Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 150

Cập nhật lúc: 2024-11-12 19:41:13
Lượt xem: 46

Mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã thấy Đường Noãn đăng một biểu tượng cảm xúc nữ thần rải hoa: [Tháng trước kiếm được nhiều quá, em nhả vía cho các chị nè, mau nhận lấy đi.]

Mọi người trong nhóm nhất thời trầm mặc, thật lâu sau mới có người thận trọng phunr một câu: [Quả nhiên là điên thật rồi.]

[Cảnh giới cao nhất của sĩ diện, sau khi mất hai trăm triệu, vẫn phải tiêu thêm một trăm triệu để tự cứu vớt mặt mũi của mình...]

Đương nhiên Kim Vấn Hạ không tin, chế nhạo: [Đường Noãn, cô không cần phải vậy đâu, tất cả mọi người đều không phải là đồ ngu.]

Đường Noãn trực tiếp gửi đường link tham gia phòng khách marketing của cô lên, tất nhiên, loại sự kiện này có phát sóng trực tiếp và phát lại.

Lại chu đáo nhắc nhở: [Từ phút hai mươi ba giây thứ năm mươi, cũng không lâu lắm, ước chừng mười phút, mọi người phải tin tưởng tôi chứ, tôi đây là chân thành cảm tạ nhà họ Giang.]

Mọi người mở video ra, chỉ thấy Đường Noãn mặc một bộ đồ trưởng thành đang chia sẻ với mọi người thương vụ lần này.

Toàn bộ đầu đuôi chuyện này cũng không phức tạp, đối với ai khác thì có thể cần phải giải thích thêm một chút, nhưng những người trong nhóm sau một tháng đeo bám theo chuyện này, một đám công tử không hiểu gì cũng gần như nắm rõ mô hình tiếp thị của thương mại điện tử.

Vì vậy, mọi người đều nghe hiểu rất rõ ràng, điều buồn cười nhất là câu kết luận của người dẫn chương trình ở cuối: "... Đây là một kế hoạch tiếp thị quy mô rất lớn. Trong kế hoạch này, mọi người đều có lợi: người dùng nhận được sản phẩm miễn phí; các nền tảng mua sắm thì có thể dùng phí tổn thấp để thu hút và tăng độ gắn bó của người dùng, các công ty chuyển phát nhanh thì nhận được những đơn đặt hàng siêu lớn, tất nhiên, lợi nhuận lớn nhất là Bối Hoa, không chỉ không tốn chút sức nào liền có thể giao sản phẩm của mình đến tay hàng chục triệu người mà còn thu được vốn lưu động, thực sự tuyệt vời, nếu sản phẩm của Bối Hoa thực sự rất hiệu quả thì năm mươi triệu người đã được tặng quà miễn phí chính là những hạt giống tiếp sức lan tỏa cho họ, điều này sẽ giúp cho hoạt động tiếp thị sau này của họ càng hiệu quả hơn, sự trỗi dậy trở lại của họ cũng rất đáng được mong đợi!”

“Mà các nền tảng mua sắm của Giang Thị và Nam Đô là những anh hùng hậu trường, gián tiếp ủng hộ các thương hiệu quốc gia. Có lẽ đây là trách nhiệm và ý nghĩa của các công ty lớn chăng!”Cả nhóm im như thóc.

Đường Noãn lại ung dung thong thả phun ra một câu: [Kim Vấn Hạ, bây giờ cô đã tin chưa, tôi phải cảm ơn nhà họ Giang đã hào phóng chi tiền!]

Tiếp theo là các biểu tượng cảm xúc quỳ xuống cảm ơn sếp. Mọi người: . . .

Tại sao vừa nãy họ lại lên tiếng cho người này vậy? Rõ ràng họ mới là kẻ đáng thương, được chứ? Ngược lại, một số người thông minh thì bắt đầu dựa trên kế hoạch của Đường Noãn mà tính toán: [Cho dù được chia hai mươi phần trăm, vậy sao lại là một trăm mười triệu chứ? Không phải lẽ ra chỉ tầm năm mươi triệu thôi sao?]

Đường Noãn cười giải thích: [Hay là tôi phải cảm ơn sự hào phóng của nhà họ Giang nhé? Họ giữ thể diện của tôi mà trả tám tệ cho mỗi đơn hàng, hơn nữa đơn hàng này là đặc biệt dành cho tôi nên Bối Hoa cũng ngại lấy nhiều của tôi...]

Cuối cùng cũng có người kịp phản ứng: [Cho nên, ý của cô là một trăm triệu này chỉ là phần chia của bên nền tảng nhà họ Giang? Nam Đô không được tính?]

Đường Noãn: [Ồ, tôi không thân quen họ, nên phần còn lại chỉ khoảng hai mươi triệu thôi.]Mọi người lại im lặng, họ cảm thấy vào lúc này nên nhường không gian cho Kim Vấn Hạ.

Quả nhiên, lần này Kim Vấn Hạ nhịn không được, có lẽ là vì tức điên rồi nên không gõ chữ, trực tiếp dùng giọng suy sụp tức tối mà nói: "Đường Noãn! ! Cô thật đáng khinh, chơi ám chiêu!”

Đường Noãn bình tĩnh nói: [Kim tiểu thư, cái này sao có thể gọi là ám chiêu, cùng lắm chỉ là âm mưu.]

[Mà tôi đã không làm cho nhà họ Giang lỗ lã gì nha, đôi bên cùng có lợi, cùng nhau kiếm tiền!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-150.html.]

[Tóm lại, tôi vẫn muốn cảm ơn nhà họ Giang ra tay hào phóng, bây giờ cuối cùng tôi cũng có thể chân chính đốt tiền nấu trứng rồi nè!]

Kim Vấn Hạ: . . .

Cô ta tức giận không nói nên lời, do dự có nên gửi video cho Giang Trạm hay không. Cô ta lại muộn màng nhận ra mình có thể đã gặp họa rồi, nếu không phải cô ta đi lê la khắp nơi lẻo mép thì mọi người chỉ biết Đường Noãn và nhà họ Giang đối đầu mà thôi, kết quả cuối cùng thì sẽ không biết rõ ràng như vậy.

Nhà họ Giang hàm hồ một câu, sẽ không ai tin Đường Noãn có thể lừa được người nhà họ Giang, nhưng bây giờ...

Cô ta vừa cầm điện thoại di động vừa vội vàng đi tìm mẹ...

Nhưng cô ta vẫn còn quá ngây thơ, không có cô ta, đương nhiên Đường Noãn sẽ nghĩ biện pháp khác, Đường Noãn cũng không phải người khiêm tốn, làm sao có thể không công bố thắng trận?

Về phần có nói cho Giang Trạm biết hay không, cô không cần lo lắng.

Tại Hội nghị thượng đỉnh quốc tế dành cho doanh nhân Trung Quốc, trong giờ giải lao, Diệp Thù Yến đã xem một đoạn video trên điện thoại di động của mình.

Hội nghị thượng đỉnh này là hội nghị thượng đỉnh ngành kinh doanh lớn nhất cả nước, quy tụ gần như những doanh nhân hàng đầu trong toàn bộ Trung Quốc, mà Diệp Thù Yến, với tư cách là người nắm quyền của gia tộc Diệp giàu có, đương nhiên thu hút sự chú ý. Có người đi tới, cười nói: "Diệp tổng đang xem gì vậy?”

Diệp Thù Yến ngẩng đầu cười nói: "Vụ này khá thú vị.”

Anh đã nói thú vị, vậy nhất định là thú vị rồi, người nọ lập tức nói: "Vụ nào thế, có thể gửi nó cho tôi xem được không?”

Diệp Thù Yến hào phóng gửi nó cho anh ta, khi những người khác nhìn thấy vậy, họ đều muốn xem nó, vì vậy Diệp Thù Yến gửi thẳng vào nhóm. Lúc Giang Trạm từ nhà vệ sinh đi ra, anh ta chỉ thấy mọi người đang vùi đầu vào xem điện thoại, thỉnh thoảng lại vô tình bắt gặp một câu: "Diệp tổng nghĩ đây là một vụ thú vị cơ đấy.”

Anh ta nghi hoặc, nhíu mày, tiếp tục về phòng, cũng phát hiện mấy người Trung Quốc kia cũng đang cầm điện thoại di động xem một cách thích thú. Một người nói: "Cô gái này trông ít tuổi, nhưng lại táo bạo và cẩn thận, trong tương lai cô ấy sẽ trở thành một vũ khí tuyệt vời.”

Người khác cũng cảm thán: "Những người trẻ tuổi ngày nay thật đáng gờm.”

Thật ra vụ của Đường Noãn đối với họ - những ông già này mà nói nhỏ nhặt không đáng kể, cho nên họ càng coi trọng sự khéo léo và dũng cảm của những người trẻ như cô, phải biết rằng điều quan trọng nhất đối với một doanh nghiệp ngoài sản phẩm ra, chính là nhân tài. Có người hỏi Diệp Thù Yến: "Video này ở đâu ra thế? Diệp tổng có biết cô gái này không? Nhân viên công ty cậu à?”

Nếu không phải, có thể tìm thử xem sao. Sau đó, mọi người nhìn thấy anh thanh niên luôn có khuôn mặt lạnh lùng, ăn nói lãnh đạm đột nhiên thẳng lưng dè dặt, cằm hơi thu lại, đôi mắt đầy ý cười, khóe môi cong lên: “Ừm, cô ấy là vợ chưa cưới của tôi đấy.”

Giọng nói còn nhẹ nhàng hơn vài phần! Mọi người: …Lúc này mọi người mới kịp phát hiện, ai mà thèm ăn cơm chó chứ! Nhưng nhìn bộ dáng tựa như đắc ý của Diệp Thù Yến lại cảm thấy buồn cười, chợt hiểu ra đây vẫn là một thanh niên chưa vợ, thấy cũng dễ thương là sao vậy cà?

“Ây dô, Giang tổng!”Có người nhìn thấy Giang Trạm, giơ điện thoại di động lên nói: “Đây mới là nhân vật chính của sự việc này đây.”

Giang Trạm cuối cùng cũng xem được video, anh ta tất nhiên không cần tính toán như những người trong nhóm “Liên minh những ông bố lo lắng", anh ta là người biết rõ nhất mọi chuyện, nghĩ đến món hời giá thành thấp mà anh ta tự mãn đã chui vào túi Đường Noãn, anh ta không khỏi nghẹn tức. Nhưng vẫn có người giơ ngón tay cái lên với anh ta: "Không tệ, không tệ, anh cũng có lợi, cứu được một thương hiệu quốc gia. Sự kiện này thật đáng giá.”

“Không chỉ thế.”

Loading...