Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 149
Cập nhật lúc: 2024-11-12 19:41:12
Lượt xem: 38
Thật ra đây là trạng thái làm việc bình thường của anh, ba năm qua Đường Noãn đã quen rồi, nhưng lần này không biết vì sao, tân này luôn có chút không có động lực, nhìn số đơn hàng tăng mỗi ngày cũng không có hứng thú. Mãi cho đến khi sự kiện kết thúc, khi đơn hàng được tính và thanh toán hóa đơn, Đường Noãn mới vui vẻ trở lại!
Đặc biệt là khi Kim Vấn Hạ lại ở trong nhóm, Đường Noãn rất phấn chấn, đối phương đã không biết mệt mỏi khiêu khích cô trong vòng một tháng, cuối cùng cũng bị vả mặt. Nhưng cô không để ý mà đi phòng khách marketing trước, vụ này thành công như vậy, tất nhiên phải cho mọi người biết chuyện!
Đặc biệt là nhà họ Giang, cô muốn họ hiểu rằng cô đang chân thành cảm ơn họ.
Thực ra nửa tháng trước trong nhóm cũng không thảo luận nhiều về vấn đề này, dù sao sự việc cũng đã rất rõ ràng không có gì phải bàn cãi, hơn nữa đương sự là Đường Noãn vốn không hề xuất hiện, thậm chí còn không có bất kỳ ai để cãi nhau, chỉ nghe Kim Vấn Hạ một mình múa may làm trò cũng chẳng có gì thú vị.
Nhưng những ngày gần đây lại trở nên sôi nổi, sự kiện đã kết thúc và sắp có kết quả cuối cùng, tất cả họ đều muốn biết rốt cuộc Đường Noãn lỗ bao nhiêu, đương nhiên, điều quan trọng nhất là tiếp theo sau đó sẽ có hậu quả ra sao. Thái độ của Diệp đại thiếu ra sao? Hơn nữa nhà họ Diệp có thái độ ra sao? Dù sao thì theo như họ nghe nói ông cụ Diệp và bà cụ Diệp đã rất bất mãn với hành vi hoang đường của Đường Noãn, không biết lần này Diệp thiếu gia có bênh vực cô hay không.
Bên Kim Vấn Hạ gần như gấp rút không kìm được tung ra số liệu.
Động lực trong giai đoạn đầu của sự kiện rất mạnh mẽ, nhưng dần yếu đi ở giai đoạn sau, vì vậy cuối cùng, phúc lợi của ứng dụng Nam Đô dành cho người dùng đạt tổng cộng hai mươi triệu đơn đặt hàng, ngoài ra còn có một ứng dụng về mỹ phẩm và thương hiệu cao cấp đạt năm triệu đơn.
[Hai mươi lăm triệu đơn, giá thành bảy tệ, một trăm bảy mươi lăm triệu! Nếu cộng cả phí OEM nữa thì là hơn hai trăm triệu, mẹ nó chứ]
Kim Vấn Hạ vẫn đeo đuổi Đường Noãn trong nhóm, như thể cô ta sẽ không dừng lại cho đến khi cô xuất hiện: [Đường Noãn, chúng tôi tính có đúng không? Sao không nói chuyện đi chứ, không phải đã khóc ngất rồi không hả?]
Mà Đường Noãn, người mà cô ta nghĩ rằng đã ngất đi vì khóc, đang cười toe toét đến tận mang tai. Cô vừa trở về từ phòng khách marketing thì nhận được một khoản thanh toán từ chị Trương. Ngoại trừ việc bảo cô lỗ tiền là sai, thì dữ liệu Kim Vấn Hạ báo cáo là chính xác, Nam Đô và các ứng dụng khác đạt hai mươi lăm triệu đơn hàng, dựa trên lợi nhuận 4 tệ mỗi đơn hàng, họ đã lãi ròng một trăm triệu.
Đương nhiên, không phải tất cả số tiền đều thuộc về Đường Noãn, trước khi xác nhận kế hoạch với chị Trương, hai người cũng đã ký riêng một thỏa thuận, nếu như thất bại, Đường Noãn sẽ chịu một phần của thiệt hại, nhưng nếu như thành công, cô sẽ lấy hai mươi lăm phần trăm lợi nhuận để dùng làm phí lập kế hoạch và hợp tác, bởi vì cô là người đàm phán với công ty chuyển phát nhanh và hợp tác với các nền tảng.
Nói cách khác, trong số một trăm triệu, cô kiếm được hai mươi triệu. Đương nhiên, bị ảnh hưởng lớn nhất là phía nhà họ Giang, dưới sự kích động của Đường Noãn, nỗ lực quảng bá của họ chưa bao giờ suy yếu, đơn hàng cuối cùng của họ nhiều hơn Nam Đô ba triệu đơn. Hai mươi ba triệu đơn hàng, mỗi đơn hàng lãi mười hai tệ, tổng cộng là hai trăm bảy mươi sáu triệu tệ, về phần này, Đường Noãn cũng có một thỏa thuận khác với chị Trương, bởi suy cho cùng cô là người kích động đối phương mua hàng và tăng lực độ thúc đẩy cũng là cô nên bên phần tiền từ nhà họ Giang cô sẽ lấy bốn mươi phần trăm. Nói cách khác, cô kiếm được một trăm mười triệu từ nhà họ Giang!
Đường Noãn vui mừng đến nỗi nhảy cẫng lên vài cái, không sao trút hết được niềm phấn khích, cô lách cách gõ chữ, gửi tin nhắn cho Diệp Thù Yến. Sau khi gửi xong, Diệp Thù Yến gần như ngay lập tức gọi cho cô, Đường Noãn mới nhận ra mình đang làm gì, kiếm được nhiều tiền như vậy, phản ứng đầu tiên của cô là nói với Diệp Thù Yến.
Cô nhìn điện thoại, đột nhiên cảm thấy hơi khó xử, dù sao cô cũng là người nhắn trước, không bắt máy thì không hay, đằng hắng giọng trả lời: “A lô?”
Nhưng đầu dây bên kia không có tiếng động nào, Đường Noãn khó hiểu nhìn điện thoại, đã kết nối rồi, đầu dây bên kia vẫn nghe thấy giọng nói ồn ào, giống như đang ở hiện trường hội nghị nào đó: "Bấm nhầm sao?”
“Không đâu.”
Âm thanh trầm thấp truyền đến, không hiểu sao nghe hay lắm lắm luôn, Đường Noãn vô thức chạm vào tai cô, giọng cũng dịu đi: "Vậy tại sao anh không nói chuyện?”
Diệp Thù Yến cười khì: "Bởi vì anh đang nhớ em, mới nhận được tiền à?”
Đường Noãn khịt mũi: "Không, em đã nhận được từ lâu rồi, chỉ là em nói với anh một tiếng, tránh cho bên nhà họ Diệp làm khó anh.”
Diệp Thù Yến xem ảnh chụp màn hình chuyển khoản mà cô gửi qua cho anh, lại nghe cô bổ sung thêm một câu: “Đây là nghĩa vụ mà vợ chưa cưới nên làm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-149.html.]
Anh không khỏi cười nhẹ: "Được, ngày mốt anh sẽ về, vợ chưa cưới của anh có phải cũng có nghĩa vụ đón anh không?”
Nói đến đây, anh vẫn không nhịn được nói: "Anh nhớ em.”
Đường Noãn nói một cách vô cảm: "Đừng dụ dỗ em nha, để em nói cho anh biết, bây giờ em đã giàu có, cẩn thận em hủy hôn đó.”
Diệp Thù Yến thuần thục mà đổi lại cách nói khác: “Ừm, anh nhớ tiền của em quá.”
Đường Noãn: …
Cô nhịn không được phì cười: “Em ghét nhất có người thương nhớ đến tiền của em.”
Diệp Thù Yến cũng cười: “Tiếc quá, không được hủy hôn.”
Hai người lại cãi nhau vài câu, sau đó cúp điện thoại, Đường Noãn không khỏi bật cười, người này sao lại trẻ con như vậy! Sau đó, cô xem tin nhắn trong nhóm, có một số lời lẽ khiến cô hơi ngạc nhiên. Có lẽ bọn họ đều cho rằng cô đang rất khổ sở, hoặc có thể là những lời khiêu khích hàng ngày của Kim Vấn Hạ thực sự rất khiến người ta khó chịu, thậm chí còn có người bắt đầu nói hộ cô:
[Kim Vấn Hạ đủ rồi đấy, cô ấy đã trả giá rồi, tha cho người ta đi.]
[Đúng vậy, vốn là nhà họ Giang các người không cho người ta đầu tư hạng mục, ép buộc họ thành ra như vậy, còn muốn cái gì nữa?]
Kim Vấn Hạ cũng không thua kém: [Ai không cho cô ta làm hạng mục nữa? Trong làng giải trí có nhiều đạo diễn, diễn viên như vậy mà cô ấy vẫn chưa tìm được ai sao?]
[Không phải cô ta nhắm vào nhà họ Giang trước sao? Tự mình đã đánh giá quá cao khả năng của mình và thành ra thế này, còn không cho người ta nói à?]
Có người ủng hộ Kim Vấn Hạ: [Đều là người trưởng thành cả rồi, chịu trách nhiệm về hành động của mình mà thôi, có gì đáng thông cảm đâu chứ? Cô ta có bản lĩnh thì đừng có ngông cuồng!]
[Người ta nói rồi, cũng đã làm rồi, mấy người còn định đeo bám làm gì? Phải bao dung và tha thứ đi chứ.]
Kim Vấn Hạ nói: [Tôi thấy vui, liên quan đến mấy người?]
Đường Noãn híp mắt, bắt đầu gõ chữ: [Tôi cũng rất vui.] Sau đó, cô trực tiếp gửi một bao lì xì mười ngàn tệ. Mọi người không ngờ cô lại cao ngạo như vậy, vừa tranh bao lì xì vừa nói:
[Sao vậy? Chịu kích thích nên phát điên rồi sao?]
Ngay sau đó, Đường Noãn gửi ảnh chụp màn hình chuyển khoản ngân hàng, thông tin quan trọng đã bị làm mờ, nhưng bên chuyển khoản là công ty cổ phần mỹ phẩm Bối Hoa rất rõ ràng, mà số tiền chuyển khoản được đánh dấu bằng một vòng tròn màu đỏ rất nổi bật, có vẻ như sợ họ đếm nhầm nên đã chu đáo đánh dấu các chữ số bằng dòng chữ nhỏ màu đỏ.
Mọi người:…
Quả nhiên là phong cách của Đường Noãn.
Số tiền đập vào mắt: đúng một trăm mười triệu.