Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 135

Cập nhật lúc: 2024-11-11 14:50:08
Lượt xem: 47

Đường Noãn phủ nhận nói: "Ai bảo tôi sẽ báo thù.”

Cho rằng lòng dạ tôi hẹp hòi như anh sao? Chẳng qua anh nói cũng rất có đạo lý. Nửa phút sau, tài xế Tiểu Lưu mắt nhìn mũi mũi nhìn tim im lặng khởi động xe, từ khi anh ta làm ở cương vị này, đây là lần đầu tiên Diệp tổng ngồi ở ghế tái phụ, anh ta cảm thấy rất không quen!

Tiểu Lưu cẩn thận nhìn qua kính chiếu hậu, nhìn cô Đường nhàn nhã ngồi trên ghế sau, thầm nghĩ, hoá ra Diệp tổng nhà anh ta cũng giống anh ta, cũng sợ bạn gái…

"Chăm chú lái xe đi.”

Tiểu Lưu rùng mình, không dám nhìn nữa: "Vâng, Diệp tổng.”

Sau khi Đường Noãn xem xong hợp đồng mà Đường Nguyệt gửi tới, xe gần như đã đến cao ốc Diệp Thị. Đường Nguyệt nói cô ấy đến rồi, Đường Noãn đi thằng đến phòng họp của bộ phận pháp vụ. Diệp Thù Yến thì về văn phòng trước, lấy một phần tài liệu đi qua. Lúc anh đến thì cửa phòng họp có hé ra một khe hở, chắc là người đi vào trước đó quên không đóng kỹ, Diệp Thù Yến có thể nghe được sự giằng co giương cung bạt kiếm ở bên trong.

Tiếng nói của trợ lý Văn lạnh lùng: "Cô cảm thấy loại hình hợp đồng này tôi có thể làm chủ sao?”

Đầu óc không có vấn đề gì chứ? Có bản lĩnh cô đi tìm ông chủ của chúng tôi đi?

Đường Nguyệt dùng một loại âm thanh mềm mỏng dịu dàng nói: "Chỗ ông chủ của anh giao cho em gái tôi đến đòi một lời giải thích, về phần nanh vuốt như anh, chắc cũng không thể an an ổn ổn nhỉ?”

Diệp Thù Yến có thể sẽ trở thành em rể tôi, tôi không tiện ra tay, nhưng thu thập anh thì không cần quá cố kỵ. Trợ lý Văn thản nhiên nói: "Ừm, cho nên điều kiện trong hiệp nghị này là ông chủ quyết định, nanh vuốt như tôi không làm chủ được.”

Đường Nguyệt dịu dàng nói: "Vậy nanh vuốt như anh thật sự không đạt tiêu chuẩn rồi, muốn tôi dạy anh không?”

Diệp Thù Yến gõ cửa đi vào, thấy Đường Noãn nhu thuận ngồi ở vị trí chủ vị, một đôi mắt xoay tròn nhìn hai bên trái phải đối chọi gay gắt, hai người không ai chịu nhường nửa bước.

Ừm, có chút đáng yêu. Nhìn thấy anh tiến vào, trợ lý Văn đứng lên: "Diệp tổng.”

Trên vẻ mặt có vài phần đắc ý.

[May mắn không làm nhục mệnh, một chút tiện nghi cũng không để cô ấy chiếm!]

Diệp Thù Yến: . . .

Cậu có biết đó là chị vợ tương lai của tôi không? Thấy Đường Noãn nhìn chằm chằm và Đường Nguyệt ôn nhu ra hiệu, Diệp Thù Yến ho nhẹ một tiếng nói với trợ lý Văn: "Nơi này giao cho tôi đi, cậu đi mở cuộc họp buổi sáng cho tôi trước đã.”

Sau khi trợ lý Văn rời đi, Diệp Thù Yến ngồi vào vị trí của anh ấy, đưa tài liệu trên tay cho Đường Nguyệt, giọng nói ôn hoà: "Hợp đồng huy động vốn không gấp lắm, hai người có thể xem cái này trước đã.”

Đường Nguyệt nhìn văn kiện kế hoạch đưa ra thị trường được mã hóa trong tay, lật đến chỗ kết cấu cổ đông lớn nhất là Đường Noãn thì nhíu mày.

Diệp Thù Yến lên tiếng giải thích: "Tôi có kế hoạch tách mảng quản lý khách sạn ra, một mình đưa ra thị trường.”

“Nếu bây giờ áp dụng phương thức huy động vốn, hiện tại xem ra có thể chia một phần lợi nhuận, nhưng dự án hệ thống Noãn Dương sẽ luôn thuộc dạng quan hệ hợp tác với Diệp Thị.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-135.html.]

"Nhưng nếu thu mua trực tiếp, vậy thì hệ thống Noãn Dương sẽ hoàn toàn thuộc về Diệp Thị, dựa theo đánh giá mô hình số liệu tổ nhỏ, ba năm sau lợi nhuận của nó có thể đạt đến trên tỷ, tăng lên gấp bội so với ban đầu. Như vậy hệ thống Noãn Dương ở trong toàn bộ khối quản lý khách sạn chiếm tỉ lệ rất lớn, mà hạng mục này do Đường Noãn thực hiện, nên có lý do để cô ấy làm đại cổ đông.”

Anh thấy biểu cảm của Đường Nguyệt trở nên hoà hoãn, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Phần tài liệu này thuộc về cơ mật của công ty, cho nên ngày hôm qua không tiện nói thẳng.”

Đường Nguyệt nghe vậy tựa hồ hiểu ra cái gì đó, nhưng chỉ gật gật đầu chứ không nói toạc ra.

Hai người tỏ vẻ hiểu ngầm nhưng không nói ra, ngược lại thì Đường Noãn không hiểu ra sao, cô nghe Diệp Thù Yến bảo chia ra, trong đầu nhanh chóng xetm qua suy nghĩ gì đó rồi lại không thể bắt lấy hoàn toàn. Diệp Thù Yến nhìn bộ dáng suy tư của cô thì không khỏi muốn cười, dù gì cô học chuyên ngành tài chính, bảo làm hạng mục thì được, chứ nói đến việc quản lý tập đoàn, vẫn là còn hơi trẻ tuổi, nhưng tóm lại có thể học từ từ.

Đường Nguyệt đưa văn kiện cho Đường Noãn, Đường Noãn nhìn tên mình ở vị trí cổ đông lớn cuối cùng, không khỏi dừng lại, thì ra anh vẫn luôn đặt cô vào trong kế hoạch tương lai...

Nhưng cô lại không có lòng tin để tham dự…

Diệp Thù Yến nhìn cô một cái, không nói gì, chỉ dịu dàng nói: "Nếu lo lắng hợp đồng thu mua có gì khác, có thể ký thêm hiệp nghị bổ sung, dựa theo tài chính mà chia hoa hồng.”

"Nếu hai năm sau Đường Noãn đồng ý làm đại cổ đông, như vậy hiệp nghỉ bổ sung hủy bỏ, nếu không đồng ý thì quay lại hợp đồng huy động vốn hiện giờ.”

Chu toàn mọi mặt như vậy làm cho Đường Nguyệt ngại ngùng, đây hoàn toàn là suy nghĩ cho Đường Noãn. Cô ấy nhìn về phía Đường Noãn.

Đường Noãn đưa tài liệu mã hoá cho Diệp Thù Yến: "Ký hợp đồng thu mua đi, thỏa thuận bổ sung cũng không cần ký đâu.”

Đường Nguyệt cho rằng cô tin tưởng Diệp Thù Yến, không nói gì, lấy hợp đồng thu mua nói: "Tôi đi về xem trước, xác định không có vấn đề gì thì đến sau.”

Lúc tiễn các cô đến thang máy, Đường Nguyệt xin lỗi Diệp Thù Yến: "Xin lỗi, hiểu lầm cậu rồi, về chuyện trợ lý Văn…"Diệp Thù Yến nghĩ đến tên xấu xa kia, thản nhiên nói: "Không sao, quả thực cậu ấy không thông minh lắm.”

Thang máy vừa lúc "đinh" một tiếng mở ra, trợ lý Văn âm u nhìn ông chủ nhà mình: . . . Anh ấy có thể chịu tiếng xấu thay cho người khác, có thể không được coi trọng, nhưng tuyệt đối không thể bị nghi ngờ là không thông minh, lần này trừ khi tiền thưởng tăng lên gấp bội, không thì không dỗ được anh ấy đâu!

Diệp Thù Yến: . . . Đường Noãn nhìn hai người giằng co, lặng lẽ lùi về phía sau một bước, Đường Nguyệt lại dùng giọng dỗ trẻ con nói với trợ lý Văn: "Trợ lý Văn, lần sau tôi sẽ nói rõ hơn một chút, đừng khổ sở.”

Đường Noãn không nhịn được mà giật giật tay áo của cô ấy, đừng có đổ thêm dầu vào lửa nữa trời ơi! Quả nhiên trợ lý Văn nhìn qua, đáy mắt b.ắ.n ra ánh sáng lạnh, Đường Nguyệt cười vô cùng dịu dàng.

Đường Noãn lui về phía sau, đây rốt cuộc là Tu La tràng kỳ quái gì vậy? Cuối cùng không biết Diệp Thù Yến làm cái gì, trợ lý Văn nhanh chóng thu liễm mũi nhọn, lại quay lại thành trợ thủ đắc lực thanh lãnh lão luyện kia. Trước khi vào thang máy, Diệp Thù Yến bỗng giữ c.h.ặ.t t.a.y Đường Noãn. Đường Noãn quay đầu trừng anh, thì thấy anh đưa một cái hộp vào trong tay cô, cười nói: "Món quà đã nói với em.”

Đường Noãn cảm nhận được hơi ấm trên ngón tay này, luôn cảm thấy anh đang chiếm tiện nghi của cô, nhưng lại không có chứng cứ.

…Diệp Thù Yến ngồi trước bàn làm việc, nghĩ đến dáng vẻ trừng mắt của cô thì không khỏi muốn cười, chẳng qua…Tuy rằng lúc ấy suy nghĩ của cô chợt loé lên với tốc độ rất nhanh, nhưng anh vẫn nghe được, tại sao cô lại không có lòng tin tham dự tương lai cùng anh chứ? Có phải vì cuốn sách đó không? Trực giác của Diệp Thù Yến cảm thấy còn có những nguyên nhân khác, hình như cô có khúc mắc gì…

Sau khi tan tầm, Diệp Thù Yến cố tình mua một bình rượu mang về. Lúc Đường Noãn uống say nói tương đối nhiều, có lẽ có thể hỏi ra điều gì đó. Diệp Thù Yến vừa mới lên tới tầng mười chín, anh đã nghe thấy tiếng lòng vui vẻ của đối phương: [A, trên đời này sao lại có người đẹp trai như vậy? !]

[Tâm động đã là cái gì, đến thai động cũng được nữa này! !]

Diệp Thù Yến:? ? ? (▼へ▼メ)

Loading...