Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 142
Cập nhật lúc: 2024-11-12 09:45:52
Lượt xem: 56
"Nếu có một ngày anh thay lòng đổi dạ, tôi chẳng những không có cái gì, mà còn bị bọn họ giẫm đạp dưới chân.”
Diệp Thù Yến không ngờ trong lòng cô lại không tự tin như vậy: “Sao có thể?”
Anh còn chưa nói xong, Đường Noãn đã đột nhiên ngồi thẳng dậy, vung tay hét lớn: "Tôi muốn trở nên mạnh mẽ hơn! Tôi muốn dựa vào chính mình! Tôi muốn bọn họ tôn trọng tôi từ đáy lòng giống như nhìn thấy anh vậy!”
Diệp Thù Yến suýt nữa bị trúng nắm đ.ấ.m của cô, ngửa người ra sau để né tránh, không khỏi bật cười, anh sai rồi, cô thực sự dũng cảm hơn anh nhiều, anh chỉ biết mù quáng chạy trốn, cần mẹ anh đánh thức anh, nhưng cô biết phải làm gì để cố gắng.
"Được rồi, em sẽ...”
“Tôi không thích anh! ! !” Câu này cô hô cực lớn. Diệp Thù Yến: . . . Anh không khỏi nghiến răng một cái: “Em không thể nói được một câu tốt tành sao?
Đường Noãn đột nhiên trở nên ủ rũ.
Diệp Thù Yến thở dài, từ trong phòng tắm lấy khăn tắm ra, vừa lau mặt cho cô vừa hỏi: "Làm sao vậy?”
Đường Noãn ủ rũ bĩu môi: “Tôi không có cách nào để trở nên mạnh mẽ lên... Hức… Đạo diễn Phùng nói hạng mục của tôi không hề ổn.”
Diệp Thù Yến cau mày: “Ai nói không hề ổn? Anh cảm thấy rất tốt mà?”
Đường Noãn liếc nhìn anh, ghét bỏ nói: "Anh không phải là dân chuyên nghiệp.”
Sau đó, cô chán nản: “Tôi cũng không phải...”
“Ngộ nhỡ phải bồi thường tiền... Tôi sẽ nghèo rớt mồng tơi! Có phải tôi không được hay không?”
Diệp Thù Yến nhịn không được xoa xoa đầu của cô, bình thường hay thấy cô có dáng vẻ đã định liệu trước mọi c, nhưng ngẫm lại, cô cũng chỉ là một người trẻ tuổi mới tốt nghiệp, làm loại hạng mục lớn này khó tránh khỏi sẽ có áp lực.
“Không sao, không phải còn có anh sao?”
Anh nói: “Anh sẽ bồi thường.”
Ý của anh là muốn để cô không cảm thấy áp lực, nhưng Đường Noãn lại như bị ép phải vui vẻ lên: "Không, không, không phải anh, là tôi.”
Ánh mắt cô kiên định, thấy c.h.ế.t không sờn,"Tôi có thể làm được!”
Diệp Thù Yến: . . .
Cô nói lời này là có ý gì? Sự giúp đỡ của anh đối với cô mà nói, là hồng thủy mãnh thú sao? Cuối cùng Đường Noãn cũng chìm vào giấc ngủ, Diệp Thù Yến giúp Đường Noãn kéo chăn, ngồi ở mép giường lặng lẽ nhìn cô, nhưng trong mắt anh hiện lên vẻ đau lòng.
Chỉ cần cô không quá thanh tỉnh thông suốt như vậy, có lẽ cô cũng có thể mặc sức hưởng thụ giây phút hạnh phúc này. Nhưng những gì cô nhận được thật sự quá ít ỏi, bây giờ cô thậm chí phải nghĩ kỹ càng về những gì mình thực sự thích, bởi vì biết rõ có được rồi mất đi nó còn đau đớn hơn là chưa từng có được... Cho dù cô cảm thấy rằng chỉ khi mình mạnh mẽ mới có thể cảm thấy an toàn, vậy thì anh sẽ đợi cô trở nên mạnh mẽ hơn.
Diệp Thù Yến chạm vào má cô, cúi người đặt một nụ hôn lên trán cô... Đèn trong phòng đã tắt, cửa nhẹ nhàng đóng lại, nhưng người trên giường vẫn lặng lẽ mở mắt, đưa tay lên chạm vào trán. Diệp Thù Yến, hãy đợi cho đến khi em có thể tự tin đứng bên cạnh anh nhé… nếu ngày ấy anh vẫn còn ở đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-142.html.]
Đã đi tới cửa, Diệp Thù Yến dừng lại, nhìn lại cửa phòng ngủ, không khỏi mỉm cười, trong mắt tràn đầy nét dịu dàng, được, anh sẽ đợi.
Sáng sớm hôm sau, trước khi Diệp Thù Yến ra ngoài, anh nghe thấy một giọng nói tràn đầy năng lượng từ dưới lầu: [Lại đi gặp Đạo diễn Phùng thêm một lần nữa, mình muốn đích thân thuyết phục ông ấy!]
[Mình không tin nữa đâu, mình đã tạo ra hệ thống Noãn Dương, không có chuyện không thể làm được.]
Diệp Thù Yến không khỏi mỉm cười, suy nghĩ một chút rồi gọi điện cho Tạ Phi Triết. Khi Đường Noãn kêu Quý Vân liên lạc với Đạo diễn Phùng, cô đã nhận được một tệp tài liệu từ Diệp Thù Yến.
Mở ra nhìn, là đủ loại số liệu về phim điện ảnh truyền hình nổi tiếng mười năm trở lại đây, theo sau là một tin nhắn: [Tuy rằng anh không phải dân chuyên nghiệp, nhưng anh có quen biết dân chuyên nghiệp. Dự án không tệ, miễn là chấp hành tốt, sẽ kiếm được tiền.]
[Nếu thật sự không được, vẫn còn có anh.]
Đường Noãn rùng mình, nhất định là được mà!
Mà khi cô chuyển tệp vào máy tính, nụ cười trong vô thức xuất hiện trên khuôn mặt cô. Qua bảng biểu này có thể thấy rõ, trong vòng 5 năm trở lại đây quả thực có nhiều phim ngôn tình và hài nhảm hơn, thỉnh thoảng cũng có một vài bộ hot nhưng độ bền không bằng phim truyền hình võ hiệp cổ trang.
Chưa kể bất cứ điều gì khác, chỉ riêng bộ "Thiên Long Bát Bộ" nổi tiếng ai ai cũng biết, trong hơn 30 năm đã được làm lại thành sáu phiên bản, phiên bản với độ nhận diện cao nhất đã tồn tại gần 20 năm và nó vẫn được phát sóng vào mỗi kỳ nghỉ hè, lượt truy cập trên các trang web cũng rất ổn định mà khán giả trải đều ở mọi lứa tuổi, so ra thì phim ngôn tình và phim hài nhảm không thể nào sánh được.
Quý Vân cũng nhanh chóng nghe ngóng được tin tức: "Ba ngày sau, Đạo diễn Phụng Thiên Lưu Hạo Càn sẽ tổ chức tiệc sinh nhật của mình tại trụ sở chính. Nhiều đạo diễn, diễn viên và nhà đầu tư sẽ ở đó, ông ấy chắc chắn sẽ bị chặn ở đó!”
"Được!” Đường Noãn tràn đầy tự tin.
Sau đó, phải mất ba ngày để sắp xếp lại số liệu để thành công thuyết phục Đạo diễn Phùng.
Vào ngày sinh nhật của Lưu Hạo Càn, Đường Noãn và Quý Vân nhanh nhẹn lái xe đến trụ sở của Phụng Thiên Entertainment, là một trong ba ông lớn ngành giải trí ở Trung Quốc, Phụng Thiên Entertainment có rất nhiều tài nguyên trong tay, gần như kinh động đến mọi nhân vật trong làng giải trí.
Sảnh tiệc thậm chí còn được chia thành ba tầng, đây không giống là một bữa tiệc sinh nhật mà nên nói là một cuộc họp giao lưu trong ngành thì đúng hơn, những người cố gắng vào làng giải trí đều đang tìm kiếm nhiều cơ hội khác nhau.
Đường Noãn và Quý Vân đưa thiệp mời bước vào, Đường Noãn nhanh chóng phát hiện ra sự khác biệt giữa nơi này và bữa tiệc của một gia đình giàu có.
Mặc dù yến tiệc của những gia đình giàu có cũng là tiệc giao lưu xã giao, nhưng ở đây là hiện thân của những ham muốn trực tiếp và trần trụi hơn: tiền bạc, tham vọng. Đường Noãn vừa vào cửa, mọi người đã không ngừng tiến lại gần trò chuyện với cô, có người chỉ số EQ cao khiến người ta cảm thấy thoải mái hơn, có người thì trực tiếp hơn, thủ đoạn thì đơn giản thô lỗ, thậm chí có mỹ nam còn ám chỉ trong lời nói của họ rằng họ có thể lấy thân báo đáp bất cứ lúc nào... Đường Noãn: . . . Cô nắm chặt bàn tay vừa rồi vô tình bị chạm vào, rồi dẫn Quý Vân vào nhà vệ sinh, không khỏi oán trách: “Đến rốt cuộc thì ai lợi dụng ai cơ chứ?”
Quý Vân cũng thở phào nhẹ nhõm, lúc trước cô ấy chỉ làm bên bộ phận marketing mà thôi, loại tiệc tùng này cũng chưa từng đến. Lần này nhận được lời mời là vì tìm người giúp đỡ cho.”
Chúng ta hãy lên tầng ba đi. Đạo diễn Phùng chắc là ở đó. Tầng này có rất nhiều ngôi sao nhỏ và thậm chí cả những người nổi tiếng trên mạng, tạp nham lắm, họ sẽ không từ bỏ mọi thủ đoạn để có cơ hội.”
Mà Đường Noãn là một cái bánh thơm phức hấp dẫn mê người.
Đúng vậy, so với giới giàu có quyền thế, người trong giới giải trí biết Đường Noãn nhiều hơn, dù sao cũng là người khiến công chúa Giang rời khỏi giới giải trí, đương nhiên ai cũng biết lai lịch của cô. Vợ chưa cưới của Diệp Thù Yến, chỉ cần có thể làm thân, thì ít nhất cũng có cơ hội cất cánh. Nhưng Đường Noãn không phải là các cậu ấm cô chiêu nhà giàu đến đây chơi bời, đây là dự án đầu tiên của cô sau khi trở về Trung Quốc, cô kén chọn hơn những người khác.
Tuy nhiên, khi họ bị chặn ở tầng hai, Quý Vân cuối cùng cũng nhận ra có điều gì đó không ổn, cô ấy hỏi nhân viên bảo vệ ở lối vào tầng hai: "Chúng tôi không thể đi lên sao?”
“Tại sao?”
Có người hỏi câu hỏi này trước cả họ. Đường Noãn và Quý Vân quay đầu lại nhìn, đó là một người phụ nữ có dung mạo tinh tế, nhưng trong mắt lại ẩn chứa sự tuyệt vọng sâu sắc: "Tôi là Khúc Mộng Tuyết, tôi đến với thư mời.”