một cái: Xảy ra chuyện gì vậy? Mình mới nghĩ cái gì anh ấy đã biết rồi? chỉ có thể nói không hổ là ông chủ của mình sao?
Không đúng, với thái độ có trách nhiệm của mình, không nên nghĩ đến loại chuyện này. Chẳng lẽ là bởi vì mình không nhắc nhở anh ta, lúc trước Diệp tổng giao hết tất cả mọi thứ của Đường tiểu thư cho mình, mình nên suy nghĩ chu đáo, chỉ là gần đây thấy quan hệ của bọn họ nóng lên, anh ta đã lơ là mất, đúng là không được mà.
Diệp Thù Yến nhìn trợ lý Văn vì một câu mà lâm vào tự trách, thở dài, quyết định tha thứ cho anh ta mạo phạm trong lòng vừa nãy, với phần trung thành này, sau này anh cũng sẽ nhẫn nại với anh ta nhiều hơn. 【Không đúng, hình như mình đã làm rất tốt, nếu Diệp tổng được ba mẹ Đường tiểu thư chấp nhận, vậy chẳng phải mình sẽ không có đường phát huy sao?】
【Hơn nữa luật sư Đường là chị gái của Đường tiểu thư, vậy mình không phải là anh rể anh ta sao? Khụ, lỡ như Diệp tổng không muốn từ đó làm khó dễ, như vậy mình quá bị động.】
"Cái kia, trưởng bối chủ yếu là nhìn trúng ngài coi trọng Đường tiểu thư đi, nếu không mua chút đồ vật quý giá.”
【Diệp tổng anh cứ phát huy tài lực của mình đi, tâm ý để cho loại bán mình cho tư bản như tôi tới biểu thị, người một nhà luật sư Đường hòa thuận như vậy, lại không thiếu tiền, coi trọng tâm ý hơn.】Diệp Thù Yến:"...”
Thấy ánh mắt Văn Tinh Xuyên lại rơi vào trang sức Nam Dương Kim Châu kia, lần này Diệp Thù Yến hiểu được anh ta muốn mua cho Đường Nguyệt, chỉ là bởi vì Đường Nguyệt Đường Noãn giống nhau, cho nên anh ta lấy Đường Noãn tham khảo, nhưng mà...”
Đi thôi.”
Văn Tinh Xuyên nghĩ hay lắm! Diệp Thù Yến anh cũng không muốn loại anh rể tâm cơ này chút nào! Anh ta cứ làm mộng xuân thu đó đi!
Thấy Diệp Thù Yến muốn rời đi, trợ lý Văn cuối cùng cũng hạ quyết tâm: "Diệp tổng, ngài đi trước, tôi tới sau.”
Diệp Thù Yến quay đầu lại, đưa tay ra ôm lấy vai anh ta, cứng rắn kéo người ra khỏi cửa hàng xa xỉ phẩm.”
Mau đi thôi, sau này những thứ này cũng không cần anh thay tôi tốn công, tôi sẽ tự mình làm.”
【Tôi không phải vì anh! Hãy để tôi quay lại! ! Tôi muốn mua đồ!】Diệp Thù Yến nghe thấy tiếng lòng lo lắng của anh ta, không khỏi lộ ra một tia ý cười. Biểu cảm bình tĩnh của trợ lý Văn vẫn xuất hiện vết nứt: "Cái kia...”
Diệp Thù Yến nhìn anh ta: "Làm sao?”
Trợ lý Văn chỉ chỉ bàn tay anh đang khoác vai anh ta: "Anh không cảm thấy ánh mắt mọi người có gì lạ sao?”
Diệp Thù Yến nhìn xung quanh, tất cả mọi người đều lộ ra nụ cười phục vụ tiêu chuẩn về phía anh: "Kỳ quái chỗ nào?”
[Bọn họ nghi ngờ anh thích tôi! Hai chàng trai cao lớn, làm gì mà ôm ôm ấp ấp, Diệp tổng, anh cũng không gần gũi với phụ nữ...]
Trợ lý Văn đột nhiên suy nghĩ: [Chẳng lẽ thật sự bởi vì mình sao? Dù sao chúng ta sớm chiều ở chung, năng lực công việc của mình còn mạnh như vậy, anh ấy và Đường tiểu thư yêu đương lại luôn tâm tình bất định với mình, chẳng lẽ là không khống chế được tình cảm...]
Nháy mắt lông tơ của Diệp Thù Yến dựng thẳng lên, như bị điện giật buông anh ta ra, không thể tin nổi nhìn trợ lý Văn, cảm thấy theo một ý nghĩa nào đó, anh thật sự có chút đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-155.html.]
Không thể dựa vào trợ lý, trở lại khách sạn, Diệp Thù Yến suy nghĩ một chút, trực tiếp gọi điện thoại cho Đường Noãn: "Noãn Noãn, ba mẹ em thích cái gì?”
Lúc đầu Đường Noãn nghe anh hỏi như vậy còn có chút mờ mịt: "Ba mẹ tôi thích cái gì sao?”
Diệp Thù Yến nói: "Tôi cảm thấy mình nên chính thức đi thăm bọn họ một chút.”
Đường Noãn lập tức cảnh giác: "Tại sao anh lại đi thăm bọn họ?”
Thái độ này của cô ngược lại khiến cho trong đầu Diệp Thù Yến sáng lên, đây hình như cũng là một biện pháp, nếu như ba mẹ cô thích anh.
Nhớ lại tình hình lúc trước anh đối chọi gay gắt với bọn họ, hay là trước để cho bọn họ không chán ghét anh rồi nói sau.
"Là vị hôn phu, tôi nên tôn trọng ba mẹ em, lúc trước em còn chưa thích ứng được với bên kia, tôi vẫn không đề cập tới, bây giờ tôi cảm thấy đã đến lúc rồi, không đi thì sẽ rất thất lễ.”
Không đợi Đường Noãn từ chối, Diệp Thù Yến tiếp tục nói: "Nếu không chú và dì có ý kiến với tôi, sau này chúng ta kết hôn sẽ gặp phiền phức.”
Trong lòng Đường Noãn nhảy dựng lên, buột miệng nói: "Ai muốn kết hôn với anh chứ?”
Diệp Thù Yến bỗng nhiên cười khẽ: "Vậy em muốn từ hôn với tôi sao?”
Trong giọng nói của anh lộ ra sung sướng: "Nói như vậy chúng ta không tính là lưỡng tình tương duyệt.”
Đường Noãn:"...”
Cô phát hiện mình đã rơi vào một cái bẫy tiến thoái lưỡng nan, Diệp Thù Yến thật sự rất hèn hạ!
Lại nghe anh thở dài nói: "Được rồi, thế thì tôi tự nghĩ biện pháp vậy, tóm lại đây là nghĩa vụ của tôi với tư cách vị hôn phu, tôi nhất định phải đi một chuyến đi.”
Uy hiếp, uy h.i.ế.p trần trụi.
Anh không chỉ đê hèn mà còn vô sỉ. Nhưng Đường Noãn vẫn phải thỏa hiệp, tự anh làm, không biết sẽ làm ra chuyện gì, còn không bằng nắm giữ mọi chuyện khống chế trong phạm vi. Nhưng mà...
Đường Noãn cười giảo hoạt: "Ba tôi thích đồ ăn ngon, mẹ tôi... bà ấy thích bọn nhỏ đều khỏe mạnh vui vẻ.”
“Chị gái tôi và anh hai tôi thích ăn đồ ba tôi nấu, em trai tôi thích tiền tiêu vặt.”
Để tôi xem anh có thể nghĩ ra cách gì.
Diệp Thù Yến:"...”
Chiếu theo cách nói của cô như vậy, cứ trực tiếp đưa cho Đường Kim Hâm một vài nguyên liệu nấu ăn kỳ lạ, khiến cho ông ấy vui vẻ, đám Đường Nguyệt ăn rất vui vẻ, Thẩm Kim Hoa nhìn mọi người vui vẻ, đương nhiên cũng vui vẻ. Hơn nữa, đây không phải là thói quen hàng ngày của gia đình bọn họ sao?
Diệp Thù Yến thở dài thật sâu, quên đi, vị hôn thê cũng không đáng tin cậy, anh chỉ có thể dựa vào chính mình.
Diệp Thù Yến nghiên cứu hơn một giờ, cuối cùng cũng tìm được một câu tương đối đáng tin cậy từ rất nhiều hồi âm: khổ nhục kế hoặc là tỏ vẻ đáng thương.
【Nếu như nhà mẹ vợ thật lòng yêu thương con gái, có thể áp dụng, người lớn từ ái vẫn rất dễ đau lòng, vừa đau lòng sẽ mềm lòng thôi.】
Thế là Diệp Thù Yến suy nghĩ mình đáng thương chỗ nào: Ngoại hình? Mặc dù anh chưa từng đặc biệt để ý đến diện mạo, nhưng anh biết, Đường Noãn có thể động tâm với anh, cái này có một phần lớn công lao của vẻ bền ngoài.
Gia thế? Rất giàu, không ai dám chọc anh.
Tình cảm? Có hôn thê xinh đẹp đáng yêu, tiến triển thuận lợi.
Anh thật sự không nghĩ ra mình chỗ nào có thể đáng thương.