Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 139
Cập nhật lúc: 2024-11-12 09:45:47
Lượt xem: 43
Lời này cũng châm chọc Đường Noãn trèo cao, Tiêu Thiên Diệp lại thâm tình chân thành nhìn Đường Noãn cười thoải mái: “Có thể l.à.m t.ì.n.h địch của Diệp thiếu gia, coi như là vinh hạnh của tôi.”
Đáy mắt Đường Noãn lạnh xuống.
Quý Vân cười nhạo nói: “Tình địch của Diệp đại thiếu? Tôi nói này Tiêu Khổng Tước, cậu cũng tự dát vàng lên mặt mình quá nhỉ? Cậu cũng xứng sao? !”
Đường Noãn tìm mấy cái ly, chậm rãi đổ chai rượu đắt nhất ra.
Chu Nhàn Lệ cho rằng cô rót cho mọi người, tiến lên trực tiếp cầm lấy một ly đưa cho Tiêu Thiên Diệp, cười nói: “Chuyện thời trung học, sao Đường Noãn cô phải vội vã phủi sạch như vậy, không lẽ là sợ Diệp thiếu gia biết? Yên tâm đi, dù sao Diệp thiếu gia cũng sẽ không tới đây, chỉ cần cô giấu diếm cho tốt là được.”
Nói xong lại cầm lấy một ly rượu đưa về phía Đường Noãn: “Tôi nhớ lúc trước hai người có mâu thuẫn bất hòa, hôm nay nếu đã đụng phải, không bằng làm một ly rượu giao bôi, xóa tan hiềm khích lúc trước, thế nào?”
Tiêu Thiên Diệp chủ động tiến lên, thấy Đường Noãn bất động, Chu Nhàn Lệ giơ ly rượu tiếp tục hỏi: “Sao? Không phải chột dạ chứ? Sợ Diệp thiếu gia thế cơ à?
Đường Noãn chỉ cúi đầu rót rượu trong chai.
Hai bạn học có quan hệ tốt với Đường Noãn thấy bầu không khí có chút xấu hổ, vội vàng hòa giải: “Tôi nói này nhị sư huynh, cậu ở đây làm mọi chuyện phức tạp lên làm gì thế? Chúng ta chỉ là tới thăm bạn học cũ thôi, cậu vẽ chuyện ra làm gì?”
Cô ả không sợ thiên hạ không loạn này lúc nào cũng thế, không chuyện xấu gì cô ta không dám làm, ngay cả loại chuyện nhỏ này mà cô ta cũng có thể biến mọi chuyện thành khó xử thế này. Cô ta biết chắc chắn nếu Diệp Thù Yến biết chuyện này thì cũng sẽ không ra tay với người vô danh tiểu tốt là cô ta, nên tới đây cố ý ghê tởm người khác. Chu Nhàn Lệ nghe xưng hô các cô ấy gọi cô ta, vẻ mặt tối sầm lại, giơ chén rượu không thèm nhúc nhích, phảng phất làm vậy có thể khiến Đường Noãn khó xử như cô ta. Tên chó theo chân phía sau cô ta nói: "Chỉ là một ly rượu mà thôi. Cô Đường leo lên nhà họ Diệp rồi nên coi thường bạn học cũ à?”
Tiêu Thiên Diệp bày ra vẻ mặt lo lắng nâng ly nhìn cô, nói: "Noãn Noãn, nhìn này...”
“Tiêu Thiên Diệp.”
Đường Noãn đột nhiên nở nụ cười: “Cậu vẫn như vậy, vẫn nghe không hiểu tiếng người.”
Nhìn vẻ mặt của cô, trong lòng Tiêu Thiên Dạ đột nhiên có dự cảm không lành, muốn thu tay về nhưng đã quá muộn, Đường Noãn hung hăng vung chai rượu rỗng, vung về phía bàn tay đang cầm ly rượu của anh ta như đang đánh bóng chày vậy... Mu bàn tay đau nhức như bị gãy, Tiêu Thiên Diệp che tay hét thảm một tiếng, cả khuôn mặt vặn vẹo co rúm, không còn vẻ nho nhã nữa. Chu Nhàn Lệ cũng ôm thắt lưng kêu đau, thì ra ly rượu bị Đường Noãn đánh bay trực tiếp đập vào thắt lưng cô ta, không chỉ bị đập cho đau, mà rượu còn văng ra khắp người.
Đường Noãn lắc lắc chai rượu, mỉm cười với cô ta: “Cũng không lạ gì mấy.”
Sau đó nói với Quý Vân: “Không phải cậu tò mò tớ giải quyết tên cao da chó này thế nào sao?”
“Cao da chó như này, đương nhiên là trực tiếp xé rách rồi!”
Có người quay đầu nhìn Chu Nhàn Lệ: “Que chọc shit, cách đó cũng hợp lắm.”
Chu Nhàn Lệ bị cô dọa sợ, cả kinh chạy ra cửa: “Đường Noãn! Cô dã man như vậy, Diệp đại thiếu có biết không? Cẩn thận anh ấy từ hôn với cô!”
Câu trả lời của Đường Noãn là trực tiếp ném chai rượu trên tay qua, đập vào lưng cô ta, cuối cùng rơi xuống chân cô ta "bốp" một tiếng vỡ toang. Chu Nhàn Lệ trực tiếp bị đập cho quỳ rạp xuống đất, trong lúc nhất thời đau đến thất thanh. Tất cả mọi người đều bị Đường Noãn làm cho sợ ngây người. Lại nghe Đường Noãn cười híp mắt nói: “Không sao, không phải cô nói rồi sao, dù sao anh ấy cũng sẽ không tới.”
Cô còn chưa nói xong, cửa phòng đã bị mở ra, người đàn ông cao lớn lạnh lùng đứng ở cửa bình tĩnh nhìn Đường Noãn. Đường Noãn: . . .
Chu Nhàn Lệ cuối cùng cũng tỉnh táo lại, khi cô ta nhìn lên, thấy người đến thực sự là Diệp Thù Yến, như thấy cứu tinh, cô ta kinh hỉ nói: "Diệp thiếu gia! Cứu tôi với, là Đường Noãn...”
Nhưng mà, cô ta còn chưa nói xong, cửa phòng lại bị đóng lại lần nữa, giống như anh chưa từng tới nơi này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-139.html.]
Đường Noãn: . . .
Mọi người: . . .
Trong nhóm "Liên minh những ông bố lo lắng", đột nhiên có người thốt lên: "Chết tiệt, tin lớn của thế kỷ! Xem tôi tìm được gì này! !” Sau đó, một video xuất hiện.
Trong quán bar ánh đèn neon lấp lánh, đám người phía trước giống như một đám thiếu niên bất lương bị giáo viên chủ nhiệm bắt gặp, từng người không tự giác dừng động tác lại, sau đó ngoan ngoãn nhường đường lui về phía sau, có một số người dường như không rõ tình huống cũng được bạn bè nhắc nhở, rất nhanh đã gia nhập vào hàng ngũ của bọn họ.
Đám người tự động tách ra nhường chỗ cho một con đường, mà cuối đường là một người đàn ông cao ngất. [Chuyện gì đã xảy ra thế? Khoa trướng quá, đang làm phim à?]
[Haha, tôi thấy rất nhiều gương mặt quen thuộc, biểu cảm kinh ngạc của mấy người này rất chân thực, như kiểu chuyển nghề sang làm diễn viên quần chúng ý?]
Tạ Phi Triết là công tử ăn chơi trác táng số một trong giới, khi quán bar của anh ta mở cửa, tự nhiên có rất nhiều công tử ăn chơi trác táng khác đến tham gia cùng anh ta, về cơ bản thì họ đã biết nhau từ trước.
Người quay video thần bí nói: [Không phải đóng phim đâu. Hôm nay tôi xem như được mở mang tầm mắt, nghệ thuật thực sự bắt nguồn từ cuộc sống, có vài người thực sự khiến tôi sợ hãi, mọi người đoán xem đó là ai?]
Bởi vì chỉ có một bóng lưng, ánh đèn lại không ngừng lóe lên, nhìn qua video không được rõ như nhìn trực tiếp, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một bóng lưng cao lớn cao ngất, mọi người mồm năm miệng mười suy đoán:
[Ngay cả khi đó là ảnh đế đang hồng, thì cũng không đến mức phải làm như thế này đâu nhỉ?]
[Có thể làm cho đám người này kinh hãi thành ra như vậy, không lẽ là phụ huynh nhà nào tới bắt con chứ?]
[Có phụ huynh nhà nào lại trẻ như thế, huống hồ, ai có thể kiếm chuyện ở quán bar của Tạ nhị thiếu chứ?]
[Xem ra thật sự là đi bắt quả tang con cái rồi, gần đây có ai gây chuyện không?]
... Cuối cùng, có người nói: [Chẳng lẽ là Diệp thiếu gia?]
Bấy giờ đám đông cười ồ lên:[Làm sao có thể? Anh trai tôi từng nói, anh ấy ngoài công việc ra thì chỉ có làm việc, việc làm để thư giãn nhất cũng là chơi gôn và cưỡi ngựa, không thể nào lại đến quán bar được.]
[Sợ là cậu quên mất, Diệp thiếu gia tham gia yến hội cũng không uống rượu, đi quán bar làm gì? Nhảy ư?]
Mọi người đều tưởng tượng ra cảnh đó, e rằng nó còn đáng sợ hơn cả trong video. Người đoán trước đó nói: [Tôi đoán có lẽ là anh ấy đến bắt Đường Noãn, không phải trên kia có ai đó đã gửi video cô ấy nhảy disco sao?]
Mọi người vẫn phủ nhận:
[Cho dù có muốn bắt thật thì cũng không cần Diệp thiếu gia đích thân tới đây, chỉ cần chào hỏi một tiếng, Tạ nhị thiếu gia sẽ giúp đưa người về mà?]
[Cần gì Tạ nhị thiếu gia, phái tài xế hay trợ lý tới đón cũng đã là nể tình lắm rồi, không chừng chỉ cần một cú điện thoại, cô ấy đã phải sợ hãi mà ngoan ngoãn quay về rồi ấy chứ?]
[Độc đi riêng một mình tới đây, không lẽ là tới đón người, chứ không phải đến bắt người?]
[Đón? Ha ha, Diệp thiếu gia đến quán bar đón Đường Noãn? Đúng là chuyện cười mà.]
Nói đến đây, chủ đề đã hoàn toàn lạc đề.
[Tôi nói nè, lá gan của Đường Noãn cũng phải lớn lắm mới dám chạy tới đó chơi, chẳng lẽ là cảm thấy vị trí bà Diệp này đã ổn định rồi sao?]