Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-10-30 23:53:15
Lượt xem: 138
Đường Noãn nhíu nhíu mày, trực tiếp lật đến tấm ảnh thứ hai.
Nếu như nói việc cô gái trong tấm ảnh đầu tiên giống Lâm Nguyệt Nga và Đường Sương chỉ là sự trùng hợp, vậy trong tấm ảnh thứ hai, gần như là giống cô y đúc, không thể không khiến cho người ta phải suy nghĩ nhiều.
Người đại diện của Giang Miểu giống với Lâm Nguyệt Nga, mà mình lại rất giống chị gái và mẹ của người đại diện kia...
Đường Noãn ép mình tỉnh táo lại, trong tình huống này, rất hiển nhiên đây là thủ đoạn Giang Miểu dùng để đối phó với cô.
Nhưng sâu trong nội tâm lại có một loại trực giác kỳ dị, loại trực giác này quấy nhiễu làm cho tâm thần cô không yên.
Ba mẹ và chị gái cô có biết chuyện này không?
Cho nên từ nhỏ đến lớn bọn họ mới không thèm để ý tới cô sao?
Cho nên năm đó là chuyện thế nào? Là giống như đại bộ phận tiểu thuyết viết, ba mẹ nghèo khó muốn cho con gái mình có cuộc sống tốt hơn nên mới cố ý đổi con, hay là không cẩn thận ôm nhầm? Hay là có người khác gây khó dễ?
Nếu cô thật sự không phải là con gái của nhà họ Đường, vậy ba mẹ ruột của cô là người như thế nào? Bảo mẫu? Người bán hàng? Hay là người nào…
Đường Tinh, đúng, Đường Tinh, người đại diện của Giang Miểu, chỉ cần hỏi cô ta một chút...
Đủ loại vấn đề và suy đoán không ngừng xuất hiện, trong lúc nhất thời tâm Đường Noãn loạn như ma, đợi đến khi cô dừng lại, phát hiện mình đang đứng ở ven hồ nhìn về phía Giang Miểu.
Nhiệt độ ban đêm trung tuần tháng sáu rất vừa phải, trong đình viện có đủ loại đèn đủ màu sắc trang trí, phảng phất như đặt mình vào trong lâu đài mộng ảo, về cơ bản các thanh niên đều tụ tập ở bên ngoài, nhưng vẫn chia thành hai nhóm người có ranh giới rõ ràng.
Một bên là đám ăn chơi trác táng như Đường Noãn, Quý Vân, họ đang ngồi cạnh bồn hoa, thảo luận về túi xách, xe đua, và các loại vui chơi ăn uống. Bên kia lấy Giang Miểu cầm đầu, hội tụ các tinh anh trong giới, bọn họ đang ngồi ven bờ nhân tạo thảo luận về triển vọng của ngành sản xuất và các hạng mục đầu tư.
Có vẻ như Giang Miểu đã dự liệu được việc Đường Noãn sẽ tìm tới đây, quay đầu đối diện với ánh mắt của cô, khẽ mỉm cười, sau đó quay đầu thân mật kéo cánh tay một cô gái, nhiệt tình giới thiệu với mọi người: "Đây là người đại diện kiêm chị em tốt của tôi, Đường Tinh, chúng tôi là bạn học đại học, mọi người nhìn mặt cô ấy xem, có phải quen lắm hay không…”
Đường Noãn nhìn khuôn mặt vô cùng giống với Lâm Nguyệt Nga, trong lòng nhảy dựng, sau đó thấy được khóe miệng Giang Miểu nhếch lên, mí mắt hơi rũ lập lòe ý cười.
Không thể tìm cô ta được, cho dù chân tướng gần trong gang tấc, nhưng chắc chắn Giang Miểu sẽ không để cô tiếp xúc với Đường Tinh...
Đường Noãn nhéo lòng bàn tay của mình, tự nói với mình là phải bình tĩnh, cô cúi đầu lấy điện thoại di động trong túi xách ra, tìm được số điện thoại của Diệp Thù Yến, gọi đi.
"Anh Thù Yến.”
Cô vừa đi về phía Giang Miểu, vừa cất giọng nói: "Tôi có chút không thoải mái, anh có thể tới đây một chút không?”
Cô đi xuyên qua khu nghỉ ngơi ven hồ, làm lơ các loại ánh mắt nhìn qua đây, tiếp tục đi về phía trước: "Ừm, ở dãy ghế bên hồ ngoài đình viện.”
…
“… Có hơi quá đáng rồi nha, còn cố tình qua đây khiêu khích nữa.”
“Chắc là chột dạ, bằng không cô ta đã có thân phận vợ chưa cưới chính thức rồi, cần gì phải để ý Giang Miểu như vậy, có thể thấy được chính cô ta cũng biết thân phận vợ chưa cưới này của cô ta là không chính thức, tùy thời đều có thể bị thu hồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-15.html.]
“Đức không xứng, tất có tai ương... Đáng tiếc, loại người này lại không tự biết rõ thân phận của mình…”
…
Lúc này Đường Noãn cũng không để ý tới sự cười nhạo của những người đó, nghe được Giang Miểu nói: "Dù sao cũng là khách, tôi qua xem một chút.”
Sau đó, tìm một cái ghế yên tĩnh không có người ngồi xuống.
Giang Miểu tới không chậm, Đường Noãn nhìn thấy cô ta thì không khỏi cười lạnh, hiển nhiên đối phương cũng sợ sau khi Diệp Thù Yến tới đây thì bản thân cô ta sẽ không có cách nào nói ra những lời muốn nói với cô.
Cô ngược lại muốn nhìn xem, Giang Miểu muốn làm gì!
“Cô không giống như trong lời đồn.”
Giang Miểu cúi đầu nhìn Đường Noãn, giọng nói ngọt ngào, giọng điệu lại mang theo cảm giác ưu việt, cao cao tại thượng: “‘Thông minh’ hơn nhiều”. Đáng tiếc lại là tự cho mình là thông minh.”
Bây giờ Đường Noãn không có ý định cãi nhau với cô ta, đi thẳng vào vấn đề, hỏi: “Cô có ý gì?”
Giang Miểu cười nói: “Không có ý gì, chỉ là cảm thấy, nếu chuyện này truyền ra ngoài, không biết thân phận vợ chưa cưới của Diệp Thù Yến có thể cứu cô hay không?”
Giọng điệu và cách nói quen thuộc này, xem ra Đường Dị thuật lại không sai.
“Tôi biết cô không muốn tin.”
Giang Miểu bày ra bộ dáng thương hại: “Chẳng qua đây cũng là ý trời, Đường Dị và Đường Tinh đều là bạn bè thân thiết của tôi, rất dễ để có thể lấy được tóc của bọn họ.”
“Cô có thể để lại địa chỉ, đến lúc đó tôi sẽ gửi giấy giám định ADN cho cô.”
Cô ta nói rất chắc chắn, quả thật loại chuyện này không cần phải nói dối.
Đường Noãn suy xét mục đích của đối phương: “Cô Giang vì muốn bám víu vào Diệp Thù Yến, quả thực là không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào mà! Cô muốn tôi làm gì? Chủ động từ hôn với Diệp Thù Yến sao?”
Giang Miểu cảm thấy có chút buồn cười: “Cô Đường, hình như cô suy nghĩ hơi nhiều rồi, có từ hôn hay không cũng không phải do cô quyết định, đây là chuyện giữa tôi và Diệp Thù Yến, không liên quan đến cô.”
“Chẳng qua tôi chỉ muốn tự bảo vệ mình mà thôi!” Cô ta nhìn Đường Noãn, ám chỉ: “Để phòng ngừa tự dưng bản thân xuất hiện trên hot search, tôi cũng không thích xem mấy tên hề nhảy nhót nhiều lần trước mặt mình, rất phiền!”
Đường Noãn bị chọc cười: “Vậy xem ra chúng ta rất giống nhau, tôi thật sự rất thông cảm cho cô.”
“Thực ra tôi cũng vậy, vì tự bảo vệ mình thôi, tôi đang an phận làm vợ chưa cưới của Diệp Thù Yến, tôi tự hỏi cũng không biết mình đã làm sai chuyện gì, đột nhiên xuất hiện mối tình đầu đã chia tay từ tám trăm năm trước, như một tên hề nhảy nhót trước mặt tôi, lại còn muốn kéo tôi làm đệm lưng cho người ta chê cười, quả thực rất ghê tởm.”
Sắc mặt Giang Miểu trầm xuống.
Đường Noãn nghiêng đầu nhìn cô ta: “Sao? Cô cảm thấy tôi nói sai à? Tôi sai chỗ nào nhỉ?”
“Sai ở gia thế không bằng cô, tài hoa không bằng cô, lại có được người đàn ông mà cô thích, có đúng không?”